Vì vậy, Lục Hàm Chi bất chấp tiến vào không gian tinh thần, bắt đầu nhận nhiệm vụ.
Từ sau lần chọn quân vương trước đó thì hệ thống đã vận hành bình thường. Lúc này Lục Hàm Chi đã nhìn thấy trong không gian tinh thần xuất hiện thêm một bảng giao diện nhiệm vụ.
Bảng giao diện nhiệm vụ cũng có hình Thái Cực đang phát sáng, đứng thẳng ngay trên trận đồ bát quái(*).
(*)Bát quái: chữ Hán(八卦) là 8 quẻ được sử dụng trong vũ trụ học Đạo giáo như là đại diện cho các yếu tố cơ bản của vũ trụ, được ứng dụng trong thiên văn học, chiêm tinh học, địa lý, phong thủy, giải phẫu học, gia đình, và những lĩnh vực khác
Khi Lục Hàm Chi đến gần mới biết, dường như trận đồ bát quái này cũng không đơn giản. Từ những đường hoa văn ở trên, có thể thấy trong đó có một nguồn năng lượng cuồn cuộn liên tục, đang duy trì cho trận pháp vận hành.
Chắc chắn hệ thống này không đơn giản, mà chuyện cậu xuyên sách chắc cũng không phải ngẫu nhiên.
Hệ thống hỏi: [Xin hỏi ký chủ có muốn nhận nhiệm vụ không?]
Lục Hàm Chi nhẹ nhàng đáp: “Nhận.”
[Điều kiện cần đã đủ, mời ký chủ trói buộc khu vực khai phá kiến thiết. Nhiệm vụ khen thưởng: 1 điểm giao dịch hệ thống.]
Hệ thống còn bổ sung thêm: Đề tặng điểm.
Lục Hàm Chi:…
Đề tặng điểm cái quái gì, tao cảm thấy đây là đề đòi mạng thì có! Ngay cả đế vương mà mày cho tao chọn lúc trước, cũng có thể lấy mạng tao bất cứ lúc nào.
Phàn nàn chẳng có ích gì, Lục Hàm Chi vẫn phải chọn khu vực khai phá kiến thiết.
Có điều hệ thống nhà mày keo kiệt quá đấy, một nhiệm vụ chỉ đổi được một điểm giao dịch, cộng thêm hai điểm trước đó và hai điểm tặng miễn phí lúc đầu, tổng cộng mới được năm điểm giao dịch.
Mấy đêm gần đây, cậu rảnh rỗi thì sẽ đi nghiên cứu khu mua sắm. Lật tới lật lui, cuối cùng tìm thấy một lá bùa chống lại được các đòn tấn công tinh thần trong khu bán đạo cụ pháp khí(*) phòng ngự đầu tiên.
(*)Pháp khí: các loại vũ khí, bùa chú, vv… tăng sức chiến đấu/hỗ trợ/bảo vệ tính mạng, thường thấy trong truyện tu chân
Hơn nữa, điểm kỳ diệu của lá bùa này là sẽ vô hình khi bám vào bất cứ đồ vật nào. Lục Hàm Chi nghĩ kỹ rồi, tháng sau là sinh nhật của Lục phu nhân, cậu định mua một món trang sức tặng bà, cũng dặn bà là nó đã được đại sư khai quang, để bà thường xuyên mang bên mình.
Nhưng nhìn giá của lá bùa kia, cần khoảng hai mươi điểm giao dịch.
Phóng tầm mắt nhìn khắp cả khu mua sắm, pháp khí là đắt nhất.
Là bùa Lục Hàm Chi nhìn trúng có cấp thấp nhất, nhưng cũng cần hai mươi điểm giao dịch mới đổi được một lá.
Mày cmn một nhiệm vụ chỉ cho một điểm giao dịch, mày không biết xấu hổ à?
Nhận nhiệm vụ xong, Lục Hàm Chi thấy một tấm bản đồ da dê hiện ra, phần lãnh thổ trải dài trên bản đồ mở ra trước mắt cậu. Đầu tiên là bản đồ của tất cả các quốc gia hiện có trong tiểu thuyết, lần lượt là Đại Chiêu, nước Nam Lộc, nước Tây Phiên và cả nước Doanh Châu.
Bản thân Đại Chiêu đã chiếm 10%, còn nằm tại vị trí tốt nhất ở trung tâm. Sau đó là kinh thành, tọa lạc ở khu vực phía đông bắc của Đại Chiêu. Chưa hết, bản đồ tiếp tục phóng to cho tới khi không thể phóng to thêm nữa, dừng lại ở một góc hoang vu hẻo lánh ở ngoại ô kinh thành.
Có một chấm nhỏ màu xanh lá ở góc đó, Lục Hàm Chi từng chơi game tỏ vẻ nhìn là hiểu.
Cậu nâng ngón tay chỉ vào đó, hỏi: “À, đây là khu vực chỗ tao đúng không?”
Hệ thống đáp: [Đúng vậy.]
Lục Hàm Chi lại hỏi: “Thế tao có thể trói buộc bao nhiêu khu vực?”
Hệ thống trả lời: [Khu vực sáng lên là khu vực có thể trói buộc.]
Lục Hàm Chi liếc nhìn mảnh đất to bằng lòng bàn tay, chế giễu nói: “Mày cứ nói tao phải trồng trọt là được, sao phải phiền phức thế? Mày còn chẳng cho tao trói buộc với thôn trang, thế mà còn đòi làm giàu? Làm giàu cái bíp á!”
Hệ thống: [Hệ thống cấm chửi thề trong đây, thời gian cấm ngôn là một nén nhang.]
Lục Hàm Chi:???
Lục Hàm Chi còn chưa kịp load thì đã bị khoá mõm.
Tao đệch đệch đệch đệch đệch? Hệ thống chó chết kia, mày tưởng mày là quản trị viên trong diễn đàn hay gì? Cấm ngôn cái cmm!
Lục Hàm Chi hết cách, đành hự hự hự trói buộc mảnh đất hoang theo hướng dẫn của hệ thống. Đúng vậy, là mảnh đất hoang có vài cái cây mọc lèo tèo.
Chẳng trách Lục Hàm Chi xù lông, là người thì đều phải xù lông thôi. Một mảnh đất hoang cằn cỗi như thế thì khai phá kiến thiết được cái khỉ gì?
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, một khu vực đang sáng lên xuất hiện trên bản đồ trong thức hải của Lục Hàm Chi. Những khu vực khác chưa được trói buộc biến thành màu trắng đen, ẩn vào trong hỗn độn.
Nhìn điểm giao dịch được cộng, Lục Hàm Chi cảm thấy vững bụng hơn đôi chút. Ít nhất còn kiếm được điểm giao dịch, có thể bảo đảm thằng nhóc mập trên giường sẽ không bị đói chết.
Ngay khi Lục Hàm Chi vừa trói buộc khu vực khai phá kiến thiết thì tinh thần thể đã bị đá văng khỏi không gian tinh thần.
Cậu cau mày, chợt nghe tiếng khóc nỉ non của trẻ con.
Cúi đầu dòm mới hay Thiền béo đã tỉnh, bé đá rơi cái chăn mỏng đắp trên người, giờ đang vừa quơ tay chân vừa nhắm mắt khóc.
A Thiền mới hơn một tháng tuổi mà đã khá nặng, cân thử bằng tay thì cũng phải gần mười cân! Sữa bột có đầy đủ dinh dưỡng, Thiền béo ăn khỏe nên qua một tháng mà đã ăn thành cục tạ nhỏ.
Cậu nắm lấy bàn chân mũm mĩm của Thiền béo. Bàn chân của trẻ sơ sinh nhỏ tới khó tin, tuy mập lên rất nhiều nhưng trông vẫn bé xíu khi bị Lục Hàm Chi nắm trong tay, mà được cái rất mềm mại, sờ thích cực.
Thiền béo nhận ra sự hiện diện của cha bèn mở mắt, thấy Lục Hàm Chi thì nín khóc ngay. Bé ê a hai tiếng, đưa ngón tay cái vào trong miệng bắt đầu mút chụt chụt.
Lục Hàm Chi:…
Cậu kéo ngón tay của tiểu Thiền Béo ra khỏi miệng bé, giả bộ hung dữ nói: “Không được mút tay!”
Thiền béo mếu máo, “oa” một tiếng khóc lên.
Lục Hàm Chi luống cuống, vội nhét ngón tay của bé về lại: “Rồi rồi, cho con cho con, cho con được chưa? Con là nhất!”
Đây là lần đầu tiên cậu nhận thua vô điều kiện với ai đó, đúng là không thể trêu vào đám nít quỷ!
Kể cũng lạ, đời này Lục Hàm Chi chưa từng sợ ai. Thuở nhỏ do cha mẹ mất sớm, cậu phải võ trang thành một con gà trống nhỏ lúc nào cũng xù lông để bảo vệ gia sản.
Giờ lại không dám làm gì cục bột nhỏ
mềm nhũn này, bé muốn gì thì cậu cho nấy.
Lục Hàm Chi đứng dậy, mở cửa dặn Loan Phượng bưng nước ấm vào, xong đuổi nàng lui ra, tự mình lấy bình sữa tráng qua nước nóng rồi bắt đầu pha sữa bột cho Thiền béo.
Những thứ như sữa bột, bình sữa đều được Lục Hàm Chi cất giữ cẩn thận bên người. Cũng may không gian tinh thần có ngăn chứa đồ không gian, ngoại trừ mấy thứ đang ăn thì để bên người, còn lại đều để ở trong không gian chứa đồ.
Hệ thống này cũng khá hữu dụng, nó không yêu cầu bạn làm nhiệm vụ mở khóa khu mua sắm hay hạn chế số lượng vật phẩm bạn cất chứa, nhưng không gian chứa đồ sẽ giới hạn đạo cụ mua trong khu mua sắm. Ngoài ra còn một lối chuyên xử lý rác thải như các loại hộp, giấy, vv… Cực kỳ nhân tính hóa.
Pha sữa xong, Lục Hàm Chi nhét núm vú cao su vào miệng Thiền béo. Bây giờ một bữa Thiền béo phải bú 60ml sữa, mỗi ngày bú 4 đến 6 lần.
Hộp sữa mới mở này còn sắp hết nhanh hơn hộp trước, cậu lại bắt đầu lo lắng về vấn đề ăn uống của Thiền béo. Phải hoàn thành nhiệm vụ càng sớm càng tốt, cứ tiết kiệm ít điểm giao dịch rồi tính tiếp.
Đợi A Thiền bú sữa xong, cậu giao bé cho vú nuôi A Mãn rồi tiếp tục vào không gian tinh thần nhận nhiệm vụ.
Vừa bước vào không gian, Lục Hàm Chi đã nói: “Hệ thống, tao muốn thương lượng chút, mày đừng cấm ngôn tao nữa được không?”
Hệ thống: [Miễn cậu làm tốt nhiệm vụ, không mắng hệ thống, tôi sẽ không cấm ngôn cậu.]
Lục Hàm Chi thấy buồn cười: “Giờ có thể trao đổi tử tế chưa? Cứ tình cảm như thế từ sớm thì có phải chúng ta đã thương lượng làm việc với nhau đàng hoàng rồi không? Bọn mày làm hệ thống nào có dễ dàng, biết đâu tao giúp được mày đấy.”
Hệ thống:… Hình như ký chủ thế giới này không dễ dạy.
Thân là mọt truyện mạng thâm niên, Lục Hàm Chi đã cày vô số tiểu thuyết. Nào là hệ thống xuyên nhanh, xuyên sách làm ruộng, xây dựng gì đó đều quất hết, kiểu truyện hệ thống này nọ thường có “không gian chủ thần”.
Nếu cậu đã xuyên vào sách, vậy có thể hình dung là bản thân đang ở trong một quyển truyện hệ thống đồng nhân dựa trên nguyên tác. Nếu là truyện hệ thống, vậy chắc chắn hệ thống sẽ không thoát khỏi thiết lập truyền thống.
Lục Hàm Chi cười tủm tỉm: “Tao rất tò mò, mày được đánh số mấy?”
Hệ thống:… Cậu nghĩ tôi sẽ mắc bẫy cậu à?
Vì vậy âm thanh máy móc lại vô cảm thông báo nhiệm vụ: [Mời ký chủ nhanh chóng nhận nhiệm vụ, bảo đảm cốt truyện đi đúng tiến độ.]
Lục Hàm Chi không tiếp tục được nước lấn tới, thời gian vẫn còn dài, cứ từ từ tẩy não đồng chí hệ thống này cũng được.
Mới bị cậu bẫy mà đã lộ nguyên hình ngay, xem ra vẫn còn là chiếu mới.
Lục Hàm Chi nhận nhiệm vụ, âm thanh giả vờ nghiêm túc của hệ thống vang lên: [Xin hãy tăng GDP lên mức lợi tức bình quân là 3 lượng, lấy giá trị bình quân mười ngày làm chuẩn. Bảng giao diện GDP đã được cập nhật, ký chú có thể kiểm tra dữ liệu liên quan đến GDP trong bảng giao diện. Nhiệm vụ đầu tiên được thưởng buff tăng thu nhập 100%, buff sẽ kéo dài đến khi kết thúc nhiệm vụ. Nhiệm vụ lần này được thưởng 5 điểm giao dịch, một rương bảo vật sơ cấp, không hạn chế thời gian, hy vọng ký chủ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.]
Buff tăng 100% thu nhập hả?
Khi lời nhắc của hệ thống kết thúc, Lục Hàm Chi nhìn thấy một biểu tượng mũi tên tăng trưởng xuất hiện ở góc trên bên trái không gian.
Cậu di chuyển tinh thần lực đến trước biểu tượng kia, thấy gợi ý tăng 100% mức thu nhập cho tất cả các hạng mục.
Cái buff này làm cậu quá hài lòng, nhưng lại nói, lợi tức GDP bình quân là 3 lượng thật sự không phải nhiều. Nhưng khi Lục Hàm Chi mở bảng giao diện GDP, thấy số liệu ở trên đó thì cậu suýt hộc máu.
Bảng giao diện hiển thị: GDP của khu vực này trong mười ngày qua là -330 đồng.
Hệ thống mày ra đây, chúng ta thảo luận về cuộc đời chút, -330 đồng là clg?
Lần đầu cậu biết GDP có thể xuống được số âm đấy!
Có lẽ bị Lục Hàm Chi ghẹo tới rén nên hệ thống im ru.
Cậu biết không thể moi được nguyên nhân từ chỗ hệ thống nên không làm khó nó nữa, cam chịu ra khỏi không gian tinh thần, định đến lò gạch một chuyến.
Lại nói, thu nhập cả tháng của thôn trang chỉ có mấy chục lượng bạc. Nơi đây là một mảnh đất hoang, không thể kiếm ra tiền cũng dễ hiểu thôi.
GDP âm chắc là do phải trả tiền lương cho người làm nữa.
Đương lúc chạng vạng hết oi bức, vừa vặn A Thiền còn phấn chấn nên Lục Hàm Chi quyết định dẫn bé đi xem mảnh đất hoang kia.
Được cái là môi trường của mảnh đất hoang cũng khá tốt, khắp nơi là hoa lá cỏ cây, có thể để Thiền béo được hít thở không khí trong lành. Nhưng Cầm Sắt và Loan Phượng thì sốt ruột, thiếu gia to gan thật, tiểu thiếu gia mới vừa đầy tháng mà đã dẫn ra ngoài hóng gió.
Lục Hàm Chi lười giải thích với các nàng rằng phơi nắng nhiều mới tốt, cậu nâng cái mông tròn ủm của Thiền béo bằng một tay, dẫn theo hai nha hoàn cùng đi tới khu vực mà cậu phải khai phá.