Đè nén cơn bão tố trong lòng, Quý Dĩ Hân lấy một ly rượu khác, chỉnh trang lại thần sắc rạng ngời, thả lỏng bước tiến đến gần đôi vợ chồng kia, tay nâng ly: "Thập phu nhân, hân hạnh".
Tống Cửu nhàn nhạt cười với Quý Dĩ Hân, Lâm Tiểu Thanh cũng phải phép cổ tay khẽ đưa ly rượu lên mời chào lại.
Quý Dĩ Hân nhìn chiếc vòng cổ mà cô đeo - Nữ Thần Mùa Xuân càng thêm ganh ghét vạn phần.
Sao lại ở trên người cô ta ?
Dừng lại câu chuyện ban nãy nói, Tống Cửu chuyển chủ đề hỏi han Quý Dĩ Hân: "Quý tiểu thư mới đi du học về chưa có dịp được gặp.
Giờ thấy rồi thì lại thấy càng xinh đẹp hơn nhiều".
Quý Dĩ Hân đáp lại: "Thập phu nhân quá khen, cảm ơn cô nhiều".
Quay sang Lâm Tiểu Thanh: "Nữ Thần Mùa Xuân này rất đẹp đó.
Rất hợp với Long phu nhân, khác hẳn so với gặp cô ở dinh thự Long gia đó".
Lâm Tiểu Thanh gượng cười còn Long Mặc đứng bên cạnh cô thì lại không tỏ thái độ gì, lạnh nhạt im lặng.
Tống Cửu lại cảm thấy rất tò mò về vị Long phu nhân này hỏi cô: "Long phu nhân lúc ở nhà "thoải mái" lắm sao ?".
Lâm Tiểu Thanh chưa kịp trả lời Long Mặc đã giúp thay cô, hắn nhạt lời nói: "Phu nhân nhà tôi ngoài tiệc tùng ra cô ấy rất bình dị.
Tôi tôn trọng phu nhân tôi để cô ấy làm điều cô ấy thích.
Đang trong quá trình mang thai thì tôi nghĩ đây là điều cần thiết".
Lâm Tiểu Thanh nhìn người chồng của mình thoáng đờ đẫn một hồi cho đến khi hắn nhìn lại cô thì cô lại thu lại dáng vẻ đó.
Tống Cửu không khỏi ngạc nhiên mừng thầm ngưỡng mộ cô có người đàn ông tâm lý, rất biết chiều vợ, sau này tình duyên vợ chồng càng thêm keo sơn bền chặt.
Nhưng ai đó xuất hiện ở đây thì mặt tối đen lại - Quý Dĩ Hân thầm trách Long Mặc, sao lại nói đỡ cho cô ta ?
Quý Dĩ Hân quyết không chịu thua Lâm Tiểu Thanh muốn chiếm chọn spotlight này.
Không có được người đàn ông này ngày hôm nay thì ngày sau chắc chắn sẽ là của mình.
Ả lấy lại thần thái kiều diễm, mỹ lệ của mình mà đến trước mặt Long Mặc, khoác tay hắn, nói: "Anh Long Mặc, sắp tới em sẽ định cư và làm việc ở đây luôn.
Ông chủ Long cần người làm không ? Em muốn xin làm việc bên anh để có thêm kinh nghiệm.
Ông chủ không từ chối chứ ?".
Long Mặc thấp mắt nhìn Quý Dĩ Hân, hắn trầm lặng híp mắt đánh giá Quý Dĩ Hân, nhíu mày có chút khó chịu.
Quý Dĩ Hân lấy bộ dạng đáng thương nũng nịu với hắn khiến Tống Cửu đứng bên có chút dị nghị trong lòng cảm thấy hành động này quá mức khiếm nhã, quá thiếu tôn trọng, không có chút ý thức nào.
Lâm Tiểu Thanh trầm mặc đứng ở một bên nhìn hắn, cô từ lâu đã coi mình là người dưng cho nên cái cảnh tượng trước mắt này còn tiếp rục tiến triển thì đối với cô không có gì để nói cả.
Quý Dĩ Hân đu đưa tay hắn nài nỉ cầu xin: "Anh cho em làm cùng, nhé ?".
Lúc này vọng đâu giọng nữ trầm rất đỗi quen thuộc: "Xin lỗi chỗ tôi không tuyển "gái".
Là giọng của Long Bắc Yến.
Long