Hai ngày này, Du Hành còn kiểm tra tình huống bảo an ở biệt thự.
Mặc dù Lâm Vinh Tiêu xuất thân từ nông thôn, thế nhưng ánh mắt tốt, dám xông xáo dám làm việc, những năm này kiếm được không ít đấy.
Chỉ nói biệt thự này, có giá trị trên trời.
Lúc trước khu biệt thự này đánh ra quảng cáo giá cao, giữ bí mật an toàn, thoải mái dễ chịu.
Biệt thự quả thật giá rất cao, vàng son lộng lẫy, người mua cũng nhiều, không ít người đồng hành với cha Lâm cũng đều mua ở đây.
Còn có người lén lút cười nhạo khu biệt thự này chính là nơi tụ tập bầy nhà giàu mới nổi, không có phong cách.
Bỏ qua cách trang hoàng ở đây, Du Hành rất đồng ý phương tiện bảo an ở nơi đây.
Truyền hình cáp và camera giám sát trải rộng khắp nơi, tường vây cũng đủ cao, tính riêng tư mạnh.
Anh còn nhớ rõ trong nhà có có gian phòng an toàn dưới mặt đất, bên trong có hệ thống cung cấp dưỡng khí tự động, trừ phi dùng boom, bằng không không cách nào mở ra được từ bên ngoài vào.
Nói tóm lại, quả thật nơi đây rất không tồi.
Hơn nữa càng có chỗ càng tốt hơn, tuy biệt thự không nằm ở thủ đô, nhưng cũng ở trong thành phố cấp một ở trong nước, khoảng cách với thủ đô cũng không tính là xa, hai tỉnh liền nhau.
Càng quan trọng hơn là, tỉnh này còn có tập đoàn quân mười hai quốc gia đóng quân ở đây, từ trên mạng internet tra không tìm thấy được tin tức cụ thể, chỉ biết đại khái địa điểm đóng quân ở thành phố mới của tỉnh, nhân số ít nhất khoảng sáu vạn người.
Thành phố mới nằm ngày bên cạnh thành phố này, lái xe một giờ có thể đến.
Cũng bởi vì như thế, anh mới không lập tức đi đến thủ đô sau khi vừa đến thế giới nhiệm vụ, vào thời điểm còn chưa rõ ràng gì cả, giữ vững ở vị trí ngôi biệt thự này, dựa vào bên cạnh tập đoàn quân mười hai trong thành phố, hệ số an toàn còn là rất cao.
Đợi sau này muốn đi thủ đô, cũng không cần ngàn vạn xa xôi.
Bây giờ muốn đi thủ đô, lại không nhất định có thể đợi đến lúc tìm được nơi tốt có thể cha chở như ngôi biệt thự này.
Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Lâm Song Phượng lại đi trung tâm mua sắm đồ, vốn chỉ muốn mua một ít nguyên liệu nấu ăn để hôm nay chào đón mẹ chồng từ phương xa đến, cuối cùng dưới sự yêu cầu của con trai mua lượng đồ ăn gần cả tuần lễ.
"Hai ngày nữa chợ nghỉ rồi, dù sao trong nhà có tủ đông, mua nhiều một chút cũng tốt."
Tính theo lộ trình, giữa trưa Lâm Vinh Tiêu và bà nội có thể đến đây, kết quả đến hơn mười một giờ, Lâm Song Phượng nhận được điện thoại, nói là đứa nhỏ hàng xóm bên cạnh phát sốt, trạm y tế trên núi đề nghị nên đưa đến bệnh viện lớn, vì vậy Lâm Vinh Tiêu lại đưa bà nội Lâm đi trở về.
Nghe được lý do này, Du Hành cũng bất lực rồi.
Màn đêm giống như xuất hiện đốm lửa chiếu sáng lan ra đồng cỏ, từng phiến tinh quang mọc lên rồi tí tách tí tách chảy xuống đất.
Thật vô cùng xinh đẹp.
Từng ngôi biệt thự khác vẫn luôn truyền đến tiếng kêu đầy vui mừng, ngay cả Lâm Song Phượng cũng bị đánh thức, buồn ngủ chập choạng bước đến ban công nhìn xem trong chốc lát.
Mở ti vi cùng máy tính, lúc này tin tức mưa sao băng siêu lớn ùn ùn kéo đến không ngừng.
Người yêu thích chụp ảnh vào lúc cao điểm đã tiến hành quay chụp lại hình ảnh duy mỹ này, nhanh chóng đăng lên tràn ngập mạng internet, đồng thời đủ loại bài viết cầu nguyện, yêu đương tràn đầy diễn đàn...
Mưa sao băng kéo dài nửa tiếng, làm cho mọi người mở rộng tầm mắt, cũng phát ra cảm thán không uổng cuộc đời này.
