Vân Phi Dương chiến thắng Hạ Lan Kỳ, thu chức Đại trưởng lão, thể hiện ra thực lực kinh diễm, Hạ Lan Phi vì lung lạc hắn nên phát sinh quan hệ.
Mục đích là hi vọng cái tên đệ tử của A Tu La đại nhân này có thể vì mình làm việc.
Vân Phi Dương hiểu rõ dụng tâm nàng, từng thầm nói:
- Hạ Lan Phi, nước cờ này của cô đi không tệ, nhưng sợ đến lúc đó phải mất cả gốc lẫn lãi cho ta!
Quả nhiên.
Nói được thì làm được.
Hắn thành công bắt được trái tim Hạ Lan Phi.
Dù biết rõ tên nhân loại này tiến vào mảnh đất thí luyện chỉ để chinh phục Ma Linh Tộc vẫn nguyện ý mang tất cả tộc nhân theo hắn.
Không nói toàn bộ Ma Linh Tộc.
Chỉ riêng Hạ Lan Phi tuyệt đối là cả gốc lẫn lãi đều bồi cho Vân Phi Dương.
Bất quá, suy nghĩ kỹ một chút thì sẽ rõ, nếu tất cả Ma Linh Tộc đều sinh hoạt trong một thế giới tốt đẹp hơn, quả thật không còn gì bằng.
- Đi thôi.
Vân Phi Dương nói:
- Ta dẫn nàng đi xem địa phương Trà bộ lạc sinh tồn.
- Ừm.
Hạ Lan Phi theo hắn đi vào Thành Bang do Trà Mộc quản lý. Mà khi Hạ Lan Linh Hoàng xuất hiện, nhất thời khiến rất nhiều Ma Linh hưng phấn.
Sau khi giải quyết tộc nhân Đại trưởng lão tại cung điện, bọn họ lập tức bị thu lại vào tiểu thế giới, cũng không gặp được Linh Hoàng.
- Ai nha!
Thần Thần đang khi dễ Rõ Ràng thấy Vân Phi Dương đi tới hô to:
- A Nông lại mang vào một nữ nhân!
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Cô gái nhỏ này thật biết làm trò!
Trong đình viện.
Vân Phi Dương thẳng tắp mà đứng, thần sắc nghiêm chỉnh, phía trước hắn, Lâm Chỉ Khê yên lặng ngồi đó.
Bầu không khí có chút cứng ngắc.
Một lúc sau.
Lâm Chỉ Khê lên tiếng.
- Có muốn nói cho ta biết việc của chàng và nàng ta.
Ngoài miệng tuy nói bình tĩnh nhưng trong tâm lý hận không thể đá hắn một cước bay ra ngoài.
Quả nhiên, mình tiến vào tiểu thế giới không có bên cạnh hắn, tên này dám ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt.
- Chỉ Khê.
Vân Phi Dương ngồi xuống, chân thành nói:
- Chúng ta tiến vào mảnh đất thí luyện đã hơn nửa năm, võ giả Vạn Thế Đại Lục nhất định cho rằng ta đã chết, các quận quốc ta đã từng đắc tội chỉ sợ đã sớm đã tiến công Đông Lăng Quận.
Lâm Chỉ Khê lắng nghe.
Nàng biết tên này đang nói ra cái cớ tán gái của mình.
Quả nhiên như vậy.
Vân Phi Dương tiếp tục nói:
- Bằng vào thực lực ta bây giờ khó có thể chống lại toàn bộ thế giới, nhất định phải mượn nhờ ngoại lực, Hạ Lan Phi thống nhất Ma Linh Tộc, ta cần nàng ta trợ giúp.
- Cho nên.
Lâm Chỉ Khê thay hắn nói tiếp:
- Chàng liền biến nàng thành nữ nhân của mình.
- Ai.
Vân Phi Dương nhìn lên bầu trời than thở.
- Chỉ có nàng hiểu khổ tâm của ta.
"Ken két —— "
Trong khoảnh khắc, Vân Đại Tiện Thần bị băng phong, hóa thành băng điêu bảo trì loại trạng thái ngẩng đầu nhìn trời.
Lâm Chỉ Khê thu hồi băng hệ thuộc tính, nói:
- Đừng nói mình vĩ đại như vậy.
Đúng đó.
Cmn, thật quá vô sỉ! (Trích lời của tác)
…
Mảnh đất thí luyện.
Trong một bộ lạc cỡ nhỏ nhân số khoảng 30 ngàn.
Giờ khắc này, Ma Linh ở đây đang nửa quỳ nữa ngồi, lấy lễ nghi cao nhất nghênh đón Hạ Lan Phi và Vân Phi Dương.
Tên Nữ Đế và Quốc Sư đã sớm truyền khắp toàn bộ thế giới.
- Buông lỏng tâm thần của bọn ngươi ra, bất kỳ người nào cũng không nên phản kháng.
Sau khi tiến vào thành, thanh âm Hạ Lan Phi vang lên.
Mấy vạn Ma Linh tuân mệnh làm theo.
Vân Phi Dương chầm chậm lên không, cường đại Linh Niệm bao phủ câu thông tiểu thế giới trong thân thể, thu tất cả bọn hắn vào.
- Không bị đầy chứ?
Hạ Lan Phi dò hỏi.
