Sinh Ra Là Để Yêu Em

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thu Lệ

Kỳ nghĩ Lễ Phục sinh kết thúc, làn gió mùa hè khô ráo nóng bức thổi đi làn gió ôn hòa của mùa đông, lần nữa nắm mảnh đất này trong tay, hoa tươi bắt đầu trải rộng từ vịnh biển đến toàn bộ bán đảo Iberian.

Học kỳ thứ ba cũng theo đó mà đến, Carlos không vui một chút nào.

Bởi búp bê tóc đen Tây Dương có nhiều nhiệm vụ hơn, không thể cuối tuần cũng ở cùng cậu, cậu rất khó chịu. ⊙︿⊙

Tuy rằng cậu cũng cảm thấy Bella đàn dương cầm rất xinh đẹp, tuy rằng cậu không biết thưởng thức nhưng ít ra cũng biết tiếng đàn đó rất tuyệt vời, hình ảnh những ngón tay của cô lay động trước Piano quả thực như công chúa trong truyện cổ tích.

Nhưng cậu sẽ không cưỡi ngựa, ít nhất hiện tại sẽ không, những hoàng tử và kỵ sĩ trong truyện cổ tích đều sẽ cưỡi ngựa.

Cậu có chút lo lắng.

Carlos ở phòng học chống cằm làm bài thi văn học, linh hồn nhỏ bé đã sớm bay đi xa, cậu đang tự hỏi thế nào mới có thể làm cho Bella ở cùng cậu nhiều hơn, cho dù dạy thêm môn văn học mà cậu ghét nhất cũng được.

“Carlos, xin chú ý đây là kỳ thi thử giữa kỳ của cậu.” Thầy giám thị nói bên tai khiến cậu giật mình, đương nhiên trên mặt cậu vẫn không có biểu tình gì, dáng vẻ như rất bình tĩnh.

Cậu cầm lấy bút lần nữa, bắt đầu viết lên bài thi.

Tác giả của câu thơ này là?

Ừm, Carlos cảm thấy cậu cần phải viết sai đáp án này.

Học kỳ này kết thúc, kiếp sống tiểu học của Tô Thanh Gia và Carlos cũng sẽ chấm dứt, bọn họ sẽ lên cấp hai.

Giáo dục Tây Ban Nha quy định bốn năm trung học cơ sở, nội dung giáo dục cơ bản giống như tiểu học, nhưng thời gian đi học phải nhiều hơn tiểu học gần một tiếng.

Sắp được nói tạm biệt bậc tiểu học, Tô Thanh Gia vô cùng vui vẻ, điều này có ý nghĩa khoảng cách cô đến tự do lại gần thêm một bước. Thành tích của cô vô cùng xuất sắc, thế cho nên thiên nga trắng càng ngày càng d/đ;l;q;d chán ghét cô, thật ra hiện giờ cô hiểu rất rõ, bất kể con gái bao nhiêu tuổi thì lòng ghen ghét lúc nào cũng vô cùng mãnh liệt.

Tuy rằng thành tích của Carlos bị lệch môn nghiêm trọng, nhưng điều may mắn là Carlos vẫn có thể đạt được điểm tiêu chuẩn.

Điểm này làm bà dì quái gở vẫn thực yên tâm.

Nhưng một tuần sau, khi Carlos cúi đầu cầm bài thi văn học 3 điểm đưa cho Tô Thanh Gia thì Tô Thanh Gia hoàn toàn nổ tung.

Thiếu niên, mạch máu não của cậu bị đứt à? o_o

Những…… Những đáp án này là cái quỷ gì hả?

Tô Thanh Gia nhìn bài thi tràn đầy gạch chéo, lại nhìn Carlos dùng sức giật giật lỗ tai phải, thật sự hận sắt không thành thép.

“Hiện giờ em chỉ muốn yên lặng, đừng hỏi em yên lặng là ai.” Tô Thanh Gia vững vàng thanh âm, nói.

Carlos: “……”

Cho nên yên tĩnh là ai? Carlos nhịn xúc động muốn
cào tóc, ánh mắt thực vô tội.

Nếu vào ngày bình thường, có lẽ Tô Thanh Gia sẽ bảo Carlos ngồi xổm xuống một chút, sau đó sẽ vuốt vuốt mái tóc vàng mà ngày nào cậu cũng gội, cảm giác siêu tóc, trong lòng siêu thoải mái.

Nhưng hôm nay, Tô Thanh Gia cảm giác như chính con trai mình nuôi lớn cầm kết quả như vậy tới gặp người lớn, trong lòng nhét vào không được.

Cô rất muốn phê bình Carlos một chút, nhưng nhìn cậu căng thẳng đến nỗi dùng sức giật giật lỗ tai, khuôn mặt hồng hồng, đôi mắt ẩm ướt, Tô Thanh Gia lại không quá nhẫn tâm.

Suy đi nghĩ lại vẫn nói: “Như vậy đi, về sau mỗi cuối tuần em đều sẽ tới giúp anh bổ túc kiến thức văn học, anh nhất định phải học cho tốt nếu không sẽ lưu ban!”

Tuy giáo viên Tây Ban Nha không đối xử nghiêm khắc với học sinh như ở Trung Quốc, bọn họ gần như nuôi thả, nhưng nếu không đạt tiêu chuẩn, trường học vẫn sẽ cưỡng chế để cậu tiếp tục học tập nội dung cũ, cũng chính là lưu ban.

Trong lòng Tô Thanh Gia thầm nói xin lỗi Louis, o(︶︿︶)o haiz, thầy Louis anh tuấn à, xem ra buổi tối thầy chỉ có thể ở cùng với con nhóc là em đây trong phòng dạy đàn rồi, cô chỉ có thể mặc niệm thay người đẹp quyến rũ có nốt tàn nhang nhỏ trên mặt mà thôi.

Đối với quyết định này, đương nhiên Carlos rất vui vẻ nhưng cậu không cười, chỉ thành thành thật thật mà trả lời: “Ừm được, anh sẽ cố gắng.”

Có trời mới biết cậu giật giật lỗ tai hoàn toàn không phải căng thẳng mà là chột dạ, những đáp án đó đều do cậu cố ý điền sai, hừ, ai bảo Bella thể ở cùng với cậu chứ.

Lúc Bella xem bài thi, cậu rất sợ bị nhìn ra dấu vết xóa đáp án đúng trên bài thi.

Chẳng qua cũng may, tất cả kế hoạch đều rất thuận lợi.

Mỗi tuần học bù là lúc Carlos vui sướng nhất, trong cổ họng Tô Thanh Gia phát ra âm sắc thật xinh đẹp, Carlos cảm thấy giống như chim sơn ca đang hót vậy.

Hơn nữa, gần đây Oleguer to lớn cuồng lải nhải lại mới quen một người bạn gái mới, tóc quăn, ngực lớn, hội tụ đầy đủ những gì mà tên Oleguer tinh lực tràn đầy kia muốn, Oleguer bị quyế rũ đến nỗi mỗi buổi tối đều lén đi ra ngoài tìm cô ta, càng đừng nói đến cuối tuần.

Tháng sáu, Tô Thanh Gia, 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện