- Quá không biết xấu hổ rồi!
- Chưa bao giờ thấy qua người vô sỉ như thế!
- Thi đấu thiên tài chứ không phải nơi để kén vợ!
Võ giả Vạn Thế Đại Lục nhao nhao la mắng, ba người Diệp Nam Tu đang quan chiến lại cười rộ lên.
Trong thiên hạ.
Còn có ai có thể vô sỉ hơn Phi Dương ca?!
- Tên này…
Lương Âm im lặng.
- Thật sự quá vô sỉ.
Xoát.
Vân Phi Dương rơi xuống, cười nói:
- Đi thôi, đi giết hung thú.
Lâm Chỉ Khê nói:
- Không đi.
Vân Phi Dương hỏi.
- Vì cái gì?
Lâm Chỉ Khê chỉ phía trước.
- Tự nhìn đi.
- Hả?
Vân Phi Dương xoay người.
Trong rừng cây xa xa, hơn hai mươi người đi tới, khóe nhếch lên mỉm cười bất thiện, từng người ma quyền sát chưởng.
Bên trong có Lý Tề, Tô Ngao cùng bọn người Tiêu Bạch Y!
- Ha ha ha, trò vui đến!
- Vân Phi Dương phải gặp nạn rồi.
- Ba người khác cũng là thiên tài Đông Lăng Quận, haha lúc này phải theo hắn bị đào thải thôi, thật đáng thương.
Võ giả ngoại giới thấy hình ảnh này không khỏi cười rộ lên.
Tin tức thiên tài Quán Quân Bảng liên hợp tại vòng thứ hai vây công Vân Phi Dương, bọn họ đã sớm biết mà cũng đang chờ thời khắc này lâu rồi.
Tên kia vừa rồi quá không biết xấu hổ, nếu như bị đào thải thì không còn gì bằng.
Không thể không nói.
Vân Phi Dương đứng trước trận pháp hình ảnh tự luyến đã thành công kéo không ít cừu hận.
Rất nhiều người quan chiến đều hi vọng hắn bị đào thải.
- Phiền phức!
Lâm Nhược Hiên nhìn màn sáng, vẻ mặt nghiêm túc.
Hơn hai mươi người dự thi, đều là thiên tài đứng đầu các cao tinh thành bồi dưỡng, thực lực mạnh hơn Vũ Vương chín quận liên minh rất nhiều!
Nhưng.
Vân Phi Dương lại lạnh nhạt.
Hắn nói:
- Sợ không?
Xoát.
Lương Âm lấy roi da ra, trên thân roi bao phủ hỏa diễm, cười nói:
- Không sợ.
Đứng bên người Vân Phi Dương, nàng chẳng sợ hãi.
Lâm Chỉ Khê không đáp.
Bất quá.
Cây cỏ bên người bắt đầu kết sương, hiển nhiên, nữ nhân này đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Tại đỉnh núi vòng thứ nhất, hai người đã biết đi theo gia hỏa không biết xấu hổ này sẽ bị tập thể nhằm vào, đã sớm chuẩn bị tâm lý đánh nhau rồi.
- Con mẹ nó, nhiều người như vậy?
La Mục giả chết dùng Linh Niệm quét qua, trong lòng cười khổ.
- Xem ra, ta còn phải tiếp tục giả vờ!
- Xoát!
Đột nhiên, Vân Phi Dương bỏ hắn xuống, kéo trên mặt đất, nói:
- Hai người các nàng chắc đã mệt lắm, bọn họ giao cho ta đi.
La Mục xém khóc.
Đại ca ơi!
Ngươi không thể đối đãi khác nhau như thế chứ.
Hiện tại ta mệt hơn các nàng đây, ngươi ném ta ra ngoài đi, để cho ta giả chết khu vực an toàn đi.
Lâm Chỉ Khê lui lại.
Lương Âm thu binh khí vào không gian giới chỉ, cũng lui ra rất xa, thuận thế ngồi trên tảng đá lớn bên cạnh.
Người dự thi tới gần nghĩ các nàng lui lại vì muốn cùng Vân Phi Dương phân rõ giới hạn. Cho nên, Tô Ngao phong độ nhẹ nhàng nói:
- Hai vị cô nương xin yên tâm, chúng ta chỉ nhằm vào một người Vân Phi Dương!
Thời điểm vừa nói hết câu.
20 thiên tài Quán Quân Bảng đã vây quanh Vân Phi Dương.
- Tên này vì sao không chạy?
- Chẳng lẽ muốn một người đánh 20 Vũ Vương?
- Thật cuồng vọng!
Đám người giễu cợt.
Không thể phủ nhận, Vân Phi Dương tại Thiết Cốt Thành đại sát tứ phương, biểu hiện phi thường cường đại. Nhưng tuổi trẻ tuấn kiệt đỉnh phong đến từ trời nam đất bắc cũng không phải Vũ Vương phổ thông có thể so sánh, chỉ nói vũ kỹ tu luyện đều là phẩm chất cao nhất!
