"Nói chính sự đương nhiên phải tìm một nơi yên tĩnh, cô nếu đã lựa chọn nhà ăn liền không thể cáu giận khi người khác nghe thấy.
" Lục Hòa Ngọc chậm rì rì mà đem miếng cơm cuối cùng một ngụm nuốt xuống sau đó mới không nhanh không chậm mà nói.
Biết thái độ của Phùng Kiều như vậy cũng không gì đáng trách, rốt cuộc việc này có chút xấu hổ, người đàn ông nói mơ hồ không rõ, rất dễ dàng làm người ta hiểu lầm cô ta phụ nữ được đàn ông bao dưỡng, ánh mắt của mọi người tự nhiên có chút khác lạ khi nhìn cô ta.
Lục Hòa Ngọc xác thật không chú tâm nghe bọn họ nói chuyện, chẳng qua là mấy câu nói cuối cùng kia cô cũng đã nghe được, cũng chỉ ghé mắt nhìn một cái rồi bị người phụ nữ bắt được, nhưng đây cũng không phải là lý do giận chó đánh mèo người khác.
"Không có một chút sự đồng tình nào sao?" Phùng Kiều tức khắc giống như quả bóng bị xì, uể oải ngồi trở lại ghế trên, lẩm bẩm tự nói, chính là lời này của cô nói xác thật không có sai, còn nhất châm kiến huyết.
Cũng là mình sai, sai ở chỗ biết rõ đối phương sẽ rút tiền đầu tư nhưng lại không ở trong văn phòng nói mà lựa chọn cái nơi này để vừa ăn cơm vừa nói, đúng là nên tìm một nơi an tĩnh, không có nhiều người ăn cơm nói chuyện, chứ không phải ở chỗ này.
Lục Hòa Ngọc không quan tâm tới cô ta, vẫy tay gọi người phục vụ tính tiền, lại cầm đồ vật của mình rời khỏi nhà hàng, cô không phải là người có thừa lòng đồng tình, đương nhiên sẽ không gặp người liền đồng tình, huống chi khi cùng người khác hợp tác làm buôn bán sẽ phải có nguy cơ bị rút tiền, có thể trách ai được.
Bất quá, Lục Hòa Ngọc trong một buổi trưa cũng không có bất luận cái thu hoạch gì, cô đi đến khi chân đau cũng chưa tìm được nơi thích hợp, cuối cùng chỉ phải dẹp đường hồi phủ.
Nghĩ cũng biết gây dựng sự nghiệp gì đó không dễ dàng làm lên như vậy, đặc biệt là ở thủ đô cái địa phương này, không phải chỉ có hùng tâm bừng bừng là có thể đủ làm ra thành tích, bởi vậy, Lục Hòa Ngọc cả ngày hôm nay cũng chỉ có thể thở dài.
Mấy ngày kế tiếp, Lục Hòa Ngọc đều di chuyển ở trên đường, đáng tiếc, vẫn luôn không tìm được văn phòng làm việc thích hợp với cô, bởi vậy cô không khỏi hoài nghi chính mình thật có thể gây dựng sự nghiệp sao? Nhớ trước kia đã từng đọc qua người ta gây dựng sự nghiệp lên quả thực là chỉ trong một giây, đáng tiếc, cô sống ở trong thế giới của một cuốn tiểu thuyết, nhưng chân chính làm lại không có đơn giản như vậy.
Mãi cho đến đầu tháng bảy, Lục Hòa Ngọc cũng chưa tìm được nơi làm việc, hơn nữa bên ngoài nắng nóng đến tàn nhẫn, cô trong khoảng thời gian này đi ra ngoài phơi nắng, cho dù đã bôi kem chống nắng và mở ô che nhưng cả người vẫn đen một vòng, cũng gầy một vòng, khi Cao Ninh gọi điện thoại cho cô, nói đến thủ đô, tìm cô đi dạo phố, đi xem Vạn Lý Trường Thành.
Lục Hòa Ngọc nghĩ chính mình có đi tìm thì cũng thế, liền đáp ứng cùng Cao Ninh đi dạo phố, đi xem Trường Thành gì đó, dù sao cô cũng là một người hiện tại ăn no mặc ấm
Bởi vì Chung Cảnh Tri biết chỗ ở của Lục Hòa Ngọc, anh cũng có một đoạn thời gian chưa thấy Lục Hòa Ngọc, trong lòng cũng nghĩ rất nhiều, liền tự mình đưa Cao Ninh đến bên ngoài tiểu khu của Lục Hòa Ngọc chờ cô.
Khi nhìn thấy cô người gầy một vòng, trong lòng đau một trận, lúc này mới qua một quãng thời gian cô liền đem chính mình lăn lộn thành như vậy, lại thầm mắng chính mình đoạn thời gian này như thế nào không gọi điện thoại hỏi tình huống của cô một chút.
