Vân Phi Dương vô sỉ quả nhiên không biết xấu hổ, vậy mà giả mạo Thần Chủ Đế Quân Thiên.
Mà Chiến Tranh Chi Thần, Gia Cát Cẩm cũng tin!
Phải tin thôi.
Phải biết, trí nhớ nữ nhân này không được đầy đủ, chỉ nhớ rõ chính mình nghe lệnh của Thần Chủ, nhưng cũng không nhớ tướng mạo hắn.
Bất quá.
Để Đoan Mộc Lệ Hoa không hiểu là mình tại sao thức tỉnh, Thần Giới đến cùng phát sinh cái gì?
Vân Phi Dương đứng trước cửa sổ, ngóng nhìn bầu trời, nói:
- Thần Giới diệt vong.
Thần sắc Đoan Mộc Lệ Hoa hãi nhiên.
Trong trí nhớ nàng, Thần Giới là Vị Diện cường đại nhất trong Vạn Thiên Vị Diện, vốn bất tử bất diệt, tại sao lúc này lại bị diệt?
Vân Phi Dương nói:
- Chư Thần vẫn lạc, thiên địa vỡ nát, thân là Thần Chủ, cũng không thể trốn qua kiếp nạn.
- Vì sao lại như vậy?
Đoan Mộc Lệ Hoa đã tin tên này là Thần Chủ.
- Ai.
Vân Phi Dương thở dài nói:
- Trí nhớ của ta cũng không đầy đủ, rất nhiều chuyện không rõ ràng.
Đoan Mộc Lệ Hoa trầm mặc.
Trí nhớ nàng cũng không được đầy đủ, giống như bị lực lượng nào đó phong ấn.
Xoát.
Vân Phi Dương quay người, chân thành nói:
- Chiến Tranh Chi Thần, bây giờ hai người chúng ta gặp nhau, đây cũng là số mệnh, ngươi nguyện ý phụ tá Bản chủ, thành lập Thần Giới hoàn toàn mới không?
Tên này rốt cục lộ ra nguyên hình.
Giả mạo Đế Quân Thiên, cũng hi vọng bằng vào thân phận của tên kia thu phục Chiến Tranh Chi Thần.
- Thành lập Thần Giới hoàn toàn mới?
Đoan Mộc Lệ Hoa có chút mộng, Thần Giới đã vỡ nát, còn có thể lần nữa thành lập?
Vân Phi Dương trầm giọng nói:
- Trả lời ta!
Đoan Mộc Lệ Hoa nhìn hắn, mở miệng nói:
- Thỉnh Thần Chủ đáp ứng ta một điều kiện.
- Ngươi có tư cách cùng bản Chủ bàn điều kiện?
Khoan hãy nói, Vân Phi Dương bắt chước Đế Quân Thiên, thật có loại phong phạm cao cao tại thượng.
Đoan Mộc Lệ Hoa nói:
- Còn thỉnh Thần Chủ, không nên tiến công Thiên Vũ Quận.
Nàng tuy đoạt xá thân thể phàm nhân, nhưng đã qua nhiều năm cũng đã sinh ra cảm tình với vùng đất kia, mà Đoan Mộc gia lại đang ở Thiên Vũ Thành.
Nếu không, sẽ không chủ động xin xuất chiến.
- Tốt thôi.
Vân Phi Dương nói:
- Bản chủ sẽ bỏ qua cho Thiên Vũ Quận.
Lúc trước hắn thu lấy trí nhớ đối phương tự nhiên biết Đoan Mộc gia còn có Đoan Mộc Nghiễm, phân lượng vị trưởng giả này trong lòng nàng rất cao.
Xoát.
Đoan Mộc Lệ Hoa đưa tay đặt trước giáp ngực, cúi đầu nói:
- Chiến Tranh Chi Thần, Gia Cát Cẩm, nghe lệnh Thần Chủ.
Nữ nhân này hoàn toàn bị gạt.
Giờ phút này, nàng đã nhận định Vân Phi Dương là Thần Chủ, nàng đã từng làm thủ hạ của hắn tự nhiên phải nghe lệnh hắn.
Huống hồ.
Làm Chiến Tranh Chi Thần thì cần chiến tranh.
Thiên Vũ Quận hiển nhiên không cách nào thỏa mãn nàng, mà Đông Lăng Quận ngày càng cường đại, Thần Chủ phải tái tạo Thần Giới, khẳng định sẽ làm ra sự nghiệp lẫy lừng, đi theo hắn mới có thể bày ra tài hoa quân sự của mình.
- Rất tốt.
Vân Phi Dương hài lòng gật đầu.
Nữ nhân này là một trong tam đại Chiến Thần nổi danh cùng mình, sở trường quân sự nếu như thu phục nàng, Thiết Cốt Thành sẽ có một thiên tài lĩnh quân tác chiến.
Về sau, hắn có thể an tâm làm chưởng quỹ vung tay.
Vân Phi Dương nói:
- Từ giờ trở đi, trên thế giới này không có Đoan Mộc Lệ Hoa, chỉ có Gia Cát Cẩm.
Đoan Mộc Lệ Hoa nói:
- Vâng, Thần Chủ!
Vân Phi Dương cắt ngang nàng nói:
- Thân phận hai người chúng ta, không thể để ngoại nhân biết.
- Hiểu rõ.
Đoan Mộc Lệ Hoa lần nữa hành lễ, nói:
- Thành chủ!
Ngày thứ hai.
Quân đội Thiết Cốt Thành tiến hành chỉnh đốn.
Bọn người Diệp Nam Tu trong lúc công phá Mi Sơn Quận biểu hiện trác tuyệt, được Vân Phi Dương thụ mệnh chức vụ Tướng quân.