Vào lúc mọi người còn đang cảm thán mưa sao băng vẫn tiếp tục thời gian dài, chắc chắn phá kỷ lục, bất ngờ không kịp chuẩn bị thiên thạch cực đại bao bọc trong khí thế hủy thiên diệt địa gào thét lao xuống, mang theo chiếc đuôi hỏa diễm nóng bỏng thậm chí còn chói mắt hơn cả sao băng.
Oanh ——
Xem tin tức trên mạng, thiên thạch rơi xuống hoàn toàn không có quy luật gì cả, hầu như cả nước đều bị thiên thạch tập kích.
Một đoàn sao băng rơi xuống làm cho mọi người cảm thấy vô cùng xinh đẹp, thiên thạch rơi xuống, thứ kia chính là tai nạn, là cái chết!
Nhà Du Hành cũng bị thiên thạch đập thẳng xuống, biệt thự bên cạnh nhà bọn họ còn bị một thiên thạch đập trúng, trong nhà cũng cảm giác được mặt đất chấn động một trận.
Sợ thiên thạch đập trúng phòng ốc rồi bị vây khốn, Du Hành lập tức mang theo Lâm Song Phượng xuống lầu, chạy ra đất trống bên ngoài.
Mùi khói thuốc súng kèm theo mùi máu lan tràn khắp nơi, đèn đường chớp chớp tắt tắt không còn sáng rõ.
Trong sân có hòn non bộ, anh leo lên nhìn quanh sang bên cạnh.
Giữa hai biệt thự cách nhau hơn mười mét, đứng ở trên đầu chỉ có thể nhìn thấy trong sân bên cạnh có bóng người đang ra sức chạy, kiến trúc chủ thể trong biệt thự—— ba tầng lầu chỉ còn lại phế tích.
"Hằng An! Chạy mau!" Lâm Song Phượng hô to, Du Hành nhảy xuống hòn non bộ lăn một vòng ngay tại chỗ, lại một khối thiên thạch nện xuống, nện lên trên mặt tường ngoài biệt thự nhà họ Lâm.
Đá vụn, hạt bụi ầm ầm nổ tung bốn phía, lướt qua tường vây nện lên trên hòn non bộ, mang theo đợt đá vụng thứ hai, văng trúng mặt Du Hành.
Tốc độ quá nhanh!
Anh cởi áo khoác đắp đầu chạy về hướng Lâm Song Phượng bên kia, hai người ngồi xổm xuống bên cạnh bồn hoa tạm lánh.
"Có sao không? Nhanh cho mẹ nhìn xem!"
Du Hành xốc áo khoác lên, trên mặt có hai vết cắt, đang thấm máu ra ngoài, trên trán cũng tổn thương một chút, nhưng đều không nghiêm trọng.
Thế nhưng Lâm Song Phượng nhìn cực kỳ đau lòng: "Mẹ đi lấy hộp thuốc y tế —— "
"Đừng vào nhà, con không sao đâu mẹ."
"Mặt mày trầy trụa thì làm sao bây giờ?"
Du Hành không chịu để cho bà vào nhà, mặt mày trầy trụa chỉ là chuyện nhỏ, nếu vừa vào nhà đã bị thiên thạch đập trúng, đến lúc đó không có chỗ để chạy đâu đấy.
Cũng còn may thiên thạch tập kích cũng không có kéo dài như mưa sao băng trước đó, trong lúc nguy cấp tinh thần căng cứng, cảm thấy thời gian trôi qua vô cùng chậm chạp, thật ra đợi đến lúc thiên thạch ngưng rớt xuống, chỉ mới trôi qua năm phút đồng hồ.
Khu biệt thự bọn Du Hành nằm ở vùng ngoại ô, nhân khẩu vốn thưa thớt, nơi ở cũng rộng thùng thình, ngoại trừ một vài ngôi biệt thự chính giữa bị thiên thạch tập kích khá nặng, đa phần mọi người vẫn may mắn chạy thoát được.
Kể cả nhà Du Hành, khoảng cách nguy hiểm gần nhất chính là đường đi bên ngoài sân nhỏ bị thiên thạch đập xuống.
Đợi đến khi thiên thạch ngừng hẳn, anh và Lâm Song Phượng vào trong nhà, nhưng cũng không dám lên lầu, chỉ ở phòng khách lầu một mệt mỏi ngồi xuống.
Trung tâm thành phố chính là nơi gặp tai hoạ cực kỳ nghiêm trọng.
Vốn là nơi kinh tế buôn bán phát đạt nhất, giá đất giá nhà đắt đỏ, đúng với câu tấc đất tấc vàng, bởi vậy kiến trúc nơi đây đều xây dựng vừa cao lại dày