"Như thế nào gầy nhiều như vậy?" Chung Cảnh Tri nhíu mày, có chút lo lắng hỏi.
"Cậu đi đâu, như thế nào lại biến thành như vậy?" Cao Ninh nhìn Lục Hòa Ngọc đen gầy không khỏi lắp bắp kinh hãi, tự nhiên cũng không phát giác tiểu cữu của cô khác thường.
Lục Hòa Ngọc có chút ngoài ý muốn nhìn thoáng qua Chung Cảnh Tri, nhàn nhạt mà cười đáp lại "Muốn sớm một chút quen thuộc hoàn cảnh thủ đô bên này, cho nên đi dạo nhiều một chút, hơn nữa thời tiết nóng ăn cũng thiếu chút.
"
"Có cái gì khó khăn liền tìm tôi.
" Chung Cảnh Tri cũng không tin tưởng lời này của cô, bất quá cô không muốn nói, anh cũng thực bất đắc dĩ, muốn hỗ trợ cũng không giúp được.
"Được.
" Lục Hòa Ngọc đáp ứng, cô không cảm thấy chuyện của mình tìm tới anh sẽ là chuyện tốt.
"Hôm nay bọn em muốn đi nơi nào chơi? Tôi đưa bọn em đi.
" Chung Cảnh Tri thấy cô đáp ứng, trong lòng vui vẻ, trên mặt bất động thanh sắc mà nói.
Cao Ninh thầm bĩu môi một chút, thật không công bằng, rõ ràng tiểu cữu nói sau khi đưa cô lại liền rời đi, kết quả sau khi nhìn thấy Lục Hòa Ngọc lại bất công, bất quá cô cũng cảm thấy chẳng có vấn đề gì, hơn nữa tiểu cữu của cô đối với nơi này quen thuộc hơn, có người đưa cô cùng Lục Hòa Ngọc đi cùng nhau liền càng tốt không cần lo lắng đang đi thì bị người ta lừa.
"Nếu không chúng ta đi ăn cơm trước đi, sau đó lại đi dạo trường thành?" Cao Ninh nói.
"Cũng được, đều nghe cậu.
" Lục Hòa Ngọc cười nói, đối cái đề nghị này không có ý kiến, liền tính cô đã từng đi xem trường thành rồi nhưng đó là khi đi một mình, đi cùng bạn bè cùng nhau đi cảm giác có chút bất đồng.
Chung Cảnh Tri tự nhiên liền đảm đương tài xế cho các cô, Lục Hòa Ngọc ngồi ở ghế đằng sau ghế lái, Cao Ninh thì ngồi ở đằng sau ghế phụ, vừa lên xe, Cao Ninh liền nhịn không được cùng cô nói đến chuyện Diệp Hàm cùng anh trai đi biển Aegean chơi, lại nói đến thành phố A sau kì thi đại học lại xảy ra không ít chuyện, đại khái là có Lục Hòa Ngọc ở bên cạnh tiếp thêm can đảm, Cao Ninh lúc này thế nhưng không sợ tiểu cữu của cô.
Lục Hòa Ngọc thì làm một người nghe đủ tư cách, ngẫu nhiên nghe được vài việc thú vị nhịn không được vui vẻ cười theo, thình lình nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, đúng lúc cùng đôi mắt của Chung Cảnh Tri gặp nhau, sâu thẳm đôi mắt làm trong lòng cô ngừng lại một nhịp, mạc danh có điểm chột dạ, sau đó lại dường như không có việc gì mà dời đi tầm mắt, không dám lại ngẩng đầu nhìn phía trước.
Chờ xe dừng lại, Lục Hòa Ngọc liền nhanh chóng cởi bỏ đai an toàn xuống xe, động tác nhanh nhẹn giống như con thỏ nhảy, lại không thấy được Chung Cảnh Tri khi nhìn thấy hành động của cô có chút buồn cười cong cong môi cười.
Bởi vì thời tiết nắng nóng, Chung Cảnh Tri mang các cô đến một tiệm cơm cafe, nơi này có trà bánh điểm tâm cũng có đồ uống ngọt, cũng rất ngon miệng, sau khi ăn xong lại lái xe đưa các cô đi đến dưới trường, đi theo các cô cùng nhau dạo trường thành.
Trước khi dạo trường thành, Chung Cảnh Tri không biết từ nơi nào lấy ra ba chiếc mũ cùng kính mát, đưa cho Lục Hòa Ngọc cùng Cao Ninh mang lên tránh nắng nóng.
Cao Ninh nhìn tiểu cữu vẫn luôn đi theo bên người các cô, thời điểm bắt đầu dạo trường thành cô tiến đến bên tai Lục Hòa Ngọc nói, "Thật đáng buồn, tiểu cữu