Rất nhiều binh lính Tiên Phong Doanh, cũng vì tác chiến anh dũng được đề bạt làm Thiên Phu Trưởng, Bách Phu Trưởng.
Có thể nói.
Quân đội Thiết Cốt Thành ngày này bước vào chính quy.
Khiến người ngoài ý là sau cùng, Vân Phi Dương trước mặt mọi người tuyên bố bổ nhiệm Gia Cát Cẩm làm đại tướng quân, thống ngự tam quân.
- Gia Cát Cẩm?
- Đây là ai, tại sao chưa nghe nói qua?
Đám người Diệp Nam Tu nghị luận.
Nhưng.
Ngay khi Đoan Mộc Lệ Hoa mặc khải giáp tinh xảo, đeo đầu khôi đi lên đài cao, mọi người mới bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai là nàng!
Đương nhiên.
Trên đời đã không còn Đoan Mộc Lệ Hoa, người lên đài được trao tặng quan ấn Đại tướng quân là Gia Cát Cẩm.
Quan mới
Ngày thứ hai, Gia Cát Cẩm tại đã bắt đầu phân phối lại binh lính, cũng chia thành mười quân đoàn, danh hiệu từ một đến mười.
Còn về bọn người Diệp Nam Tu phân biệt thống lĩnh một quân đoàn.
Đồng thời.
Bắt đầu huấn luyện quân sự chính quy hóa.
Chiến Tranh Chi Thần có thể cùng Vân Phi Dương xưng danh tam đại Chiến Thần, tất nhiên có tài bài binh bố trận xuất thần nhập hóa.
Gia Cát Cẩm lần nữa phân phối quân đội, việc đầu tiên muốn làm chính là huấn luyện những binh lính này, quân lính không chỉ dựa vào vũ khí hạng nặng, còn phải học được các loại trận pháp, như thế mới có thể trăm trận trăm thắng.
Cổng thành.
Nhìn binh lính dưới giáo trường đang luyện tập tẩu vị, Từ Phàm lo lắng nói:
- Thành chủ, nàng được không?
Trong lịch sử Vạn Thế Đại Lục, còn chưa từng xuất hiện qua nữ nhân thống lĩnh tam quân.
- Yên tâm đi.
Vân Phi Dương cười nói:
- Ta sẽ không nhìn nhầm.
Nói đùa.
Chính mình thống lĩnh Thiên Uy Quân tu vi bất phàm, kết quả bị Trấn Ma Quân của nữ nhân này diệt hết, nếu nàng không được, trên đời này không còn người biết đánh trận.
- Tốt.
Từ Phàm không nói thêm gì nữa.
Trong lúc vô tình quay đầu, xém chút hoảng sợ kêu to một tiếng, bởi vì chẳng biết lúc nào, bên cạnh đã xuất hiện một người bịt mặt toàn thân áo đen.
- Thành chủ.
Độc Hạt nói:
- Thiên Vũ Quận truyền đến tin tức, Đoan Mộc Nghiễm phát động quân biến, chém giết đại tướng Oa Diệu Vạn, chưởng khống toàn bộ Diệu Vạn Quân.
Hai năm qua hắn và Vũ Thanh Vũ sớm đã huấn luyện trăm tên binh lính có thành tựu, thực lực thậm chí viễn siêu sát thủ Ám Bộ Giáp Tử hào.
Mà trước đây không lâu, bọn hắn được Vân Phi Dương chỉ thị, chui vào quận quốc xung quanh do thám tình báo.
Đương nhiên.
Vân Phi Dương cần không phải sát thủ, hắn cần những người này có thể vì chính mình nghe ngóng tin tức, tiến hành truyền tống tình báo nhanh nhất.
Hiển nhiên.
Đã làm được rồi.
Hôm qua Thiên Vũ Quận mới phát sinh quân biến, ngày hôm nay tin tức đã truyền về.
Đổi lại trước kia, tin tức này khẳng định rất khó truyền đến Thiết Cốt Thành, bởi vì Đoan Mộc Nghiễm nắm giữ quân quyền, triệt để phong tỏa tin tức.
- Quân biến?
Khóe miệng Vân Phi Dương lộ vẻ mỉm cười.
Xem ra đây là một cơ hội, có lẽ không cần một binh một tốt nuốt luôn Thiên Vũ Quận.
Tên này hứa hẹn với Gia Cát Cẩm không tấn công Thiên Vũ Quận, nhưng không có nghĩa hắn thì sẽ bỏ qua Quận quốc này, dù sao đây là một trong đồng lõa hại tu vi cha vợ hắn bị phế.
Thiên Vũ Thành.
Đoan Mộc Nghiễm vừa mới nắm giữ quân quyền, thu được một phong thư nặc danh, khi hắn nhìn xong thì cải trang, trong đêm ra khỏi thành, đi vào một sơn lâm tĩnh mịch.
- Đoan Mộc lão tướng quân.
Vân Phi Dương đi tới.
Đoan Mộc Nghiễm lạnh mặt nói:
- Vân Phi Dương, tôn nữ của ta đâu!
- Gia gia.
Gia Cát Cẩm từ chỗ tối đi tới.
Đoan Mộc Nghiễm buông lỏng một hơi, nói:
- Lệ Hoa, tên này không có khi dễ con chứ?
- Lão tướng quân.
Vân Phi Dương cười nói:
- Ta cũng không có khi dễ tôn nữ của ngươi, thậm chí còn bổ nhiệm nàng là Đại tướng quân Thiết Cốt Thành.
Đoan Mộc Nghiễm khẽ giật mình, vội vàng nhìn về phía cháu gái, Gia Cát Cẩm gật gật đầu.