Vân Phi Dương dùng Trọng lực Tụ Linh Trận huấn luyện binh lính, tuyệt đối tàn phá thể xác tinh thần, nhưng bọn hắn cũng được ích lợi không nhỏ.
Kinh lịch rèn luyện một canh giờ, có không ít người đột phá, bước vào Vũ Lực cao hơn.
Điều này để bọn hắn mừng như điên, nếu như không phải đã kiệt sức, chắc sẽ tiếp tục vào trận lần nữa rèn luyện!
- Ha... Ha...
Diệp Nam Tu suy yếu nằm trên đồng cỏ, truyền đến tiếng cười đứt quãng.
Hắn tiến vào trọng lực Tụ Linh Trận loại nhỏ, tiếp nhận trọng lực áp bách cấp Vũ Đồ trung kỳ, tu vi đột phá đến Vũ Lực ngũ đoạn!
Nếu thời gian bình thường thì phải tốn 1 năm.
Nhưng lúc này chỉ trong canh giờ đã từ Vũ Lực tam đoạn tăng lên Vũ Lực ngũ đoạn, thật nhanh a!
Hắc Vũ và Khúc Vãn Ca cũng đột phá đến tứ đoạn.
Một khắc này.
Bọn họ có chút khí lực, nhất định sẽ ôm đầu khóc rống để chúc mừng vui sướng trong lòng, không có thiên phú cường đại, mỗi một lần đề thăng, đối với ba người đều khắc cốt ghi tâm như vậy.
Nói thật.
Vân Phi Dương đã xem đám người Diệp Nam Tu như huynh đệ, hoàn toàn có thể dựa vào Tiên Lộ Quỳnh Tương để bọn hắn cấp tốc đột phá.
Nhưng hắn lại không làm.
Bời vì, hiện tại tăng lên không có ý nghĩa.
Chỉ khi để bọn hắn nỗ lực gấp trăm lần, từng bước một đột phá mới chân chính cường đại!
- Đừng cười.
Vân Phi Dương quát lớn.
- Nghỉ ngơi một canh giờ, tiếp tục cho ta!
- Vâng...
Bọn người Diệp Nam Tu hữu khí vô lực la lên.
Đại hình Trọng lực Tụ Linh Trận chuẩn bị cho binh lính, tiểu hình trận một cái cho bọn Diệp Nam Tu tu luyện, một cái khác tự nhiên vì nữ nhân mình chuẩn bị.
Sau khi tất cả mọi người kinh lịch trọng lực huấn luyện, Lương Âm và Lâm Chỉ Khê cũng tiến vào bên trong, tiếp nhận trọng lực cấp Vũ Vương áp bách.
Nội tâm Lương Âm vô cùng chấn kinh, bời vì quận chúa Đông Lăng Quận có thể đi mấy bước bên trong.
- Quá lợi hại...
Lương Âm tự ti mặc cảm.
Phải biết, nàng có thể làm được điểm này cũng mất vài ngày a.
(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần-truyenyy.com)
...
5 ngày sau đó.
Vân Phi Dương một mực trong quân doanh, không trở về Đông Lăng học phủ.
Cửu đoàn mấy ngày nay, buổi sáng vào trận pháp tu luyện một giờ, buổi chiều bắt đầu tiến hành bố trận, cuộc sống quân đội thống khổ nhưng rất phong phú!
Đương nhiên.
Tu vi đề bạt cũng rõ rệt.
Nguyên bản, tu vi bình quân chỉ có tam tứ đoạn, bây giờ đã đạt đến lục đoạn!
Tốc độ phát triển này nhanh nhất trong 10 tân binh doanh.
(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần-truyenyy.com)
...
Đêm đen vắng người.
Binh lính tu luyện đến kiệt sức đã sớm về doanh nghỉ ngơi.
Trong trận pháp Tiểu hình, Diệp Nam Tu, Hắc Vũ và Khúc Vãn Ca, vẫn tiếp tục huấn luyện dưới Trọng lực Vũ Đồ đỉnh phong.
Năm ngày, tu vi ba người đột phá đến thất đoạn.
Đây không tính nhanh.
Đổi lại võ giả có thiên phú, chỉ sợ sớm đã đột phá Vũ Đồ.
Vì biết điểm này, ba người mới tiếp tục tu luyện, bọn hắn dùng chăm chỉ nỗ lực, để đền bù thiên phú không đủ!
- Phù phù.
Cuối cùng, ba người ngã trên mặt đất.
- Đứng lên.
Vân Phi Dương lạnh lùng quát.
- A!
Ba người sắc mặt dữ tợn, gian nan đứng lên.
Phi Dương ca tự mình giám sát, không thể để cho hắn thất vọng, mình coi như chết cũng phải chết giống nam nhân!
(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần-truyenyy.com)
...
Thời gian phi tốc.
Một tháng sau.
Tân Binh Doanh tiến hành duyệt binh sau lần đầu nhập ngũ, lần duyệt binh này dùng để kiểm nghiệm thực lực tổng hợp và sắp xếp đội hình của tân binh.
Thập đại Tân Binh Doanh, Bách Đoàn binh lính, chỉnh tề đứng trong giáo trường, tiếp nhận Lâm Nhược Hiên kiểm duyệt.
Kinh lịch một tháng huấn luyện tàn khốc, từng tân binh đứng thẳng tắp ưỡn ngực, tản ra khí chất quân nhân độc hữu.
Lâm Nhược Hiên một đường đi tới, rất hài lòng gật đầu.
Hiệp nghị đình chiến với Thiên Vũ Quận chỉ có một năm, những tân binh nhập ngũ này nếu có thể trưởng thành trong thời gian nhanh nhất, chính là sinh lực mới.
- Hả?
Đột nhiên, hắn đứng trước Cửu đoàn.
Binh lính đứng chỗ này, thế đứng tiêu chuẩn, sắp xếp có thứ tự, giống như một đội quân chính thống.
Càng khiến người ta động dung là, hai mắt bọn họ kiên nghị, quanh thân phát ra khí thế quân nhân cường đại hơn bất kỳ đoàn nào!
Vân Phi Dương nhếch miệng cười một tiếng, thấp giọng nói:
- Nhạc phụ đại nhân, ta rèn luyện đám binh lính này thế
Lâm Nhược Hiên khen:
- Tốt, rất tốt!
Nếu như Tân Binh Doanh nào cũng giống như Cửu đoàn, không nói thực lực có cao hay không, chỉ riêng phần bạo phát khí thế, cũng đủ để địch nhân run sợ.
Vân Phi Dương hỏi.
- Có khen thưởng không?
Khóe miệng Lâm Nhược Hiên giật một cái, hỏi lại.
- Ngươi muốn khen thưởng gì?
Vân Phi Dương thấp giọng nói:
- Trang bị có chút kém, trước hết cho chiến giáp và vũ khí phẩm chất cao hơn đi.
Bách Phu Trưởng bên cạnh hắn, không ngừng hâm mộ.
Dám trực tiếp đòi thành chủ trang bị, tên Vân Phi Dương này thật sự trâu bò.
Lâm Nhược Hiên trầm tư một hồi, nói:
- Ta suy nghĩ một chút.
Phân phối trang bị, không phải nói cho thì cho, phải cần quân công mang ra đổi mới được.
Vân Phi Dương nghiêm túc nói:
- Chỉ cần có trang bị tốt hơn, tiểu tế tuyệt đối có thể rèn Cửu đoàn thành một đội tiên phong tàn phá hết thảy!
- Quân tiên phong?
Tim Lâm Nhược Hiên đập thình thịch, nói:
- Duyệt binh kết thúc, đến quân doanh tìm ta.
- Tuân lệnh!
Vân Phi Dương nghiêm.
Sự việc Trang bị, hẳn không chạy đâu được.
(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần-truyenyy.com)
...
Đại tướng quân doanh.
Vân Phi Dương vừa đi vào, nhất thời trợn tròn mắt, bời vì bên trong không chỉ có Lâm Nhược Hiên, còn có vài Tướng quân khác, bầu không khí có chút nghiêm túc.
Đưa trang bị không cần đại trận thế này nha!
- Thành chủ!
Hắn nghiêm, làm quân lễ.
- Ừm.
Lâm Nhược Hiên gật gật đầu, nói:
- Tiểu tử, muốn trang bị h?
- Đúng vậy.
Vân Phi Dương thừa nhận.
Tại trong kế hoạch của hắn, muốn rèn luyện Cửu đoàn thành tinh anh trong tinh anh, không có trang bị tốt sao được.
- Đến đây.
Lâm Nhược Hiên vẫy tay.
Vân Phi Dương đi tới.
Lâm Nhược Hiên chỉ một dãy núi liên miên trên tiểu hình địa đồ do trận pháp hóa thành, nói:
- Vị trí này, sơn tặc chiếm cứ lâu dài, quy mô đạt đến nhị đoàn, nếu ngươi và Cửu đoàn có thể tiêu diệt, đừng nói trang bị, chiến mã cũng có!
- Còn có chiến mã?
Hai mắt Vân Phi Dương tỏa sáng.
Lâm Nhược Hiên hỏi:
- Nhiệm vụ diệt phỉ này, mấy Tướng quân khác muốn tranh giành bể đầu, Cửu đoàn có đi không?
- Đi!
Vân Phi Dương hoàn toàn không cân nhắc đáp.
Lâm Nhược Hiên cười nói:
- Trời sáng lên đường.
- Tuân lệnh!
Vân Phi Dương lui ra.
Những tướng quân khác không ngừng hâm mộ.
Nhiệm vụ Diệt phỉ là cơ hội thu hoạch công huân rất tốt, bọn họ tranh đoạt mấy ngày, kết quả bị một tân binh doanh cướp đi.
Không có cách nào.
Người ta là đệ nhất thiên tài Đông Lăng Quận, chỉ một tháng đã luyện ra một đám tân binh khí thế phi phàm, chính mình chưa hẳn làm được.
(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần-truyenyy.com)
...
Trở lại Cửu đoàn.
Vân Phi Dương triệu tập binh lính, công bố nhiệm vụ diệt phỉ ra.
- Haha!
Diệp Nam Tu cười to.
- Huấn luyện lâu như vậy, rốt cục có thể xuất thủ!
Người khác cũng phấn khởi không thôi.
Ma luyện trong Trọng lực Tụ Linh Trận một tháng, tu vi bọn họ đề bạt khủng bố nhưng lại thiếu khuyết thực chiến, bây giờ giải quyết thổ phỉ chiếm cứ sơn lâm, không thể nghi ngờ là mục tiêu tốt nhất!
- Ngày hôm nay không cần huấn luyện.
Vân Phi Dương nói:
- Nghỉ ngơi một ngày, dưỡng đủ tinh thần, trời sáng xuất phát.
- Tuân lệnh!