Vân Phi Dương nói:
- Nếu thu hết gần nàng vạn Ma Linh thì có chút chen chúc.
- Không quan trọng.
Hạ Lan Phi nhìn cát vàng đầy trời, nói:
- Nếu như có thể thoát khỏi thế giới ác liệt này, chen chúc một chút cũng không sao.
Vân Phi Dương nói:
- Ta sẽ nhanh chóng khuếch trương Đại Thế Giới để cho tộc nhân nàng có nhiều không gian hơn bên trong.
- Ừm.
Hạ Lan Phi vũ mị cười một tiếng.
- Đi thôi.
Vân Phi Dương nói:
- Đi bộ lạc kế tiếp.
Hai người rời đi.
Trọn vẹn một tháng.
Vân Phi Dương rốt cục thu hết gần ngàn vạn Ma Linh tiến
- Quá khó tin rồi!
- Không ngờ có thế giới xinh đẹp như vậy!
Sau khi bảy đại Linh Hoàng tiến vào tiểu thế giới, từng người ngốc trệ, chợt hưng phấn không kềm chế được hô to.
- Đáng tiếc.
Thác Bạt Linh Hoàng nói:
- Không có Ma khí!
Tiểu thế giới của Vân Phi Dương tuy mỹ lệ nhưng không có Ma khí để tu luyện.
- Yên tâm đi.
Hắn cười nói:
- Ma khí sớm muộn gì cũng có, thậm chí còn mạnh hơn thế giới các ngươi đã từng ở. Đến lúc đó, các ngươi có thể đột phá Thánh cấp.
Mọi người đại hỉ.
Tăng tiến cảnh giới để bọn hắn động tâm.
- Nói đi.
Vân Phi Dương đơn độc gọi Phá Đa La qua, hỏi.
- Mục đích ngươi là gì?
- Vân ca ca.
Phá Đa La cười nói:
- Quả nhiên là người mà Phá Đa nhất tộc ta chờ đợi.
Vân Phi Dương mờ mịt.
Phá Đa La nói tiếp:
- Vân ca ca, huynh biết không, ta có huyết mạch của Thần.
Thần huyết?
Vân Phi Dương kinh ngạc không thôi.
Phá Đa La chân thành nói:
- Nói đúng hơn thì là ta hay phụ thân ta đều nắm giữ huyết mạch của Thần, gia tộc bọn ta gánh vác sứ mệnh không thể cho người biết.
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Tên này đang khoác lác à? Nếu là thế thì thiên phú biểu diễn quá xuất sắc nghe.
- Vân ca ca.
Phá Đa La nhìn hắn, nói:
- Ngươi nghe nói qua Dự Ngôn Thần chưa?
- Dự Ngôn Thần!
Vẻ mặt Vân Phi Dương đột nhiên nghiêm túc.
Hắn đương nhiên nghe nói qua, đây là một trong Chư Thần kế thừa Trí Tuệ Chi Thần, dựa vào thần thông tiên đoán việc tương lai.
Phá Đa La nói tiếp:
- Sau khi ta lần đầu tiếp xúc tu luyện thì thu được trí nhớ di truyền của gia tộc, biết được Dự Ngôn Thần, cũng hiểu rõ sứ mệnh của chính mình.
Vân Phi Dương nói:
- Sứ mệnh gì?
Phá Đa La ngưng trọng nói:
- Chờ người tới cải biến vận mệnh Ma Linh Tộc.
Vân Phi Dương chỉ mình nói:
- Người này là ta?
Phá Đa La gật đầu.
- Không sai.
Vân Phi Dương cười nói:
- Sao ngươi không nghĩ là A Tu La, hắn đã khai sáng ra một văn minh hoàn toàn mới đó.
Phá Đa La nói:
- Tổ tiên ta đã từng cho rằng như vậy, nhưng hôm nay đã chứng minh, A Tu La cũng không phải người chúng ta đợi.
Vân Phi Dương hiếu kỳ.
- Vì cái gì?
Phá Đa La đáp:
- Dự Ngôn Thần từng tiên đoán, Ma Linh Tộc vì sự xuất hiện của một người mà thoát khỏi thế giới u ám, đi đến mạnh mẽ và phồn vinh chân chính.
- A Tu La tuy khai sáng văn minh, nhưng hắn cuối cùng vẫn bỏ tộc nhân, một mình tiến vào vị diện cao hơn.
Vân Phi Dương hoảng hốt.
Tiểu gia hỏa này giống như biết được rất nhiều.
- Vân ca ca xuất hiện, không chỉ nhất thống Ma Linh Tộc, còn vì bọn họ cung cấp quang minh thế giới, điều này tương xứng với tiên đoán.
Vân Phi Dương không đáp.
Nói thật.
Dự Ngôn Thuật của Dự Ngôn Thần xác thực rất trâu.
Cũng không biết tên này có tiên đoán được Thần Giới đại kiếp không.
"Phù phù."
Đột nhiên Phá Đa La quỳ trên mặt đất, một tay để trước ngực, cung kính nói:
- Người thừa kế huyết mạch Dự Ngôn Thần, Phá Đa La, tham kiến Chiến Thần!
Dát.
Vân Phi Dương ngây người.
Hắn lắp bắp hỏi lại:
- Ngươi…ngươi gọi ta là gì?