Trong đại điện yên tĩnh, tất tất, tác tác… ——thanh âm bong tróc quái dị kia bắt đầu vang lên không ngừng, thậm chí Diệp Tường còn có thể nghe thấy tiếng một ít vật cứng rơi xuống đất.
Ba người đứng bất động tại chỗ, đối với thanh âm quái dị bỗng nhiên vang lên này, ba người rất ăn ý đều đứng yên lặng lắng nghe, tiếp theo, ánh mắt của ba người không hẹn mà cùng hướng về phía hai hàng tượng đá xếp hàng sau đại điện nhìn lại.
Có hai bức tượng đá trong loạt tượng bắt đầu phát sinh biến hóa. Một tầng đá mỏng bắt đầu từ trên thân chúng tróc ra, sau đó, một dáng người dần dần xuất hiện, lớp đá bên ngoài dần dần hóa thành bụi đá rơi xuống không ngừng, tiếp theo, phần lớp đá trên gương mặt cũng bắt đầu tróc ra, lộ ra một gương mặt bằng thịt sống động. Một đôi mắt màu xanh bỗng nhiên mở bừng, từ đôi mắt ấy, hai luồng ánh sánh màu xanh sống động chiếu rọi ra khiến cho người ta run sợ.
“Chạy mau! Là thạch tượng quỷ (quỉ tượng đá-tượng đá hóa quỉ)!” Cát Vi đột nhiên hoàn hồn, vội vàng kêu lên với Diệp Tường và Diane Lâm.
“Thạch tượng quỷ?” Tâm Diệp Tường trầm xuống, lập tức nắm tay Diane Lâm ở bên cạnh, vội vàng chạy về phía ngoài cửa đại điện.
Thạch tượng quỷ là một loại quái vật bằng đá sống lại trên đại lục này. Nếu như muốn phân chia đẳng cấp của chúng giống như ma thú thì phỏng chừng chúng thuộc cỡ tứ giai. Tóm lại, đây là một loại đối thủ vô cùng khó nuốt.
Xèo xèo
~~! Vài tiếng động quái dị vang lên, mấy thạch tượng quỷ tróc ra từ mấy bức tượng kia lập tức bay lên, phát ra âm thanh giống như tiếng của một con dơi khổng lồ mang hình dáng con người đang phát ra sóng siêu âm để dò đường vậy. Diệp Tường vốn còn đang muốn nhìn thêm thân hình lồi lõm gợi cảm của mấy con quỉ đá kia nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt xấu xí của chúng thì hắn từ bỏ ý định ngay lập tức, thậm chí còn suýt nữa phun ra.
Trong đại điện có tầm bảy, tám con thạch tượng quỷ, hiện đã thức tỉnh hoàn toàn, dáng vẻ bọn chúng rất hung hăng, chúng nhe hàm răng trắng ởn ra đe dọa đối phương kết hợp với đôi mắt màu lam luôn nhìn chằm chằm vào ba người bọn họ khiến cho bọn người Diệp Tường hận không thể tan biến ngay trước mắt bọn chúng.
Rất nhanh sau đó, trong đại điện không cao lắm này, xuất hiện hình ảnh ba người đang chạy chối chết và đằng sau họ là bảy, tám con thạch tượng quỷ đang xòe vuốt giống như cánh dơi bay về phía ba người đang la hét phía trước. Trong số đó, có ba con nhanh chóng bay vụt qua, chặn ở phía trước, rồi chúng bất chợt quay lại, tấn công bọn họ. Diệp Tường vừa chạy như điên vừa phải nghiêng đầu lại xem xét liên tục, đúng lúc đó, một đạo Hàn Phong nhanh chóng ập về phía hắn.
Rắc! Một tiếng, cả người Diệp Tường đã bị móng vuốt sắc bén của sinh vật quỉ dị này nắm lấy cánh tay rồi quắp đi giống như quắp một con gà con, dĩ nhiên, ngay lúc đó, Diệp Tường cũng đã nhanh chóng phủ ngay một Long Lân lên, dù chỉ mới phủ được một tay nhưng như thế cũng đã là tốt lắm rồi. Nếu không phải hắn có năng lực biến dị này trước khi gặp bọn yêu quỉ này, phỏng chừng tay của hắn đã bị mấy con thạch quỉ này kéo đứt rồi.
Diane Lâm thấy vậy liền vội vàng cúi xuống, nằm sấp sát mặt đất, xem như tránh thoát một kiếp, tránh né này khiến cho hai con quỉ tượng bay thấp hơn vô tình ‘ăn’ mấy cái trảo từ chính đồng bọn của mình.
Diane Lâm đương nhiên cũng đã nhìn thấy Diệp Tường bị xách lên, đối với việc biến hóa kì dị của hắn, Diane Lâm cũng không thắc mắc nhiều lắm. Tuy nhiên, đối với Diệp Tường, hắn cảm thấy hơi bất đắc dĩ với việc biến hóa kì dị của mình. Tuy hắn có thể biến ra móng vuốt nhưng lại không có cách nào biến hóa ra cánh nên không có cách nào đối phó với mấy con quái biết bay này, thậm chí ngay trên đầu hắn cũng có ngay một con đang quắp hắn bay qua bay lại tới chóng mặt mà hắn cũng không có bất kì biện pháp nào có thể đối phó với nó cả. Đang lúc hắn suy nghĩ cách đối phó thì bất chợt, con thạch quỉ quắp hắn đã bắt đầu vòng quanh đại điện xoay quanh, rồi đột nhiên hướng về phía một pho tượng đá bay qua, không cần nghĩ hắn cũng biết, nhất định là sẽ bị đụng cho u đầu rồi. Diệp Tường cố hết sức giãy dụa, nhưng mà, con quái vật này bay quá nhanh, khiến cho Diệp Tường không biết làm gì khác hơn là chỉ còn cách nâng hai chân lên, trực tiếp tại trên thân thạch tượng mượn lực đạp một cái, đá trúng ngay trên cánh thạch tượng quỷ, cú đá này khiến cho thạch tượng quỉ không có cách nào khác là phải hạ xuống một chút.
Diệp Tường thấy vậy lay động thân thể liên tục, tất nhiên đây không phải là hành động vô ích bởi vì sức nặng từ việc giãy dụa liên tục này đã gây ảnh hưởng khá tích cực đến sự cân đối cần thiết khi bay của thạch tượng. Trong lúc hắn đang liều mạng chiến đấu với con quái thú bay này thì đột nhiên lại có một con nữa hướng về phía Diệp Tường giương móng vuốt bổ nhào qua, hiển nhiên là Diệp Tường cũng đã nhìn thấy mấy cái lợi trảo sắc bén kia.
Mà Diane Lâm ở bên kia cũng đã trông thấy Diệp Tường bị hai chích thạch tượng quỷ vây công, nàng cảm thấy rất lo lắng, mồ hôi từ trên trán bắt đầu đổ ra như tắm, nàng bị sao vậy? Từ ngày cứu tên lưu manh này sau, trái tim của nàng đã bắt đầu