Diệp Tường ôm lấy tiểu muội muội kia, ân, chuẩn xác mà nói, nửa giờ sau đó đã có tên, tất nhiên là không phải là do tiểu cô nương kia nói. Nha đầu này dường như trời sinh sẽ không nói chuyện, cho nên Diệp Tường đặt tên cho bé là “Ô Ô”. Đây là do bé lặp đi lặp lại nhiều lần từ này nên lấy đặt làm tên luôn. Bé gật gật đầu, cái hiểu cái không. Nhưng vào thời điểm Diệp Tường ôm bé , cô bé gắt gao bắt lấy y phục của hắn, tựa như rất sợ Diệp Tường đem bé bán đi….
Hai người đi vào trong cánh rừng này một ngày cuối cùng cũng đi ra. Ra đến bên ngoài, tại rìa rừng Diệp Tường nhìn thấy một sơn đạo (đường núi) uốn lượn, chạy dài. ở phía đối diện có một trấn nhỏ, giờ phút này đã là thời gian nấu cơm tối nên có khói bếp lượn lờ.
-“ Rốt cục phải hiểu thế giới này như thế nào? Là cái dạng gì?” Diệp Tường trong nội tâm thở dài, nếu muốn dung nhập vào trong thế giới này, trước hết phải hiểu rõ nó, tất nhiên Diệp Tường cũng không muốn cả đời ở trong khu rừng rậm đầy nguy hiểm này, phải biết rằng trong này ma thú quái vật quá nhiều, nhiều vô số kể.
-“Chúng ta đã đến!” Diệp Tường vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn của Ô Ô, Ô Ô cũng trát trát nhãn nhìn Diệp Tường.
Diệp Tường đứng trước một tửu lâu tên là Hồng Phỉ Thúy, hắn sờ sờ túi tiền, thật may là lúc trước nhặt được 2 viên tinh đá màu xanh biếc, như vậy có lẽ có thể đổi được một chút tiền của thế giới này a, nếu không hắn và Ô Ô sẽ chỉ còn nước chết đói ở đầu đường mất. Như vậy thật là thảm a!!
Hắn mang Ô Ô vào trong tửu quán, lúc này trong tửu quán có chừng 5, 6 khách gì đó. Diệp Tường mang theo Ô Ô tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống. Ô Ô hiếu kỳ nhìn khắp mọi nơi đánh giá chỗ này, hiển nhiên cũng là lần đầu tiên tới những chỗ như thế này. Nhưng, điều làm cho hắn ngạc nhiên hơn cả là hắn hoàn toàn có thể hiểu được văn tự cùng với ngôn ngữ của thế giới này. Chẳng lẽ đầu óc cùng tư duy theo thời gian và không gian cũng cải biến theo? Điều này Diệp Tường cũng không rõ ràng lắm, nhưng hắn vốn thích toan tính nên cũng đỡ cho hắn phải đi học thêm một ngôn ngữ khác.
-” Uy! Có nghe nói không đó! Nghe nói thuật sĩ Mã Khắc gần đây muốn tới thị trấn nhỏ này của chúng ta đấy!” Một tên hầu bàn đang cùng hai gã khách nhân ăn mặc như thi thân ngồi ở một bàn dài nói chuyện.
-” Mã Khắc? hắn là ai?” Một người mặc bộ quần áo thi nhân màu đen chỉ hơi ngẩn người ra hỏi.
-” Không thể tin được! Ngươi mới từ nơi nào đến vậy? Đến Mã Khắc mà cũng không biết? Á Đại Lục Đa Cát Sĩ cao cấp thuật sĩ luyện kim, là người duy nhất ở đại lục này có được giấy phép thuật sĩ luyện kim cấp AA, là một nhân vật đầy kiêu ngạo nha!” Một gã thi nhân khác lập tức giải thích cho bằng hữu của mình.
-”Song A cấp?” Thuật sĩ nọ càng kinh ngạc nhìn huynh đệ đầy sự hiểu biết của mình hỏi, hiển nhiên là không biết cấp bậc này là như thế nào? cao bao nhiêu?
-” Á Đại Lục Đa Cát Sĩ thuật sĩ luyện kim muốn có giấy phép phải thi, theo thứ tự từ cấp D, song D. cấp C, song C, cấp B, song B, cấp A, cấp song A, cấp ba A. Nghe nói còn sắp đặt thêm cấp S, bất quá, cấp S ở đại lục này mấy trăm năm vẫn chưa có người đạt tới,đây chính là thuật sĩ tiên phong a “. Tên hầu bàn bên cạnh nhẫn nại giải thích cho thi nhân ngù ngờ kia nghe.
-”Đúng!” bên cạnh, lão thi nhân kia gật gật đầu tán thành.
Mà Diệp Tường ngồi ở bên này thì sờ sờ cằm nhìn ba người ngồi ở không xa kia.” Á Đại Lục Đa Cát Sĩ, ân, luyện kim thuật sĩ cấp song A” Nói xong gật gật đầu, trước mắt hắn đã rõ thế giới này gọi là gì, mặc dù có rất nhiều thứ không hiểu, nhưng là chỉ cần dần dần tiếp xúc hắn sẽ biết thôi.
” Đinh linh linh” tiếng chuông trong tửu quán vang lên, giờ phút này đi tới một người, một người toàn thân mặc hắc y, hắn hơi cúi đầu xuống đứng ở cửa ra vào không hề động thân, tựa hồ như đang đánh giá, tìm kiếm. Nhưng là, giờ phút này ở trong quán mỗi bàn hầu như đều đã có người ngồi, cho nên, hắn lại do dự.
-” Ngồi bên này a!”, Diệp Tường giơ tay hô, dù sao hắn cũng không có gọi nhiều đồ, cho nên cũng không có ý muốn tiếp tục như vậy ngồi xuống mà hầu bàn cũng đã nhiều lần tiến đến hỏi mình có muốn hay không gọi thêm chút đồ, lại vừa lúc có thêm khách nên Diệp Tường tự nhiên muốn kéo hắn đến bàn của mình ngồi. Nói sau, hắn ở đây cũng không quen người nào nên cũng muốn nhận thức một vài người.
-” Cám ơn!” Người nọ phất áo choàng ngồi xuống hướng Diệp Tường nói lời cảm tạ.
-” Không cần khách khí, ta tên Diệp Tường, xin chào!” Diệp Tường vừa nói vừa vươn tay phải, muốn cùng hắn bắt tay,có thể là đối phương cũng không rõ ý của Diệp Tường, cho nên chỉ là kỳ quái chú ý đánh giá cái hộp kim loại của Diệp tường, cái hộp kim loại đặt ở trên bàn đã hấp dẫn triệt để lực chú ý của hắn.
” Cái kia…” Đối phương đột nhiên ngẩng đầu nói với Diệp Tường.
Không ngẩng đầu lên thì tốt, chính là ngẩng đầu lên rồi , dọa cho Diệp Tường hoảng sợ. Khuôn mặt của người này…!Đúng rồi, có chút giống với võng du địa tinh ở địa cầu trước kia. Chẳng lẽ người này là địa tinh?
-” Ngươi…!” Diệp Tường muốn nói gì đó nhưng rất nhanh lại kìm nén lại.
-” Xin chào,