Lãnh địa Côn Tháp nằm ở đằng sau bình nguyên Hồng Cốc, nơi tiếp giáp giữa Hồng Xuyên và Hạp Cốc của Bắc Bái Nhân, thảo nguyên mênh mông tương đối bằng phẳng, đồng thời đây cũng chính là nơi mà tất cả thú nhân thường hay tụ tập, đi qua bình nguyên Hồng Cốc mười km chính là Thú Vương Thành, là tòa thành duy nhất của Bắc Bái Nhân, đương nhiên, cứ điểm Hồng Lưu không được tính trong đó,vì dù sao đi nữa thì trướng doanh cũng mới là thứ mà thú nhân vẫn thường dùng, chứ không phải nhà.
Hơn nữa, nghe nói chỗ đó là phạm vi thế lực của tiểu vương tử Darie An, nghe nói trong tay hắn có được đội quân thú nhân gần mười vạn tên, hơn nữa còn là đa chủng tộc, bọn người đánh lén Diệp Tường lần trước chính là một nhánh tinh nhuệ trong đội quân đó. Thú nhân đã rất mạnh, hơn nữa lang (sói) đều là được thuần hóa, huấn luyện có bài bản, đẳng cấp bình thường của ma thú đều ở tam giai, hơn nữa sói cùng ma thú đều là động vật sống quần thể, chỉ cần tổ hợp một nhóm lại đã có được một nhánh quân đội có chiến lực phi thường đáng sợ, huống chi là một nhánh kỵ binh. Như vậy đủ thấy được sự đáng sợ của quân đội thú nhân.
Mà giờ khắc này, Darie An cùng Đạt Merck, hai người này vì kế thừa vị trí thú vương, đang tranh giành khốc liệt, khiến cho không ít bộ lạc trong Thú Tộc bị loạn diệt. Vì thế, hiện tại, các bộ tộc thú nhân ở thú cương (nơi biên cương, giáp ranh giữa hai quân của thú nhân) đều gia nhập một trong hai đội quân của hai vương tử, vì cho dù là bộ lạc trung lập, cũng khó tự thân bảo toàn.
Mà tộc Côn Tháp Nhân Ngưu, trận doanh mà hắn lựa chọn là —— An đại vương tử Đạt Merck, tên này thủ đoạn sắc bén, nhưng chỉ trong phạm vi mang binh đánh giặc mà thôi, đương nhiên, nếu nói Đạt Merck là kẻ có trí thông minh ít tới đáng thương, hữu dung vô mưu thì ngược lại, Liêu Cách bên cạnh hắn lại chính là một người đa mưu túc trí, có tâm nhãn, tâm kế rất sâu. Thậm chí Diệp Tường còn thấy rõ ràng rằng chính Liêu Cách mới là thống soái của đội quân hùng mạnh này, còn vương tử thú nhân kia chỉ là con rối trong tay hắn mà thôi.
Trong hai vương tử này, ai tốt ai xấu, Diệp Tường hoàn toàn không muốn phán xét cũng không có hứng đi tìm hiểu, lần thứ nhất là bị đánh lén, lần thứ hai là bị ám sát, nếu làm không tốt có khi còn bị song phương đánh chủ ý không chừng. Phải biết rằng, hiện tại Bắc Bái Nhân giống như một thùng thuốc nổ, lúc nào cũng có thể phát nổ, song phương đại chiến là chuyện sớm hay muộn mà thôi, mà Diệp Tường hắn cũng không muốn tham dự vào cuộc chiến tranh không ích lợi này.
Cho nên,vấn đề lớn nhất trước mặt hắn chỉ là cứu lão tử nhà Diane Lâm ra mà thôi, sau đó hắn sẽ vỗ vỗ cái mông trở lại Tam Vung đế quốc, tiếp tục thăng quan, tiếp tục phát triển sinh ý, tiếp tục sự nghiệp phát tài của hắn.
Mà đối với Ngưu Đầu Nhân yêu cuồng hoan mà nói, thế cuộc khẩn trương hiện tại, hoàn toàn không ảnh hưởng gì tới việc vui chơi, tìm giải trí về đêm của bọn hắn.
Cát Chiến, tộc trưởng của tộc Côn Tháp, là một nhân ngưu cao lớn có vẻ ngoài cùng Ngưu Đầu Nhân bình thường không giống nhau mấy, ngân khuyên cực đại(vòng tròn làm bằng bạc thường đeo ở mũi trâu, bò) treo ở giữa cái mũi to,đằng sau lưng phủ một thanh trường đao tinh sảo sắc bén, trên đầu là hai cái sừng trâu cong cong.
Hắn đang tuần tra qua lại quanh doanh trướng của tộc mình.
Giữa doanh trướng, từng đống ,từng đống lửa được đốt sáng ngời, xung quanh đó là từng tốp Ngưu Đầu Nhân để trần thân trên đang bắt đầu bữa tiệc ‘đêm cuồng hoan’ của mình, vài chục đỉnh trướng bồng quanh đó cũng vang lên tiếng nói cười không ngừng, mùi rượu bốc lên tận trời.
Ngay lúc này, bên ngoài doanh địa có hai chiếc xe ngựa đến đây, có một người lập tức nhảy xuống phía trước xe ngựa , hắn mặc rất nhiều quần áo, khuôn mặt bình thường, trên mép có hai chòm râu, điều làm cho người ta cảm thấy có chút tò mò chính là tóc người này là màu đen, con ngươi cũng là màu đen.
“Các tiểu thư, xuống xe, xuống xe, đến, đến rồi, nhanh chuẩn bị khởi công!” Người nọ vung roi ngựa trong tay lên la lối.
Lập tức từ trên xe ngựa nhảy xuống một đám nữa nhân mặc trang phục quái dị, quần áo rất ngắn, rất thiếu vải, rất…gợi cảm, điển hình như nữ nhân mặc đồ giống như cổ động viên kia vậy, trong tay nàng còn cầm hai quả bông vải nhiều màu, trông rất bắt mắt.
“Này, các ngươi là ai? Đây là lãnh địa của tộc Côn Tháp, nhân loại cút đi xa một chút!” Một tên lính gác Ngưu Đầu Nhân vừa thấy bọn họ ở của doanh trại liền gầm lên.
“A? Đây không phải là lãnh địa của tộc Côn Tháp Ngưu Đầu Nhân sao?” Một gã trông như lão bản của nhóm vũ nữ tỏ ra vô cùng kinh ngạc hỏi lại. “Này,tối hôm qua, rõ ràng có người thuê chúng ta , muốn chúng ta tới lãnh địa của tộc Côn Tháp , họ nói là ở đây đang cần vũ nữ để tổ chức cái gì đó gọi là, là… là gì nhỉ? A! Đúng rồi, là ‘đêm cuồng