Đêm tới, Long Mặc vẫn chưa về đã nhiều hôm kéo dài như vậy.
Lâm tiểu Thanh đi qua bên phòng Long Bắc Yến chủ yếu muốn nghe ngóng ở tin tức bữa tiệc hôm ấy.
- Cô nhân viên hôm đó tôi chưa tìm ra được.
Có lẽ cô ta không phải nhân viên trong đó thì phải.
Lâm Tiểu Thanh không nóng vội, trầm ổn nói: "Gương mặt cô ta cũng rất dễ nhìn.
Hôm đó ngã cầu thang nhưng cũng thật may nó không cao".
Cong môi vài phần mỉa mai: "Tên hung thủ này muốn giết người nhưng lại từ bi quá.
Ám sát không thành".
Long Bắc Yến xoay latop ra cho Lâm Tiểu Thanh xem.
Toàn bộ những gì hiển thị trên màn hình đều là camera an ninh ở đó.
- Chị dâu, cô xem.
Chắc chắn sẽ gặp người cô quen.
Riêng chỗ cô ngã khuất camera ra thì đâu đâu cũng có camera.
Có thể sẽ tìm được cô ta.
- Cảm ơn.
Lâm Tiểu Thanh tập trung cao độ vào từng góc trong camera, mọi góc chiếc quan sát đều rất rõ ràng.
Hai tiếng đã trôi qua cuối cùng cô cũng tìm được ả ta.
Cô reo lên: "Tìm thấy rồi".
Lâm Tiểu Thanh chỉ vào trong màn hình laptop người con gái đã dụ cô đến khu vực hành lang hôm ấy.
Long Bắc Yến cười hừ lạnh: "Hóa ra là ả".
- Cô quen ả sao ?
- Không quen.
Nhưng hôm đó tàn tiệc lúc tôi đi tìm cô thì vô tình va phải cô ta.
Lâm Tiểu Thanh nghe Long Bắc Yến nói cười một tiếng: "Đặc biệt nhỉ ? Chỉ một lần chạm mặt mà cô nhớ thế à ?".
Long Bắc Yến nói: "Trên người cô ta có mùi hương rất đặc biệt.
Hình như không phải nghèo gì đâu.
Mùi hương đó tôi nhớ không nhầm của LanLi thì phải".
Tuy Long Bắc Yến theo phong cách mạnh mẽ có phần nam tính nhưng dù sao cô sinh ra cũng là con gái cũng rất sành sỏi về đồ hiệu hay nước hoa cũng là một quý cô ham mê đồ hiệu siêu xe chỉ cần nhìn lướt hay thoáng qua mùi hương cô đều phân rất rõ là của thương hiệu nào.
Lâm Tiểu Thanh cũng được phen mở rộng tầm mắt, không những trí nhớ tốt, mà giác quan cũng rất bén.
Lâm Tiểu Thanh trêu ghẹo cô: "Cô mệnh cẩu à ? Thoáng qua đã biết mùi hương của người khác.
Nghe nói năm xưa Long tiểu thư có người yêu, có lẽ cũng là một quý cô rất mê đồ hiệu, chắc lĩnh hội từ cái đó nữa phải không ?".
Long Bắc Yến nghe vậy bật cười: "Một phần.
Ngược lại chị dâu chắc rất tò mò về tôi nhỉ ?".
Không ngần ngại, Long Bắc Yến nắm lấy cằm của Lâm Tiểu Thanh giọng trầm xuống khàn khàn: "Tôi thấy sau cú ngã, cô có vẻ thu hút tôi rất nhiều đó.
Tôi thích cô như thế này hơn nhiều".
Lâm Tiểu Thanh nhếch mày, khóe môi bất giác cong lên: "Vậy à ? Tôi không ngờ mình lại có thể trở thành hồ ly quyến rũ được cả em chồng".
- Chị dâu à, đừng dùng bản năng hồ ly này tùy tiện đi câu dẫn người khác nếu không Long Mặc mà biết anh ta sẽ chặt đứt đuôi hồ ly của cô đấy.
- Cảm ơn đã nhắc nhở.
...
Long Mặc trở về hắn không thấy Lâm Tiểu Thanh ở trong phòng liền nghĩ ngay là cô sẽ sang phòng của Long Bắc Yến.
Đang định qua đó lôi cổ cô về phòng thì không ngờ cô lại tự giác trở về.
Mặt đối mặt, bầu không khí lại sà xuống âm đ ến chục độ C.
Lâm Tiểu Thanh bước đến trước mặt hắn, vẫn công việc của một người vợ thường ngày giúp hắn thay đồ.
Long Mặc lườm ánh mắt nhìn cô không tỏ bất cứ thái đồ nào.
Đợi một lúc lâu hắn mới mở lời thăm dò: "Vừa nãy cô sang phòng của Long Bắc Yến sao ?".
Lâm Tiểu Thanh đáp lại: "Tôi xuống dưới bếp bảo người làm hâm đồ ăn cho anh.
Có gì sao ? Sợ tôi có ý với