Đào Tử ngồi xổm ở phía sau quầy hàng, chơi con ếch da xanh của mình.Bé gái thì ngồi xổm ở đối diện quan sát.Cả gương mặt đều là ước ao.Nàng cũng muốn chơi, nhưng mà nàng lại không thể chạm được."Em tên là gì?" Hà Tứ Hải nghẹ giọng hỏi.Đào Tử nghe thấy thì lập tức ngẩng lên nhìn hắn, có chút kỳ quái nhưng mà vẫn nói: "Con tên là Đào Tử nha?""Thật thông minh." Hà Tứ Hải sờ sờ cái đầu nồi úp của nàng.(⊙o⊙).
.
.Trên thực tế, bé gái cũng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Hà Tứ Hải, sau đó nhỏ giọng nói: "Em là Lưu Nhược Huyên."Bé gái đối với Hà Tứ Hải cũng không e ngại giống như có đối với Lâm Hóa Long, thậm chí mơ hồ còn có chút cảm giác thân cận."Em biết anh là người như thế nào sao?" Hà Tứ Hải hỏi.Lưu Nhược Huyên gật gật đầu.Anh trai lại đang lầm bầm lầu bầu rồi, Đào Tử nghĩ thầm, sau đó lại cúi đầu chơi đồ chơi của mình."Cô ấy là gì của em?" Hà Tứ Hải chỉ về phía Lưu Vãn Chiếu ở quầy hàng bên cạnh."Là chị gái?" Lưu Nhược Huyên nhỏ giọng nói.Trong lòng của Hà Tứ Hải đã có suy đoán từ sớm, chỉ có điều là muốn xác nhận một chút mà thôi.Bé gái gật gật đầu rồi lại lắc đầu."Có ý gì?" Hà Tứ Hải hơi nghi hoặc một chút.Thế là khom lưng, lật đi lật lại ở trên chỗ bán hàng một chút để che giấu, sổ sách xuất hiện tại trong tay hắn, mở ra vừa nhìn, phía trên ngoại trừ tâm nguyện của Lâm Hóa Long thì cũng không có thêm cái gì cả."Em và chị gái đang chơi trốn tìm, em phải đợi chị mình tìm ra mình đã." Lưu Nhược Huyên ngây thơ nói.Hà Tứ Hải nghe vậy thì im lặng.Bỗng nhiên Lâm Hóa Long không biết chui ra từ nơi nào, Lưu Nhược Huyên lập tức trốn đến phía sau lưng Lưu Vãn Chiếu."Đại ca, anh khi nào mới giúp tôi hoàn thành tâm nguyện đây?" Lâm Hóa Long ngồi xổm ở bên cạnh Hà Tứ Hải, hỏi."Đừng gọi tôi là đại ca, đã nói rồi, tôi còn không lớn bằng anh."“Người anh em, giúp đỡ chút đi.""Đoạn thời gian gần đây tôi đang rất bận bịu, không thấy sao? Không rảnh rỗi.""Anh thì bận bịu cái gì, tôi thấy anh không phải là chuyển gạch thì chính là bày sạp, những việc này thì có cái gì tốt mà bận bịu?""Vội vàng kiếm tiền, hiểu không? Không kiếm tiền thì định sống thế nào?""Cái này chỉ có thể kiếm vài đồng tiền?" Lâm Hóa Long nói không biết lựa lời, nhìn thấy mặt của Hà Tứ Hải càng ngày càng tối thì vội vàng dừng đề tài này lại."Tôi có thể làm gì đối với bản lĩnh của anh đây?""Cho nên anh nhanh giúp tôi hoàn thành tâm nguyện một chút, có được kỹ năng của tôi, như vậy anh sẽ có thể kiếm tiền giống như tôi, còn là kiếm bộn tiền nha.""Sau đó cũng chết nhanh như anh? →_→, tôi còn phải nuôi Đào Tử nữa.""Tôi đó là ngoài ý muốn." Lâm Hóa Long có chút bất mãn nói thầm."Được rồi, được rồi, thứ năm này, tôi sẽ đi trấn Long Hà một chuyến được chưa?"Hà Tứ Hải cũng bị hắn làm phiền không chịu được, mấy ngày nay lúc nào cũng ghé vào lỗ tai hắn lải nhải, đúng là một con quỷ đáng ghét.Khiến cho mọi người cho rằng Hà Tứ Hải bị tinh thần phân liệt.Hắn chọn ngày thứ năm này là bởi vì thứ năm vừa vặn là cuối tháng, Hà Tứ Hải chính thức chuẩn bị xin nghỉ việc ở công trường.Đã bày sạp được hơn một tuần, Hà Tứ Hải dựa vào khả năng ăn nói của mình kiếm lời được một ít tiền, ít nhất có thể cùng Đào Tử sống qua mấy tháng, chỉ cần không tiêu xài lung tung thì sinh sống hẳn là không thành vấn đề.Cho nên, hắn không muốn để cho Đào Tử tiếp tục theo mình đến công trường chịu tội nữa.Trên công trường vừa nóng lại vừa hầm hơi, nhiều tro bụi, tạp âm lớn, không tốt đối với Đào Tử.Hơn nữa hắn cũng nghe vào lời của Lưu Vãn Chiếu, tìm mấy quyển sách giáo dục trẻ em xem một chút, nâng cao một ít kiến thức, thì ra nuôi trẻ con còn cần nhiều học vấn như vậy.Lâm Hóa Long nghe Hà Tứ Hải đồng ý thì lộ ra vẻ mừng rỡ, sau đó cũng không biết là chạy đi đâu rồi.Hà Tứ Hải ngồi xổm xuống, sắp xếp lại quầy hàng của mình một hồi.Hàng sắp bán hết rồi, xem ra lại phải bớt thời gian đi "Nhập hàng" một chút..
.
."Tiểu Hà, tài ăn nói của cháu tốt vậy, tại sao lại đi bán vỉa hè chứ, đi tìm một công việc nghiêm túc không phải là sẽ tốt hơn nhiều sao?" Dì Tề rảnh rỗi liền chạy tới tìm Hà Tứ Hải nói chuyện phiếm.Từ khi Hà Tứ Hải nói chuyện với nàng, Hà Tứ Hải đã thành lão khuê mật của nàng, có chuyện gì đều đến tìm Hà Tứ Hải lảm nhảm.Hà Tứ Hải cũng không