Long Mặc nhìn qua đoạn camera nhíu mày suy nghĩ vấn đề gì đó rồi sau đó mới mở miệng nói một cách vô cùng nghiêm túc: "Dặn dò xuống dưới từ nay trở đi hạn chế không để Quý Dĩ Hân qua lại dinh thự nhiều".
Á Viêm liền gật đầu không thắc mắc dạ dạ vâng vâng nghe theo.
Á Viêm đứng cạnh cười thầm cảm thấy cô Lâm Tiểu Thanh này cũng may mắn quá đó chứ ?
- Vài ngày nữa chuẩn bị khai trương chi nhánh phía Bắc.
Cậu chuẩn bị đi.
Á Viêm: "Vâng tôi biết rồi.
Nhưng mà ông chủ có muốn cho phu nhân đi cùng hay không ?".
Long Mặc châm một điếu thuốc hút một hơi không nhanh không chậm trả lời: "Cô ta sẽ đi cùng.
Nhắc nhở bên phục trang đi".
- Vâng, ông chủ.
Dinh thự Long gia...
Cả ngày hôm nay không thấy Long Bắc Yến rời phòng có thể vẫn để tâm chuyện sáng nay hay chăng ? Lâm Tiểu Thanh mon men sang phòng Long Bắc Yến.
Lâm Tiểu Thanh đứng ở bên ngoài của hít một hơi thật sâu định goc cửa phòng Long Bắc Yến không ngờ người bên trong đột ngột mở cửa khiến Lâm Tiểu Thanh giật bắn mình.
Long Bắc Yến nhìn cô bình thản: "Gì vậy ? Gặp ma à ? Sang phòng tôi mà cứ lén lén lút lút như trộm thế, chị dâu thân yêu ?".
Lâm Tiểu Thanh thở phào sau pha hú hồn hú vía: "Tôi thấy cả ngày nay tiểu thư không ra khỏi phòng nên hơi lo lắng qua xem cô thế nào".
Long Bắc Yến thản nhiên đáp lại một cách hời hợt: "Ừm, còn chuyện gì nữa không ?".
Lâm Tiểu Thanh bối rối lắc đầu: "Không, hết rồi.
Cơm tối tiểu thư nhớ xuống ăn nhé.
Sợ rằng lão phu nhân sẽ giận".
Nói xong không chờ Long Bắc Yến trả lời, Lâm Tiểu Thanh quay bước đi rất vội.
Long Bắc Yến nhíu mày không hiểu chuyện gì, bị dọa đến sợ hay sao mà vội vàng đi thế ? Long Bắc Yến mềm ngữ điệu giải tỏa căng thẳng trên mi tâm gọi Lâm Tiểu Thanh: "Chị dâu, khoan đã".
Bước chân cô chợt dừng lại, xoay người về phía sau nhìn người kia.
Ánh mắt Long Bắc Yến vẫn nhìn Lâm Tiểu Thanh chưa hề dịch chuyển đi nơi khác.
Trong đôi mắt ấy đau đáu điều gì rất muốn nói, muốn tâm sự nhưng không có ai lắng nghe mình.
Lâm Tiểu Thanh xoắn xuýt tay vào nhau như muốn giúp đỡ, ngập ngừng trong miệng: "Tiểu thư có chuyện gì hay sao ?".
Long Bắc Yến nhìn sự ngây ngốc của Lâm Tiểu Thanh lúc bối rồi, nhìn sự ngốc nghếch của Lâm Tiểu Thanh y hệt mình ngày đi học mà chớm trong lòng Long Bắc Yến cảm thấy đồng cảm cho Lâm Tiểu Thanh.
Có thể bớt ngây thơ đi được hay không ? Bây giờ Lâm Tiểu Thanh không khác gì cừu non xa mẹ cả, rất dễ bị kẻ xấu lừa, bị người khác ghét mà tìm cách hãm hại.
Nếu hồi sáng không có cô nói đỡ thì không thể biết Quý Dĩ Hân sẽ nhục mạ Lâm Tiểu Thanh những gì.
Chắc rằng Lâm Tiểu Thanh không biết gì cả đâu, nhưng giữa chốn thượng lưu này muốn tồn tại cần phải có bản lĩnh, phải có trợ giúp vững trãi mới có thể tồn tại.
Hiện giờ Vương Hằng Thước và Long Mặc vẫn dửng dưng với Lâm Tiểu Thanh.
Cho cô danh phận Long phu nhân nhưng cô còn quá ngốc chưa sẵn sàng bước vào chốn này, Lâm Tiểu Thanh vẫn đang ở trong lớp vỏ thánh thiện của một thiên thần cho nên người đồng cảm với cô chỉ có thể là Long Bắc Yến lúc này.
Hai người cùng hoàn cảnh với nhau ắt hẳn Long Bắc Yến sẽ không thể nào để Lâm Tiểu Thanh bị kẻ khác làm khó được.
Một Long Bắc Yến đã hoàn toàn