Siêu Thần Yêu Nghiệt

Thiên Địa Duy Ngã Trận


trước sau

Lâm Chỉ Khê đưa ra Thiết Cốt Thành, để tâm Vân Phi Dương rất động, thậm chí lúc hắn rời Lâm gia trở lại Tây Uyển Cư, cũng suy nghĩ vấn đề này.

Chính là nó!

Vân Phi Dương quyết định .

Nhưng theo lời Lâm Chỉ Khê nói, cần từng bước một trèo lên cho khi đạt được vị trí Tướng quân mới có thể chưởng khống thực tế.

- Lăn lộn ra một chức vị Tướng quân lại có khó gì?

Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng.

Tại Thần Giới, hắn thống lĩnh qua 100 ngàn Thiên Uy Quân, được phong làm Trấn Ma đại nguyên soái, một tiểu Tướng quân không phải dễ như trở bàn tay.

Thành trì có.

Sau đó, Vân Phi Dương phải cân nhắc là, phát triển thế lực như thế nào, để thành trì thăng Tinh như thế nào.

- Chỉ có thể dựa vào Bách Hoa Thảo.

Hắn đi vào hậu viện, nhìn muôn hoa đua thắm, thầm nghĩ:

- Nhưng dựa vào Tử Dương chi khí thôi phát Tiên Lộ Quỳnh Tương quá chậm.

Cũng không phải như vậy.

Lấy thực lực hắn bây giờ.

Một tháng chỉ có thể ngưng tụ một giọt, coi như một giọt cũng đủ để người bình thường trong nháy mắt đột phá đến Vũ Sư hoặc cao hơn, nhưng cũng phải cần trọn vẹn 10 ngàn giọt!

Nếu như vậy thì phải đợi đến ngày tháng năm nào!

- Không được.

Vân Phi Dương lắc đầu.

- Phải nghĩ biện pháp khác.

Có một phương pháp trực tiếp nhất, chính là tăng cao tu vi, để Tử Dương chi khí càng thêm cường đại.

Nhưng hắn biết, dù hắn có mạnh hơn, cũng không thể rút ngắn thời gian quá dài, dù rút ngắn mười lần, cũng phải cần rất lâu.

Tên này thật không biết đủ, muốn một hơi ăn thành đại bàn tử.

- Aiii.

Vân Phi Dương về phòng, lẩm bẩm.

- Muốn tạo Thập nhị tinh Thành khó quá, đi một bước nhìn một bước thôi.

Hắn tiếp nhận hiện thực này.

Chí ít, lấy trước mắt mà nói, lấy được thành trì tới tay rồi nói sau.

Sau khi suy nghĩ nhàm chán một hồi lâu, Vân Phi Dương lấy ra 32 Kỳ Môn trận.

Đây là đại thu hoạch ở Lăng mộ, ngoại trừ tấm chắn nhỏ ra.

Hắn không mở thiên thứ nhất.

Dù sao chỉ là tứ phẩm trận pháp, hoàn toàn không có tác dụng, hắn trực tiếp mở thiên thứ hai, bắt đầu từ ngũ phẩm trận pháp.

Nhưng.

Vừa xem, thiếu chút trừng lồi mắt.

Bời vì, lý niệm thiết kế trận pháp do Tiêu Dao Hoàng sáng tạo hoàn toàn siêu việt tưởng tượng của hắn!

Tỉ như loại trận pháp đầu tiên tên ngưng Lôi Trận, thân thể thông qua Linh lực khu động hấp thu Lôi thuộc tính từ Ngưng Lôi Trận để giết địch.

- Còn có thể chơi như vậy?

Vân Phi Dương quay cuồng.

Tại trong hiểu biết của hắn, trận pháp cần phải càng lớn càng tốt!

Tiêu Dao Hoàng lại sáng tạo ra tiểu hình trận pháp gia trì trên thân người, suy nghĩ của thiên tài quả nhiên có điều khác biệt.

Nhưng.

Khi hắn đọc trận pháp càng xác định, tên này là quỷ tài, trận pháp hắn sáng tạo hoàn toàn không theo lẽ thường!

Như trận pháp có thể di động!

Như trận pháp có thể bố trí trong nước, trên bầu trời!

Mởi chỉ thiên thứ hai thôi, Vân Phi Dương tiếp tục mở thiên thứ ba, hắn bị chấn động không cách nào hình dung.

Một khắc này.

Hắn bị tài nghệ trận pháp của Tiêu Dao Hoàng tin phục.

Chỉ là một phàm nhân mà có thể nghĩ tới nhiều trận pháp ly kỳ cổ quái, đồng thời sáng tạo ra được, quả thực để Thần phải xấu hổ!

- Trí tuệ Nhân loại quả nhiên vô cùng tận.

Vân Phi Dương cảm khái không thôi.

Nhân loại là tộc quần nhiều nhất của Vạn Thiên Vị Diện, nhưng không thể phủ nhận, tộc đàn càng bình thường, càng có thể sáng tạo ra các loại kỳ tích không thể tưởng tượng!

Thần tuy cường hãn, nhưng tại một số phương diện khẳng định không bằng nhận loại.

Mà.

Thần Giới nhiều Thần như vậy, đại bộ phận đều do phàm nhân bằng vào tự thân lĩnh ngộ chứng đạo rút đi Phàm Thân trở thành Thần phi thăng Thần giới, dù đã trút đi phàm thân nhưng phàm tâm khó ma diệt.

Nghiêm ngặt mà nói, Vân Phi Dương cũng có huyết thống nhân loại.

Bời vì, Thần tộc Thần Giới không phải từ khe đá sinh ra, bọn họ từ vô số vị Thần trút đi Phàm Thân sinh sôi ra tại Thần Giới.

Vân Phi Dương khép thiên thứ ba lại, không kịp chờ đợi mở ra thiên thứ tư.

Thiên thứ tư chỉ ghi vẻn vẹn hai loại trận pháp, nhưng trận pháp thất phẩm này có thể so với Vũ Thánh, người có thể bố trí ra trận pháp này tuyệt đối là Trận Pháp đại sư đỉnh phong!

- Hả?

Lật ra tờ cuối cùng, thần sắc Vân Phi Dương giật mình.

Phía trên

ghi chép một trận pháp tên Thiên Địa Duy Ngã Trận, lấy Ngũ Hành cùng Âm Dương làm trận nhãn, diễn sinh ra một thế giới cỡ nhỏ.

Sáng tạo giả có thể chi phối Nhật Nguyệt Tinh Thần, thời gian cùng tự nhiên!

- Con mẹ nó!

Vân Phi Dương ngạc nhiên!

Trận pháp này trâu bò nha, vậy mà có thể diễn sinh ra một tiểu thế giới!

- Chờ một chút!

Đột nhiên, Vân Phi Dương hưng phấn nói:

- Nếu như bố trí trận này ra, thân là sáng tạo giả, ta chẳng phải có thể cấy ghép Bách Hoa Thảo vào đó, rồi khống chế thời gian mặt trời mọc lặn, tăng tốc Tiên Lộ Quỳnh Tương sinh sản?

- Ha ha ha!

Hắn cười ha hả.

Trận pháp này quả thực tốt!

Ngay tại thời điểm bó tay, Thiên Địa Duy Ngã đại trận xuất hiện, để hắn có loại cảm giác đẩy ra vân vụ gặp được thanh thiên.

Bất quá.

Sau khi Vân Phi Dương tỉnh táo lại, tiếp tục xem, lại nhíu mày.

Căn cứ theo chú giải Tiêu Dao Hoàng, Thiên Địa Duy Ngã Trận pháp, chỉ do lý niệm cấu tạo, cũng chưa được thử, bởi vì hạch tâm trận pháp này cần Ngũ Hành cùng Âm Dương tinh khiết nhất trong Vạn Thế Đại Lục.

- Ngũ Hành cùng Âm Dương tinh khiết nhất Vạn Thế Đại Lục

Vân Phi Dương nỉ non nói:

- Là cái gì?

Y Đường.

Vân Phi Dương lại tới đây.

Hắn thấy, có thể giải đáp vấn đề thuộc tính Ngũ Hành Âm Dương, trừ Liễu Nhu ra thì không còn ai!

Mới vừa đi vào.

Liễu Nhu cầm một bản cổ thư đi tới.

Vân Phi Dương chặn đường, cười nói:

- Sư tỷ, người càng lúc càng xinh đẹp nha.

- A.

Liễu Nhu giật mình, sau khi nàng thấy rõ người đến liền trợn trắng mắt nói:

- Sư đệ, ngươi không thể gõ cửa sao?

Vân Phi Dương vô lại nói:

- Ta gõ rồi mà.

Liễu Nhu quệt miệng nói:

- Nói đi, tìm ta làm gì?

Nàng rất hiểu người sư đệ này, không có chuyện gì, tuyệt đối sẽ không đến Y Đường.

Vân Phi Dương gãi gãi đầu, suy nghĩ một chút, lựa lời nói.

- Ngũ Hành cùng Âm Dương Tinh khiết nhất?

Sau khi Liễu Nhu biết được, nâng cằm cân nhắc, sau đó lắc đầu nói:

- Ta cũng chưa nghe nói qua.

Vân Phi Dương không khỏi thất vọng.

Thậm chí cả vị sư tỷ ưa thích nghiêng cứu sách cổ cũng không biết, mình muốn tìm kiếm được Ngũ Hành Âm Dương sợ rất khó.

- Tuy nhiên

Liễu Nhu cười nói:

- Có thể tra.

- Ừm.

Vân Phi Dương cười nói:

- Sư tỷ, chuyện này giao cho ngươi!

- Uy uy!

Liễu Nhu bỉu môi.

- Ngươi đang coi ta là hạ nhân sai sử sao?

- Cũng có thể xem như thế!

Vân Phi Dương đi vào đình nghỉ mát, vung tay lên, xuất ra các loại dược tài thượng đẳng, cười nói:

- Những thứ này, xem như phí tổn khổ cực của sư tỷ.

- Oa!

Nhìn những dược tài ly kỳ cổ quái trước mặt, đôi mắt Liễu Nhu lấp lóe vẻ hưng phấn.

Đối với người si mê đan dược và lịch sử như nàng, hoàn toàn không có sức miễn dịch đối với dược tài, nàng vô cùng sảng khoái đáp ứng.

- Yên tâm đi, giao cho sư tỷ!

- Ừm.

Vân Phi Dương cười nói:

- Ta đi trước.

Giao chuyện này cho Liễu Nhu hắn rất yên tâm, tin tưởng không cần bao lâu, hẳn sẽ có chút tin tức.

Sau đó, hắn cũng phải tu luyện thật tốt.

Sau khi trở về từ Thiên Vũ Quận, kinh lịch Vũ Hoàng lăng, hắn không có thời gian quan tâm tu luyện, cảnh giới thủy chung kẹt tại Vũ Tông sơ kỳ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện