Editor: Nguyetmai
Bên ngoài đoàn người, Ly Ca nhíu mày.
Phần lớn game thủ đều mừng rỡ vì Hàn Tiêu bán ra tri thức nâng cao, chỉ có mình Ly Ca là không hề vui vẻ, bản thân cậu ta đã có tri thức nâng cao khác, do câu lạc bộ Thần Tộc dốc hết tài nguyên kiếm về cho. Ly Ca coi đó như con bài chưa lật, chuẩn bị dựa vào nó để tỏa sáng trên sàn thi đấu.
Thế nhưng hành động của Hàn Tiêu lại làm giảm đi tác dụng của con bài chưa lật kia, khiến chênh lệch giữa cậu ta và những người khác giảm đi đáng kể, đồ mà ai cũng có thì chẳng quý báu gì nữa.
Ly Ca nhìn chằm chằm Hàn Tiêu, ánh mắt lóe lên, không rõ đang nghĩ gì.
Bên cạnh đó, mấy vị đại thần tụ tập tán gẫu, Thái Nhị Tử ngông cuồng khoe khoang: "Có đại thần như tôi ở đây dẫn dắt thì chuyện Hoàng Triều đánh vào vòng chung kết dễ như trở bàn tay thôi, người trung niên như lão Vương còn không phải do tôi mở lòng từ bi dẫn dắt cả đấy sao?"
Thái Dương Gia Tử tỏ ra khinh bỉ: "Không có Vương Hầu Tương Tướng thì Hoàng Triều các người có mà thành hào môn nổi đấy."
Thái Nhị Tử tức điên lên, hai người mắng nhiếc nhau mấy câu thì Ly Ca đi tới, cậu ta cười bảo: "Có lòng tin là tốt, hy vọng mọi người trau dồi kỹ thuật, trong trận đấu quốc tế tôi rất cần sự giúp đỡ của mọi người, vì danh dự của Hoa Hạ."
Mấy người bĩu môi, họ rất phản cảm cách Ly Ca lúc nào cũng tự cho mình là người lãnh đạo, Hạo Thiên ngay thẳng lên tiếng: "Tôi không thích cách cậu cứ tự đại diện cho người khác như thế, lo cho bản thân mình tốt đi đã."
Nụ cười của Ly Ca tắt ngấm, cậu ta nhìn Hạo Thiên, thản nhiên đáp trả: "Vậy gặp trên sàn đấu, đừng để tôi thắng dễ dàng quá đấy."
Bầu không khí giữa hai người tràn ngập mùi thuốc súng, ánh mắt nhìn nhau như thể bắn ra tia lửa.
Bỗng nhiên, bên cạnh vang lên một giọng nói uể oải: "Nhị hóa, tìm được cậu rồi, mau theo tôi về chiến đội huấn luyện."
* Nhị hóa: đồ ngốc.
Mọi người quay đầu nhìn lại, một game thủ nam để râu ria xồm xoàm đi tới, nhìn qua rất tang thương (lôi thôi), dung nhan không chỉnh tề gì cả, ID trên đỉnh đầu là "Vương Hầu Tương Tướng", người này chính là tuyển thủ chuyên nghiệp số một Hoa Hạ luôn điệu thấp đầy thần bí, trụ cột của Hoàng Triều, có biệt danh rất vang dội: Đại Đế!
"Đừng có gọi tôi là Nhị hóa!" Thái Nhị Tử tỏ vẻ bất mãn.
"Được rồi Nhị hóa." Vương Hầu Tương Tướng gật đầu.
"Á, đồ khốn khiếp!" Thái Nhị Tử vừa thấy đại thần của chiến đội nhà mình là dễ dàng xù lông, gã cả giận mắng: "Anh đừng có kiêu căng, sớm muộn cũng có ngày tôi sẽ cưỡi trên người anh làm mưa làm gió cho xem!"
Í ẹ!
Mọi người tỏ ra ghét bỏ.
Vương Hầu Tương Tướng trông có vẻ còn chưa tỉnh ngủ, chỉ ừm một tiếng rồi xách áo Thái Nhị Tử tha đi, không hề chào hỏi người khác mà chỉ làm theo ý mình, phong cách làm việc của hắn chính là không hợp đàn như vậy, thế nhưng trong mắt Ly Ca đó chẳng khác nào ngạo mạn.
Nhìn bóng lưng Vương Hầu Tương Tướng, ánh mắt Ly Ca chợt lóe, thầm hừ một tiếng, cậu ta khát khao ngai vàng của Vương Hầu Tương Tướng đã lâu, chỉ có đạt được vị trí số một thì sự nghiệp của bản thân mới có thể tiến thêm một bước.
"Lần thi đấu này không thể sơ suất được."
Mọi người nhìn nhau, đều thấy được quyết tâm trong mắt người đối diện.
...
Buôn bán liên tục ba ngày, điểm kinh nghiệm vào tay Hàn Tiêu đã đạt được con số không tưởng là một tỷ! Cộng thêm năm trăm triệu vốn có thì số kinh nghiệm dự trữ hiện đã lên tới hơn một tỷ năm trăm triệu điểm!
"Dự trữ bao nhiêu kinh nghiệm sẽ quyết định thời gian mình không cần lo thiếu điểm dùng khi tới tinh tế, cơ hội trưởng thành của mình về sau đều đặt trên tinh tế, có đầy đủ kinh nghiệm với có thể nắm chặt lấy cơ duyên để trưởng thành nhanh nhất. Sau cấp bảy mươi thì mức chi tiêu kinh nghiệm sẽ ngày một cao, hơn nữa mình còn là cơ giới sư ngốn kinh nghiệm như gió, sau khi vào tinh tế sẽ có rất ít cơ hội gặp được nhiều game thủ, còn có cả thời gian chững lại khi thay đổi phiên bản nữa chứ."
Hàn Tiêu suy ngẫm con đường tương lai, hiện tại kinh nghiệm nhìn có vẻ nhiều nhưng một khi tiến vào tinh tế sẽ có lúc dùng hết thôi, nếu đã định trước là miệng ăn núi lở thì phải gắng hết sức bồi đắp ngọn núi này càng cao càng tốt.
Pằng!
Ngoài cửa sổ, một quả pháo hoa từ hướng võ đài lao vút lên không, nổ tung thành những màu sắc rực rỡ.
Âm thanh này chứng tỏ thi đấu đã chính thức bắt đầu!
Tiếng hoan hô vang dậy tận mây xanh, hỗn hợp thành sóng âm, không ngừng khuếch tán.
Quan sát đấu trường, giờ nơi này đã được cải tạo thành dạng sân thể dục, ở giữa là chín võ đài loại nhỏ quây xung quanh một võ đài cỡ lớn chính giữa, ngay bên cạnh đặt một màn hình cỡ lớn, trên màn hình là các vị giám khảo bình luận, đấu trường được bao quanh bởi các khán đài đã chật kín người xem, không còn thừa chỗ ngồi nào, rộn ràng nhốn nháo, tiếng hoan hô ủng hộ dậy sóng, nháy mắt thổi bùng sức nóng tại hiện trường.
"Đánh rồi." Hàn Tiêu nằm trên sofa, đổi một tư thế dễ chịu hơn rồi mở diễn đàn xem phát sóng trực tiếp.
Có tới hàng chục triệu người đang xem giống anh!
MC nữ xinh xắn có tên "Hồng Loan Điểu" nở một nụ cười chuyên nghiệp, đứng trên võ đài cao nhất đọc diễn văn mở màn, giọng nói thanh thúy êm tai thông qua thiết bị khuếch đại âm thanh vang tới từng góc trong đấu trường: "Vòng loại của giải đấu chuyên nghiệp Tinh Hải lần thứ nhất, xin được chính thức bắt đầu!"
"Chúng ta hiện
có 2759 đội ngũ, 104652 game thủ báo danh, đấu đoàn thể diễn ra ngoài khu hoang dã, đấu trường là sân đấu cá nhân, các võ đài này chính là nơi quyết đấu của các vị tuyển thủ! Quy chế đào thải sau từng trận đấu, đối thủ sẽ được xác định bằng cách quay số, người thua bị đào thải, người thắng vào vòng tiếp theo, tới tận khi chọn ra ba mươi tám chiến đội và sáu mươi hai cá nhân mạnh nhất mới thôi."
"Vòng loại sẽ diễn ra liên tục một tháng trong game, đây là một quá trình lâu dài, thế nhưng toàn bộ hành trình sẽ được phát sóng trực tiếp, người xem trước màn hình có thể thoải mái lựa chọn trận đấu mình muốn theo dõi, mà phòng chủ chúng tôi sẽ ngẫu nhiên phát lên những trận đấu có biểu hiện xuất sắc."
Hồng Loan Điểu đọc xong quy chế và nói mấy câu kích thích cảm xúc của mọi người xong giơ tay chỉ phía lối đi vào.
"Như vậy tiếp theo xin gửi đến mọi người trận quyết đấu mở màn cho giải đấu cá nhân, xin mời hai vị tuyển thủ!"
Hạo Thiên và tuyển thủ có ID là "Tinh La Kỳ Tử" cất bước ra khỏi lối đi tối đen, ngay lúc hai người xuất hiện, bầu không khí trong đấu trường đạt tới cao trào! Nhiệt tình của người xem dâng lên đỉnh điểm!
Vì để đảm bảo không khí cho trận khai mạc nên hai bên đối chiến là những cái tên có danh trong giới tuyển thủ chuyên nghiệp, bởi thế Hạo Thiên và Tinh La Kỳ Tử được chọn.
Hai người rảo bước lên võ đài chính, Hồng Loan Điểu đứng ở giữa, cô lên tiếng giới thiệu: "Đứng bên tay phải có lẽ mọi người đều rất quen thuộc rồi, là lão tướng đã chinh chiến chín năm trong giới thể thao điện tử, liên tục đứng trong Top 5 cao thủ chuyên nghiệp của Hoa Hạ, chiến tích huy hoàng, phong cách trầm ổn vững vàng, ngay cả khí phách cũng không hề lộ ra, hắn chính là tuyển thủ nòng cốt của câu lạc bộ Trường Không, Hạo Thiên!"
"Mà vị đứng bên tay trái tôi, có thể mọi người vẫn còn thấy xa lạ nhưng hắn là lão tiền bối trong giới thể thao điện tử, từng dưới trướng câu lạc bộ Thần Điện, năm đó địa vị cũng là nòng cốt của chiến đội giống với Ly Ca hiện nay, xuất ngũ năm năm trước, hiện tại hắn mang theo vinh quang đã qua và quyết tâm tất thắng mà tới, hắn đã lần nữa ký hợp đồng với câu lạc bộ Thần Điện - Tinh La Kỳ Tử!"
"Cố lên!"
Khán đài nổ tung trong tiếng hò reo, đôi bên đều có người cổ vũ, fan của Tinh La Kỳ Tử không nhiều lắm, hắn đã rời khỏi giới năm năm, danh tiếng cũng tan gần hết. Tinh La Kỳ Tử ngẩng đầu nhìn fan của mình, đều là những khuôn mặt đã cũ, chẳng ngờ bản thân xuất ngũ năm năm mà còn có một số fan ủng hộ thế này, Tinh La Kỳ Tử có chút cảm động, khẽ gật đầu chào hỏi với fan của mình.
Các fan thấy thế càng ra sức hò hét tới khàn cả giọng.
Giới thiệu đôi bên xong, Hồng Loan Điểu trước tiên lên phỏng vấn Tinh La Kỳ Tử, cô cười hỏi: "Hoan nghênh trở lại giải đấu chuyên nghiệp, cảm giác của anh hiện nay ra sao?"
Tinh La Kỳ Tử bùi ngùi xúc động: "Rất hoài niệm, lại nhớ tới những năm tháng tôi từng thi đấu chuyên nghiệp lúc trước."
"Chúng tôi vẫn luôn ghi nhớ chiến tích huy hoàng khi anh dẫn dắt câu lạc bộ Thần Điện, còn có bóng dáng kiêu ngạo năm đó." Hồng Loan Điểu nói mấy câu khách sáo rồi hỏi thêm: "Đây là lần đầu tiên Tinh Hải tổ chức giải đấu, có thể tiết lộ anh làm quen với trò chơi này tới mức nào rồi không?"
"Trạng thái của tôi rất tốt." Tinh La Kỳ Tử cười ha hả: "Có tự tin luận bàn với bất cứ đối thủ nào đấy."
Hồng Loan Điểu nói thêm mấy câu, Tinh La Kỳ Tử đáp lại rất thành thạo, hắn có rất nhiều kinh nghiệm ứng phó với các MC rồi.
Mắt Hồng Loan Điểu lóe lên, nhận được tin cấp trên yêu cầu tạo ra câu chuyện có tính chủ đề, vì thế lập tức hỏi: "Nghe nói sau khi xuất ngủ anh dồn tiền vào buôn bán, thế nhưng công ty năm ngoái đã nộp đơn xin phá sản, xin hỏi anh trở về thi đấu chuyên nghiệp có phải vì lý do này hay không?"
Tinh La Kỳ Tử vẫn thản nhiên đáp: "Đương nhiên không phải, giải đấu chuyên nghiệp là nơi tôi thành danh, lần thứ hai quay lại tôi chỉ là không muốn quên đi sơ tâm thuở ban đầu, rất mong có thể giao thủ với lớp tuyển thủ trẻ, hy vọng có thể tìm ra một số người có tiềm lực, cũng thuận tiện truyền lại một số kinh nghiệm cho các tuyển thủ trẻ tuổi, điều đó sẽ giúp ích cho họ khi tham dự thi đấu quốc tế."
Nói xong, hắn quay sang cười với Hạo Thiên, tỏ rõ cảm giác ưu việt của người đi trước, Hạo Thiên có thể coi như vãn bối của hắn, vì thế trong những "tuyển thủ trẻ tuổi" mà Tinh La Kỳ Tử nhắc tới đương nhiên có cả Hạo Thiên.