Vân Phi Dương thi triển Nhất Kiếm Trảm Thương Khung của Tứ Hải Kiếm Đế làm cường giả quan chiến sợ than.
Phải biết.
Đây chính là kiếm kỹ thất phẩm!
Tại Vạn Thế Đại Lục, vũ kỹ phẩm chất gì đối ứng đẳng cấp đó, có lẽ thiên tài kinh diễm có thể thi triển được vũ kỹ cao hơn cảnh giới bản thân một phẩm.
Tỉ như Vũ Tông có thể thi triển ra vũ kỹ ngũ phẩm.
Nhưng.
Lấy thực lực kiếm Vương thi triển vũ kỹ Kiếm Đế?
Điều này quá nghịch thiên!
Việc Vân Phi Dương chấn kinh thế nhân, đồng thời cũng chấn kinh cường giả đã từng quyết đấu cùng Tứ Hải Kiếm Đế.
Năm đó hắn cũng thua dưới Nhất Kiếm Trảm Thương Khung.
Bị bại dứt khoát, bị bại quả quyết!
- Hắn có thể thi triển ra kiếm pháp cấp Kiếm Đế?
Ánh mắt người trẻ tuổi kia gắt gao nhìn chằm chằm màn sáng, quanh thân hiện ra kiếm ý cường thế.
Một khắc này, hắn hận không thể thay thế Hoàng Kim Bá Vương Long gặp độc môn kiếm pháp của Tứ Hải Kiếm Đế một lần.
Trong một đình nghỉ mát nào đó.
Mấy người trẻ tuổi hoặc ngồi hoặc đứng.
Bọn họ đều là hai mươi người đứng đầu Quán Quân Bảng, thời khắc Vân Phi Dương thi triển ra kiếm pháp cấp Kiếm Đế, thần sắc tất cả đều kinh biến.
Từ khi cuộc thi bắt đầu.
Bọn họ cũng quan chiến.
Dù Vân Phi Dương thu hoạch được hạng 1 vòng thứ nhất, hay chấn nhiếp 20 thiên tài Quán Quân Bảng, bọn họ thủy chung bình tĩnh.
Bởi vì đổi lại bất kỳ người nào bên trong bọn họ cũng có thể làm được.
Nhưng.
Lấy tu vi kiếm Vương đi thi triển kiếm pháp Kiếm Đế quả thực để bọn hắn chấn kinh, mình mặc dù thiên tư tuyệt luân, tu luyện vũ kỹ cũng chưa đến lục phẩm!
Toàn bộ võ giả đại lục đều đang nhìn Vân Phi Dương, đúng như Tứ Hải Kiếm Đế nói, hắn sẽ chấn kinh toàn bộ đại lục!
Hắc Sâm Lâm.
Thần sắc tuyển thủ dự thi cũng đại biến, bởi vì Vân Phi Dương lăng không bay lên, Hàn Thiên Kiếm phía trên bao trùm băng hỏa lưỡng trọng thiên, không khí phương viên mấy chục dặm chỉ còn lại có lạnh cùng nóng.
Cái loại cảm giác này.
Quả thực rung động tâm linh, kinh khủng đến cực hạn!
Thật đáng sợ.
Quá kinh khủng!
Lại nói Vân Phi Dương.
Giờ phút này, hắn dưới vạn chúng chú mục vung tay lên, Hàn Thiên Kiếm vạch ra một vòng cung, Nhất Kiếm Trảm Thương Khung xuất, kiếm khí cuồng bạo bạo phát!
- Hô!
Kiếm khí to lớn như sóng biển!
Ong ong
Toàn bộ không gian vặn vẹo, cho người ta cảm giác như thiên địa bị chém làm hai nửa!
Vô số cường giả kết luận, một kiếm này ẩn chứa thuần linh lực đạt một ngàn năm trăm trọng!
Bởi vì chỉ có khi bộc phát ra lực kình bậc này mới có thể quấy nhiễu không gian!
Một ngàn năm trăm trọng?
Quá coi thường Vân Phi Dương rồi.
Giờ phút này, hắn tung ra một kiếm dung hợp băng của Lâm Chỉ Khê cùng lửa của Lương Âm lại phối hợp Kiếm Hồn bên trong Hàn Thiên Kiếm, cường độ đã đạt đến hai ngàn trọng.
Nói cách khác.
Cường độ Kiếm này có thể so với Vũ Hoàng!
Thời khắc đó.
Kiếm khí cường đại khiến toàn bộ Hắc Sâm Lâm u ám không sáng, giữa thiên địa như chỉ còn lại kiếm, ngoài ra không còn gì nữa!
Người dự thi trong Hắc Sâm lâm cảm nhận được khí tức kinh khủng này, tâm thần trở nên kinh hãi.
- Thật mạnh!
Người trẻ tuổi đầu bù tóc rối ẩn trên tàng cây, ánh mắt lấp lóe vẻ ngưng trọng, cánh tay phải còn lóe ra hai đạo kim quang, thầm nghĩ:
- Muốn chiến thắng hắn, chỉ sợ cần phải toàn diện bạo phát.
Hô!
Dưới cái nhìn của vô số ánh mắt, kiếm khí cuồng bạo phóng tới Hoàng Kim Bá Vương Long, hai mắt Hoàng Kim Bá Vương Long hiện ra vẻ e ngại nhân tính hóa, trong lòng dâng lên cảm giác nguy hiểm.
Oanh!
Đột nhiên, một tiếng vang thật lớn truyền đến.
