Siêu Thần Yêu Nghiệt

Quá yếu


trước sau

Cách đó không xa có một mảnh đất rộng lớn khá bằng phẳng, không có vách núi hay thung lũng nào gần đó, Vân Phi Dương cùng Apono tới đây.

- Hô!

Đột nhiên, đám Ma Linh rống quái khiếu. Mỗi khi có tộc nhân khởi xướng khiêu chiến, bọn hắn đều sẽ nhiệt huyết sôi trào.

Bất quá.

Quái thanh kết thúc.

Rất nhiều Ma Linh bắt đầu nhỏ giọng nghị luận.

- Đội trưởng có thể xử tên này nhẹ nhõm.

- Gia hỏa đáng thương bị đội trưởng để mắt thì chẳng khác nào ác mộng.

- Vừa rồi dám nắm tay tiểu thư, không đáng thương chút nào!

Quần ma giận dữ nhìn Vân Phi Dương, trong con ngươi lóe ra vẻ phẫn nộ không tha thứ, bởi vì trong lòng bọn họ, Trà Mộc chính là Nữ Thần không thể khinh nhờn.

Vân Phi Dương lắc đầu cười một tiếng.

Đã để ý như vậy, người ta bị buộc xuất giá sao không thấy các ngươi dùng hành động bày tỏ?

Còn không phải một đám ngu ngốc hiếp yếu sợ mạnh.

Ba.

Đột nhiên, Apono đạp chân xuống, triệt tiêu y phục che nửa thân trên, hiển lộ ra bắp thịt cường tráng, trên thân còn có rất nhiều vết thương.

Những vết thương này là dấu hiệu chứng minh cường giả.

Bên trong Ma Linh Tộc, để được nữ tính ưu ái thì phải có nhiều vết thương trên thân.

Cũng chính vì vậy.

Rất nhiều Ma Linh nam giới ưa thích liều mạng mạo hiểm, chơi mình đầy thương tích, vô cùng thê thảm.

- Đại gia!

Apono phẫn nộ quát:

- Hiển lộ bắp thịt của ngươi

- Ta không có thói quen đó!

Vân Phi Dương không thô lỗ như thế.

- Ha ha ha, show bắp mà cũng không, khẳng định ốm tong ốm teo rồi!

- Nhìn một thân hắn này, chẳng khác gì nhân loại suy nhược, khẳng định không có bắp thịt, cho nên không dám show hàng.

Đám Ma linh chế giễu.

Apono cũng khinh thường nói:

- Bắp thịt cũng không dám khoe, có còn là đàn ông hay không!

Mẹ nó!

Vân Phi Dương nghe được câu này nhất thời giận dữ, bởi vì nó quá đã thương lòng tự trọng!

Bành!

Đột nhiên, hai tay Vân Phi Dương mở ra, áo trên bạo liệt, hiển lộ ra bắp thịt cường tráng, đường cong bắp thịt hoàn mỹ tràn ngập nam tính.

Một lời không hợp thì bạo y phục, lão tử cũng biết!

Nói thật.

Vân Phi Dương tu luyện nhiều năm, lại từng theo Tứ Hải Kiếm Đế lịch luyện, bắp thịt cường tráng viễn siêu tuổi trẻ tuấn kiệt Phàm Giới, nhưng cùng Ma Linh Tộc trời sinh có thể trạng lớn so ra thì vẫn vô cùng suy nhược.

Nhưng.

Khi thân hắn lộ ra, đám Ma Linh Tộc chợt yên lặng, trong con ngươi hiện ra vẻ rung động.

Bởi vì trên thân Vân Phi Dương có vô số vết thương, tuy rất nhạt nhưng rất nhiều, nhiều đến nổi chướng mắt.

- Oa!

Trà Mộc che miệng, con ngươi linh động lấp lóe vẻ khó tin.

Trên thân gia hỏa suy nhược kia có nhiều vết thương như thế, nhất định kinh lịch rất nhiều ma luyện, nhất định là dũng sĩ cường đại!

Trong ánh mắt Trà Mộc lấp lóe sùng bái nhàn nhạt.

Nếu như Vân Phi Dương biết mình được nữ hài sùng bái bởi vì những vết sẹo trên thân, nhất định sẽ khóc không ra nước mắt.

Mẹ nó.

Thẩm mỹ Ma Linh Tộc quả nhiên không giống bình thường.

Lâm Chỉ Khê có chút đau lòng.

Năm đó tại Luyện võ tháp tầng một, nàng từng thấy vết sẹo trên thân hắn, hôm nay chúnglại trở nên nhiều hơn trước rất nhiều.

Bốn năm qua, hắn trải qua ma luyện càng kinh khủng.

Vân Phi Dương dồn tâm tư trên võ đạo, quả thực liều mạng, thậm chí Tứ Hải Kiếm Đế cũng phải im lặng, mỗi ngày hắn tay không tấc sắt chém giết hung thú, mỗi ngày đều thương tích đầy mình.

Dưới tu luyện cường độ cao để hắn nắm giữ thực lực Kiếm Vũ Song Vương, mà những vết sẹo mới tăng này, chính là chứng minh tốt nhất.

- Răng rắc.

Vân Phi Dương nắm quyền, lạnh lùng nói:

- Tiểu tử, có thể bắt đầu chưa?

