_Hứ, vớ vẩn. Ghen cái gì mà ghen, em mau vào trong đi k để bố mẹ thấy là chết cả đám bây h_ Long gắt rồi đẩy Thanh Thanh đi vào trong 2 chị em nhà Thanh Thanh với Mỹ Hương tuy là song sinh nhưng tính cách lại trái ngược nhau hoàn toàn luôn. Tuy vậy thì những khoản khác cũng k khác nhau là mấy nhất là cái việc chuyên gia đi ngược lại với quy luật thì y như nhau luôn. Ai đời cô dâu lại bước ra thánh đường ôm anh trai mình ngay tại đó trong khi còn chưa thành hồn với chú rể…… đúng là bó tay (=.=)
_CHậc, nhìn bảnhghê nhỉ?_ anh Thắng nhìn bộ lễ phục trắng của Long nói
_Hừ, tui k thích màu này_ Long nhăn mặt
_Haha, đẹp mà, phong độ lắm. Thỉnh thoảng cung nên thay đổi 1 chút chứ_ anh Thắng cười cười
Long k nói gì, thở dài 1 cái rồi đặt mình xuống ghê cạnh Thắng ở lễ đường. Cả 1 hoàn toàn im lặng, k ai nói câu nào cho tới 1 lúc sau anh Thắng mới lên tiếng:
_Này Long, cậu có nhớ tên cô bé ngày xưa của cậu tên là gì k?
_là Tiểu Nguyệt. Sao hỏi vậy?_ Long khẽ nhíu mày nhìn Thắng k hiểu
_Um, sao lại gọi cô bé đó là Tiểu Nguyệt?_Thắng hỏi tiếp
_Thì lúc cô ấy sinh vào đêm mà trăng trên trời rất tròn và sáng mà và cũng vì thế mà bố mẹ mới thêm chữ Nguyệt vào tên để…..Hả?.....Nguyệt…..tên……Là……là Trương Nguyệt Mỹ Hương. Phải l, cô bé đó chính là Mỹ Hương đúng k?_ Long đang giải thúc thì sực nhớ ta cái gì đó rồi tự dưng lắp bắp đứng bắt dậy nhìn Thắng mà gắt lên
_Biết rồi thì còn cân gì hỏi tui nữa_ Thắng vẫn bình thản như k, cười cười nhìn Long
_Chết tiệt. Ở đây tự lo đi, tui đi tìm Mỹ Hương_ Long tức giận bỏ đi Chạy ra tới cánh cửa gỗ ở nhà thờ, vừa mở cửa ra thì ngay trước mắt Long là hình ảnh Mỹ Hương vừa hớt hải chạt đến cũng đang định đẩy cửa đi vào. 2 mắt chạm nhau, 2 trái tim vô tình cũng chung 1 nhịp đập, 2 khuôn mặt ngỡ ngàng, ngạc nhiên trước sự xuất hiện của đối phương bỗng dưng cả 2 cảm thấy lúng túng….
_Mỹ Hương,tui…._Long ấp úng nói. Hắn k khỏi ngạc nhiên khi bỗng dưng thấy Mỹ Hương ở đây
Nhưng bỗng dưng Mỹ Hương kiễng chân, tay với lên túm cổ áo Long kéo nhẹ xuống và đặt lên môi tên ngốc đang lúng túng kia 1 nụ hôn ….. Long hơi sững người trước nụ hôn bất ngờ này nhưng rồi 1 chút sau cũng vòng tay ôm lấy Mỹ Hương và đáp trả lại nụ hôn đó…..nụ hôn của người mà anh đã yêu trước kia và bây h, tình yêu 15 năm của 1 thằng bé với 1 con bé…..
Và k biết từ kucs nào mà cha mẹ, tụi nó,…. Tất cả đã đứng đông đủ để chứng kiến cảnh 2 con người này hôn nhau trước cửa nhà thờ đức bà…..
Khi 2 người dứt nhau ra, Mỹ Hương lấy tay đấm nhé lên ngực Long, mỉm cười tươi như ngày xưa con nhóc đó mỉm cười với thằng nhóc ngố, lặp lại đúng ý câu nói mà cô bé đã nói:
_Nụ hôn đầu của Long đã là của tui thì Long sẽ phải thuộc về ta mãi mãi, nhớ k? Dù Long có phải đi xa bao lâu nữa thì tui cũng sẽ phải về để lấy ta làm vợ, rõ chưa? Tiếu Nguyệt này sau này chỉ lấy 1 mình Tiểu Long thôi
_Mau nhớ lại đi,đồ ngốc_ Mỹ Hương ánh mắt buồn buồn chạm nhẹ tay lên mặt Long
_Câu trả lời của thằng bé ngốc đó là : “Nhất định vậy rồi, Tiểu ong này sẽ mãi chỉ là của riêng Tiểu Nguyệt mà thôi”. Tiểu Nguyệt, tui chưa bao h quyên lời hứa đấy và tui cũng chưa bao h để bất cứ đứa con gái nào chạm vào môi này ngoài Tiểu Nguyệt cả;xin lỗi đã để em phải đợi quá lâu_ Long nắm lấy tay Mỹ Hương, ánh mắt đầy trừu mến yêu thường nhìn nó
_Nhớ rồi sao?_Mỹ Hương khá ngạc nhiên
_Anh chưa bao h quên cả, tại anh ngốc quá k nhận ra em là người anh tìm bấy lâu thôi. Tiểu Nguyêt, anh xin lỗi vì tất cả_ Long hôn nhẹ lên bàn tay Mỹ Hương
_Em cũng ngốc. Tức lúc ở Nhật anh đã luôn quan tâm bảo vệ em mà em k nhận ra. Xin lỗi _ Mỹ Hương quàng tay ôm lấy Long
_Hãy tha lỗi tất cả cho anh nhé, anh thật ngu ngốc quá. Anh yêu em nhiều lắm._ Long siết chặt lấy Mỹ Hương - cô gái nhỏ bé trong vòng tay mình
Vậy là ta có thể hiểu rằng Mỹ Hương nhà ta k phải là 1 cô gái ngốc nghếch k biết yêu mà là vì nó đã vẫn luôn đóng chặt cánh cửa trái tim mình lại nhờ nụ hôn thời thơ ấu đấy để chờ đợi 1 ngày cậu bé kia quay về mà thôi…. 1 tình yêu vượt quá cả thời gian,