- Chậc chậc.
Hôn Nha đạo nhân quệt miệng, nói:
- Đồ đệ của ngươi thật bưu hãn, chẳng lẽ muốn một người đánh hai mươi người?
Tứ Hải Kiếm Đế lườm hắn một cái, nói:
- Điều này rất khoa trương à?
Cũng chỉ có hắn biết được thực lực của Vân Phi Dương, thậm chí trong quá trình tu luyện hai năm, Tứ Hải Kiếm Đế vẫn có loại cảm giác vi diệu là tên này luôn giấu dốt!
- Nếu như chỉ Vũ Vương của tứ ngủ tinh thành, đối với đồ nhi của ngươi không có khó khăn gì, nhưng 20 thiên tài trước một trăm
- Không có việc gì.
Tứ Hải Kiếm Đế cười nói:
- Còn không còn đồ nhi da dày thịt béo của ngươi sao, đánh không lại thì có thể kéo hắn ra làm bùa yểm hộ, mượn cơ hội chuồn đi.
- ….
Hôn Nha đạo nhân sụp đổ.
Đồ đệ tiện nghi của ta lại bị người lấy ra làm thuẫn bài mà.
20 Vũ Vương vây quanh Vân Phi Dương, dựa theo tư duy người bình thường đến xem, Vân Phi Dương chắp cánh khó thoát, mà tại Đông Lăng thành, các thiên tài đã tốt nghiệp Đông Lăng học phủ lại suy nghĩ khác.
Bọn họ đã từng tham gia qua giải đấu đi săn lớn, kết quả bị Vân Phi Dương một người đánh bại. Sau cùng, bảy ngày đi săn vì một mình hắn mà phải sớm kết thúc.
Lần này.
Vân Phi Dương có thể cuồng như mấy năm trước không?
Rất nhiều người không coi trọng.
Dù sao, giải đấu đi săn lớn năm đó, người dự thi là học sinh, tu vi phổ biến là Vũ Đồ cùng Vũ Sư. Mà lần này, Vân Phi Dương đối mặt lại là rồng trong loài người mạnh nhất trong các quận quốc!
Lâm Nhược Hiên có chút lo lắng.
Bất quá.
Vẫn có người tin tưởng Vân Phi Dương, chính là Bảo Lỵ và Mục Oanh.
Lại nói Vân Phi Dương.
Khi hắn đẩy La Mục ra ngoài, khóe miệng hơi giương lên, hiện ra mỉm cười nói:
- Giao tinh hạch bọn ngươi thu hoạch ra, như thế ta còn có thể hạ thủ nhẹ một chút.
Mọi người nghe vậy, cười lạnh không thôi.
Đã bị vây quanh còn cuồng vọng, thật muốn chết.
- Chư vị.
Âm thanh Tô Ngao lạnh lùng v.ng lên:
- Người này có thực lực, chớ có phớt lờ hắn, đồng loạt ra tay đào thải hắn, cũng coi như diệt trừ một uy hiếp.
Nói câu này có chút vẽ vời thêm chuyện, phàm là người đến vây công Vân Phi Dương, đại bộ phận đều bị hắn đánh xuống tại thất tinh lôi đài, nếu không thì sao lại liên hợp lại nhằm vào hắn chứ.
- Động thủ!
Lý Tề đợi không kịp hô.
Rất nhiều người dự thi cũng ma quyền, nóng lòng muốn thử.
- Ai.
Vân Phi Dương thở dài một hơi.
- Các ngươi đã không phối hợp, vậy đừng chớ ta.
Xoát!
Đột nhiên, tên này giẫm Quỷ Bộ, trong nháy mắt tới gần một tên dự thi, tay phải vung lên, trực tiếp vung La Mục qua.
Bành!
Người dự thi kia vội vàng không kịp chuẩn bị, trực tiếp bị đụng bay ra ngoài.
- A a a!
La Mục che trán, kêu thảm nói:
- Đại ca, ta tỉnh, nhanh thả ta ra!
Nhưng vào lúc này, võ giả liên minh nhao nhao bạo phát tu vi, khí tức Vũ Vương gào thét, thụ mộc sơn thạch bốn phía bị thổi ngã, vỡ nát.
-Lên!
- Xoát xoát!
- Quang Kiếm Trảm!
- Tạc Liệt Long Quyển!
- Bạo Loạn Hỏa Vũ!
Những người dự thi nhao nhao thi triển vũ kỹ, thuộc tính loạn thất bát tao giống như pháo hoa nở rộ!
- Tất cả đều là vũ kỹ ngũ phẩm cao giai trở lên
Ngoại giới, đám người thấy tràng diện lộng lẫy, hâm mộ không ngừng. Nhưng khi bọn hắn nhìn về phía Vân Phi Dương, khóe miệng lại co giật, Bởi vì tên này đã đưa La Mục ngang trước người, rồi nói:
- Tiểu tử, yên tĩnh làm thuẫn bài đi.