Kỳ nghỉ sau khi kết thúc, trở về trường học Lục Hòa Ngọc liền khôi phục thời gian làm việc và nghỉ ngơi như bình thường, ký túc xá ở trường học cô cảm thấy buổi trưa thỉnh thoảng có thể tá túc một chút, dù sao cũng đã trả tiền một học kỳ rồi, thời điểm giữa trưa cô liền ở lại tại ký túc xá trường học, không nghĩ tới Cố Vi bọn họ cũng nghĩ như vậy.
"Ai, cảm giác tớ cũng có chút muốn chuyển ngành học khác, học lượng tử cơ học có chút đau đầu.
" Lý Dục Nhàn thở dài, chuyên ngành chọn sai a, cảm giác đầu có chút đau đầu.
"Tới khoa máy tính?" Lục Hòa Ngọc cười hỏi.
"Vẫn là thôi đi, lượng tử cơ học xem nhiều đều đau đầu, còn máy tính liền càng đau đầu hơn.
" Lý Dục Nhàn vội xua tay, tuy rằng thỉnh thoảng cũng chơi game nhưng cô không phải thiếu nữ nghiện game.
"Vậy tới khoa luật, bảo đảm cậu không cần mỗi ngày ngồi với máy tính.
" Phương Thi Ý nói.
Lý Dục Nhàn ai thán, khoa luật mỗi khi kì thi đến phải đọc rất nhiều sách chuyên ngành, tuyệt đối không đi.
Cố Vi liếc xéo cô liếc mắt một cái nói "Khoa vật lý cùng khoa toán học không khác nhau ấy, năm hai lại chuyển ngành lại đây đi, tớ sẽ hỗ trợ cậu.
"
"Tớ cảm thấy vẫn là học vật lý đi, tớ sợ cậu hỗ trợ lắm.
" Lý Dục Nhàn vừa nghe xong liền túng quẫn, như thế nào cũng cảm thấy vẫn là khoa vật lý tốt.
Lục Hòa Ngọc nhịn không được cười ra tiếng, bốn người sau khi thân thiết lên, đột nhiên liền phát hiện kỳ thật bọn họ cao lãnh cũng chỉ là bên ngoài, trên thực tế bọn họ cũng không có cao lãnh như vậy mà tương phản tính cách lại thật sự rất đáng yêu.
"Lúc học năm ba cao trung, chủ nhiệm lớp có nói chờ bọn tớ lên đại học liền tùy tiện chơi! Cao tam phải nghiêm túc ôn tập! Sự thật chứng minh đại học chỉ tự do hơn một chút nhưng đối với việc học mà nói cũng không nhẹ a.
" Lý Dục Nhàn thở dài, đương nhiên cô cũng chỉ là ca thán một chút, cô cảm thấy mình chính là vẫn rất yêu học tập.
"Không nói như vậy làm sao có thể đốc xúc các cậu thi đại học đâu, ngóng trông học sinh của mình dạy ra có thể thi đậu đại học, cũng sẽ cảm thấy có mặt mũi hơn.
" Lục Hòa Ngọc cười nói, chuyện này đại khái đều là nhân chi thường tình* đi, có lão sư nào không hy vọng học sinh mình dạy ra thành tài? Nếu không sao lại có nhiều lão sư có nhiều học sinh ưu tú khắp nơi như vậy? * nhân chi thường tình = bản tính bình thường của con người
"Cũng đúng, giống như chủ nhiệm lớp của bọn tớ, ông ấy nói mỗi năm ít nhất có một cái thủ khoa của thành phố và nó nằm trong tay của tớ, nhưng không những thế tớ cũng phấn đấu trở thành thủ khoa cả nước, ở trong bữa tiệc tạ sư, ông ấy đều uống đến say.
" Cố Vi nhớ tới chủ nhiệm cao tam liền nhịn không được cảm kích, ông ấy chỉ là một lão đầu gầy gầy lùn lùn nhưng chất lượng dạy học thật đúng là không thể chê, lớp học kia của cô có 30 người đều học một quyển sách của ông ấy, có thể thấy được lời ông ấy nói cũng không phải là hư danh.
Hơn nữa, mỗi năm có rất nhiều nổi đàn anh, đàn chị thăm ông ấy, làm ông ấy cả ngày đều vui tươi hớn hở, bất quá một khi nghiêm túc lên, cho dù là Thiên Vương lão tử ông cũng không sợ.
"Phàn lão sư xác thật rất giỏi, bất quá tớ lúc trước khi tớ thi vào cao nhất phát sốt nên kết quả không tốt, không thi được vào trường trung học trực thuộc.
" Phương Thi Ý thở dài, cũng may thi đại học không xuất hiện ngoài ý muốn, bằng không lúc này lại không biết nên ở nơi nào.
"Các cậu lúc học cao trung có đối tượng không?" Lý Dục Nhàn bỗng nhiên nhảy qua đề tài khác trực tiếp hỏi.
Lục Hòa Ngọc mấy người tức khắc bị vấn đề này của cô làm cho sửng sốt, nhịn không được lại cười, Phương Thi Ý dẩu môi cười nói "Nói chuyện luyến ái gì chứ, tớ có anh trúc mã là được.
"
"Ừ, tớ cũng là người đã có gia đình.
" Cố Vi nhấp môi cười nói.
Lý Dục Nhàn đợi một lúc lâu sau không nghe được Lục Hòa Ngọc nói chuyện, tức khắc phản ứng lại đây, tốt xấu cũng đã xem qua thông tin của cô, ở dưới tình huống như vậy sao có thể có tâm tình đi tìm người yêu, thời điểm cô đang muốn há mồm nói xin lỗi.
Lục Hòa Ngọc liền cười nói, "Tớ không có người yêu, bất quá chính cậu còn không có nói có hay không đâu.
"
"Có, tớ gặp phải tra nam, cũng may sau khi khai giảng liền phát hiện, sau đó tớ nảy sinh ác độc ý tưởng muốn lấy cái thành tích tốt tới tạp chết đôi cẩu nam nữ kia, không nghĩ tới thi được thành tích tốt như thế tên tra nam kia còn muốn cùng tớ quay lại, tớ nhổ vào.
" Lý Dục Nhàn ngữ khí có chút hung hăng thật đúng là nhổ một hơi, nhớ tới chuyện lúc trước đương nhiên cũng có chút nghẹn khuất, bất quá hai người kia thi đại học thi rớt, chính mình lại vào đại học thủ đô, nhìn đến ánh mắt trốn tránh kia của bọn họ liền cảm giác dương mi thổ khí*.
* dương mi thổ khí = tâm tình sảng khoái, sung sướng
Mọi người nghe cô nói như vậy đều nhịn không được bật cười nhưng đều cảm thấy cô ấy đây là tình trường thất ý, việc