Mọi người đều biết đây là lúc đạn ánh sáng của Bá Vương Long đánh vào người La Mục, nhưng không ai đi để ý tên này cả, ánh mắt bọn hắn khóa chặt trên kiếm khí.
Cuối cùng.
Dưới cái nhìn soi mói của võ giả toàn đại lục, kiếm khí từ trên không trung bổ vào đầu Hoàng Kim Bá Vương Long.
Kỳ quái là.
Vừa tiếp xúc đến Bá Vương Long, kiếm khí đột nhiên tiêu tán.
Đạp.
Vân Phi Dương rơi trên mặt đất, kiếm hắn vào vỏ, đứng trước mặt Bá Vương Long, khóe miệng lộ vẻ mỉm cười.
Không thành công?
Do Hoàng Kim Bá Vương Long dựa vào phòng ngự cứng rắn triệt tiêu kiếm khí?
Hay lại tên này chưa chân chính lĩnh ngộ thất phẩm kiếm pháp?
Vô số cường
Bọn họ hi vọng Vân Phi Dương thất bại.
Nhưng.
Vào lúc này, Hoàng Kim Bá Vương Long kêu thảm một tiếng, chợt trán nó nứt ra một khe hở, rồi lan xuống dưới.
Răng rắc!
Âm thanh vỡ tan truyền đến.
Thân thể Bá Vương Long có thể so với Vũ Hoàng kia hóa thành hai nửa, ngã xuống hai bên, nương theo đó là một trận mưa máu khiến người ta buồn nôn.
Ầm ầm!
Hai đoạn thi thể rơi xuống đất.
Vạn Thế Đại Lục hoàn toàn yên tĩnh, toàn bộ thế giới ngày thời khắc Hoàng Kim Bá Vương Long bị chém chết mà mất đi âm thanh.
Hung thú lục phẩm có thể so với Vũ Hoàng bị một kiếm chém thành hai nửa như vậy?
- Ha ha ha!
Diệp Nam Tu cùng Hắc Mao ba người đứng lên, kích động ôm nhau cười ha ha.
- Giết chết!
- Vân thành chủ xử lý hung thú cấp Vũ Hoàng!
- Ha ha ha!
Đông Lăng thành lần nữa sôi trào.
Dù bách tính hay học sinh Đông Lăng học phủ đều nhảy cẫng hoan hô, rất nhiều người gào thét.
Cao Viễn Chúc há hốc mồm. Sau đó cười rộ lên.
Từ Thiên Vũ Quận trở về, hắn đã đoán được, lấy thiên phú Vân Phi Dương thì thành tựu tương lai không chỉ Vũ Vương.
Không lâu sau, Đông Lăng Quận có thể lần nữa sinh ra một Vũ Hoàng!
Quả nhiên không đoán sai.
Tuy lúc này, Vân Phi Dương vẫn chỉ Vương cấp, nhưng hắn đã dùng thực lực mình chém giết một hung thú lục phẩm trước mắt thế nhân!
Không có cảnh giới Vũ Hoàng, lại có thể chém giết hung thú có thể so với Vũ Hoàng, đây mới ngưu bức!
Bảo Tụng Nhân lẩm bẩm.
- Tiểu gia hỏa, tên ngươi lưu truyền thiên cổ!
Tuyệt đối thể nghi ngờ!
Vân Phi Dương một kiếm chém giết Hoàng Kim Bá Vương Long, nhất định tái nhập sử sách, bởi vì điều này thực sự quá rung động.
Mà đây là lần đầu tiên có người chém giết hung thú có thể so với Vũ Hoàng!
- Sao…?
Vô số cường giả chấn kinh.
Thực khó lý giải được, một kiếm này của Vân Phi Dương dù có uy lực của Vũ Hoàng cũng không thể phá được phòng ngự của lục phẩm hung thú chứ.
Nhưng.
Bọn họ không biết.
Thân thể Hoàng Kim Bá Vương Long rất mạnh, nhưng sau khi bị băng hỏa ăn mòn lúc lạnh lúc nóng suốt một đêm, da thịt cường đại đã sớm lộ sơ hở.
Huống chi.
Bá Vương Long bắn đạn ánh sáng cần ngưng tụ năng lượng trong thân thể, thời khắc phun ra ngoài thì cũng là lúc phòng ngự yếu kém nhất.
Cho nên, Vân Phi Dương nắm lấy cơ hội này, đột nhiên bộc phát ra kiếm khí hai ngàn trọng, thuận lợi chém giết tại đương trường.
Đương nhiên.
Nếu như không có băng lửa của Lâm Chỉ Khê và Lương Âm, một người Vân Phi Dương không cách nào chém giết hung thú lục phẩm, đây là công lao của mọi người.
Hoàng Kim Bá Vương Long bị chém.
Một khỏa tinh hạch sáng chói rơi trong vũng máu, Vân Phi Dương thu nó không gian giới chỉ, sau đó cũng thu thi thể vào.
Hung thú có thể so với Hoàng Cấp, toàn thân đều là bảo bối.
Mọi người hâm mộ không thôi.
Nhưng vào lúc này, rất nhiều người mới nhớ tới La Mục!
Thời điểm Vân Phi Dương động thủ, tên này xuất ra một thuẫn bài kỳ quái ngạnh kháng đạn ánh sáng, hắn không có vấn đề gì chứ?
Đến cuối cùng.
Bọn họ nhìn sang chỉ thấy La Mục nằm trên mặt đất, miệng lớn đang thở phì phò, hẳn không có trở ngại gì!
Mẹ ơi.
Một đám yêu nghiệt!