- Hô.

Apono nắm tay, khí kình mạnh mẽ bạo phát, quanh thân bao phủ khí tức âm trầm, mà loại thuộc tính này được Ma Linh Tộc xưng là Ma khí.

Đương nhiên.

Ma khí của Ma tộc càng âm u khủng bố hơn Ma Linh Tộc.

Xoát.

Đột nhiên, Apono xông đến, khí tức quanh thân âm trầm, trong nháy mắt ngưng tụ trước người, hình thành một loại lưu quang giống như sóng xung kích.

- Đội trưởng thật mạnh!

- Xuất thủ đã dùng toàn lực, đại gia thê thảm rồi!

Đám ma linh cười trên nỗi đau của

người khác.

Nhưng.

Khiến bọn họ ngạc nhiên là, đối mặt Apono đột kích, Vân Phi Dương lại không nhúc nhích, thậm chí, còn lắc đầu, nói:

- Quá yếu.

Nói xong, một tay vắt chéo sau lưng, một tay khác hơi nhấc, không có bất kỳ thuần linh lực bạo phát. Giờ phút này, hắn đóng vai Ma Linh Tộc, nếu như vận dụng linh lực, khẳng định sẽ lộ.

- Tên này...

- Chẳng lẽ, dùng một cái tay ngạnh kháng?

-Quá cuồng vọng!

Ma Linh quan chiến khịt mũi coi thường.

- Đại gia!

Apono sát khí đằng đằng vọt tới, phẫn nộ quát:

- Dám đùa giỡn Trà tiểu thư, ta sẽ để ngươi nếm thử tư vị cốt cách đứt từng khúc!

- Vù vù!

Khi nói chuyện, cỗ Ma khí âm u kia lần nữa tăng cường, trước người hình thành lưu quang, bộc lộ ra lực lượng không gì không phá.

Lâm Chỉ Khê nhíu mày.

Nàng không phải lo lắng cho Vân Phi Dương, mà nàng suy nghĩ là tên Ma Linh Tộc này bạo phát lực lượng ít nhất trên trăm trọng, theo võ đạo Vạn Thế Đại Lục để tính, thì đây là tiêu chuẩn của thiên tài bình thường.

- Chậc chậc.

Vân Phi Dương nói thầm:

- Tu vi tên này khẳng định không có đến Linh Vương, lại nắm giữ thực lực không kém gì Vũ Vương Phàm Giới, quả nhiên chủng tộc đám lão bất tử sáng tạo mạnh hơn nhân loại trên phương diện lực lượng.

Không thể phủ nhận.

Về mặt sức mạnh, Ma Linh Tộc ép qua nhân tộc, cái này bắt nguồn từ thể chất.

Nhưng khuyết điểm cũng rõ ràng, thời điểm tiến hoàn toàn bỏ qua phòng ngự, chỉ là kẻ lỗ mãng.

Dạng tộc quần này dùng để tác chiến tuyệt đối bưu hãn, nhưng cùng cao thủ so chiêu, sơ hở nhiều không kể xiết.

Đừng nói Vân Phi Dương bây giờ có được thực lực song Vương, dù tu vi hắn chỉ có Vũ Tông đỉnh phong cũng có thể nhẹ nhàng đánh bại đối phương.

Vù vù!

Apono ngang nhiên vọt tới, lực lượng mạnh mẽ khoáy động cuốn lên từng đợt cuồng phong!

Xoát!

Đột nhiên, bàn tay Vân Phi Dương hóa thành quyền đầu bỗng nhiên đập tới. Một khắc này, không gian như bị vặn vẹo, một cỗ cuồng phong mãnh liệt cuốn tới.

- Không tốt!

Sắc mặt Apono đại biến, hắn ý thức được một quyền này của đối phương ẩn chứa lực lượng mạnh hơn mình rất nhiều!

Đáng tiếc.

Lúc này lui lại không kịp.

Bành!

Một tiếng vang thật lớn truyền đến, trước người Apono hình thành sóng xung kích, hắn lùi nhanh lại phía sau, không chịu nổi một kích.

Cùng lúc đó, nắm đấm sắt trực tiếp bay tới đánh vào trên mặt hắn, trước sự hãi nhiên của nhiều Ma Linh,.

Ông!

Trong nháy mắt, đám người ngơ ngác.

Bành!

Một tiếng vang thật lớn truyền đến!

Apono gặp trọng kích, cả người bay ra ngoài, cuối cùng rơi ra bên ngoài hơn mười trượng ngã trên mặt đất không nhúc nhích., mặt hắn triệt để biến hình, miệng đầy răng vỡ vụn.

Yên tĩnh.

Đất trống hoang vu chỉ còn tiếng thở mạnh.

Đám Ma Linh cười giễu cợt Vân Phi Dương trợn mắt hốc mồm, khó tin gia hỏa suy nhược trước mặt vậy mà xuất ra một quyền đánh bay đội trưởng!

Trà Mộc cũng trừng mắt hạnh.

Lão công cũng không có bạo phát Ma khí, chẳng l, chỉ dùng nhục thân đơn thuần nhất đã làm ra được điều này?

Cái này. . . Cũng quá kinh khủng rồi!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện