Du hành ngồi ở đầu xe cắn bánh quy, giương mắt nhìn ba con côn trùng chui ra từ trong kiến trúc bên trái, đầu nâng lên miệng há to bày ra tư thế tấn công, sau đó chạm đất bò như bay mà đến.
Anh cắn bánh quy, rồi đứng lên giơ súng, ánh mắt ngưng tụ, bóp cò.
Trên đường về, phía sau xe anh lôi kéo mười con côn trùng, một đường xuyên thẳng qua đám côn trùng mà đi, anh còn nhìn thấy một ổ trùng.
Ổ trùng kia bụng phình to, cả người sưng vù, vô ý thức du đãng, sau đó đi về phía trước xe Du Hành, hoa chân múa tay vui sướng, rất giống động tác phất tay.
Trở lại chỗ thu nhận, anh kiểm tra thân thể và thanh lý trừ độc vật tư theo thường lệ.
Thuận tiện Du Hành còn báo cáo lại chuyện gặp ổ trùng lên trên, binh sĩ nhận được tin báo chào một cái.
"Sau khi thẩm tra, sẽ có chuyên gia ban thưởng cho ngài, xin đăng ký tên họ và địa chỉ của ngài!"
Tin tức báo lên từng tầng lên trên, lúc Du Hành vẫn còn đang đợi kết quả kiểm tra, liền nhìn thấy đoàn xe tiêu diệt ổ trùng đã xuất phát.
Về đến nhà, bà nội Lâm đã nấu cơm xong, đang làm đồ ăn.
"Chờ cha con về!"
Ba người Lâm Vinh Tiêu bị phân chia các đội ngũ khác nhau, trong đó đội của Lâm Vinh Tiêu trực ở địa điểm khá xa, cho nên luôn về nhà trễ nhất.
"Đây là thịt gì?"
Anh thay đổi xong quần áo đi ra nhìn thấy bà nội Lâm đang xào rau, nghe mùi hương có chút quen thuộc, anh tiến đến gần xem thử, kinh ngạc phát hiện đây là thịt tươi, cũng không phải thịt khô, thịt muối trong vật tư trong nhà mình.
"Hôm nay vừa phát đấy, cũng không nói là thịt gì." Bà nội Lâm cười nói: "Bà nhìn kỹ rồi...!thật sự rất tươi ngon, cháu nhìn xem..." Bà múc ra một khối thịt cho Du Hành xem.
"Có chút trong suốt, như đậu hủ, còn rất đẹp mắt đấy."
Nụ cười trên khóe miệng Du hành cứng ngắc lại một chút, tiếp nhận cái giá trong tay bà nội Lâm: "Nội, để cháu xem."
Cẩn thận nhìn kỹ nồi "Thịt" này, ngửi mùi hương...!sắc mặt anh càng ngày càng kém.
"Làm sao nhìn chằm chằm vào nồi rồi ngẩn người vậy cháu? Cha cháu trở về rồi, cháu đi ra ngoài đi, để nội xào rau."
"Mẹ, mẹ nhìn những thịt này xem, cảm thấy đây là gì?"
Lâm Song Phượng nghi hoặc cúi đầu nhìn.
Lâm Vinh Tiêu đang thay quần áo bên ngoài, chợt nghe tiếng vợ kêu.
"Làm sao vậy làm sao vậy?"
Lâm Song Phượng che miệng lao ra gian phòng cách phòng bếp, dùng sức đè nén cảm giác buồn nôn.
Đối với bọn họ những người mỗi ngày đều tiếp xúc với côn trùng mà nói, vô cùng hiểu rõ cấu tạo tổ chức của côn trùng.
Chỉ có bà nội Lâm ít tiếp xúc côn trùng, cho nên không hề phát giác ra được.
Đợi đến khi Lâm Vinh Tiêu và Chu Quân Phương cùng đến nhìn, cũng hiểu được đây là thịt trùng.
"Mẹ, lúc mẹ đi lấy, có phải có người khác lén trộm đổi với mẹ không?"
Bà nội Lâm cũng giật mình: "Mẹ vẫn luôn cầm thịt này trên tay, không có ai chạm qua."
"Có chút giống ấu trùng chưa từng ăn thịt người." Du Hành nói: "Con đi đến đội hậu cần hỏi thử."
Trước đó ở nhà anh đã thu thập côn trùng vừa nở ra từ trong ống nước, quả thực xác ngoài như bánh quế, thịt bên trong trắng nõn.
Lâm Vinh Tiêu cũng rất tức giận: "Phải hỏi, cha đi với con!"
Cho dù thật có thể ăn, cũng phải nói rõ ràng, để tự bọn họ quyết định có ăn hay không.
Sao có thể qua loa với bà cụ như vậy, để bà cụ mơ hồ nấu chín.
Hai người cùng nhau đi xuống lầu, đi đến chỗ hậu cần, Du Hành hỏi người trực ban: "Xin hỏi đây là nguyên liệu nấu ăn mới à? Người lớn trong nhà tôi nói hôm nay lấy được từ nơi này."
Anh trực tiếp đưa chén thịt trong nồi cho nhân viên công tác xem
Nhân viên công tác nhìn nhìn: "Cái này không phải bộ hậu cần chúng tôi phát đâu, quả thật hôm nay đã phát thịt rồi, nhưng là thịt heo, trong chén này không phải thịt heo à?"
"Đây chính là bà nội tôi lấy từ chỗ các người ở đây, xin kiểm tra một chút đi!"
Du Hành thấy ánh mắt nhân viên công tác, đôi mắt nhân viên công tác xảo trá lừa đảo, thái độ anh cường ngạnh nói: "Kiểm tra ngay đi, bằng không tôi liền đi khiếu nại đấy!"
"Thế nhưng quả thật hôm nay chúng tôi phát thịt heo...!Được rồi được rồi, số thứ tự của các ngài là bao nhiêu?"
Hiện tại mặc dù đã là giữa trưa, vẫn có người đến lãnh nhận định mức đồ ăn hôm nay.
Nếu chê đồ ăn căn tin nấu, có thể đến nơi này lãnh số nguyên liệu nấu ăn theo định mức rồi tự về nấu.
"Ngài xem, hôm nay là thịt heo." Trong quá trình chờ thẩm tra, một nhân viên công tác đem thịt heo cho người đến lấy theo định mức trước đó, còn đặc biệt cho Du Hành xem: "Sáng nay vừa làm thịt đấy."
"Đã tìm được, trên bảng đăng ký quả thật là thịt heo....!Nhà các người có năm người trưởng thành, một trẻ vị thành niên, cho nên số định mức là nửa kg thịt heo."
"Lúc ấy người phụ trách là ai, có thể để cô ấy ra đối chất không?"
Nhân viên công tác thật sự không vui: "Tôi biết bây giờ vật tư thiếu thốn, mọi người hiếm khi ăn được thịt như hồi trước, nhưng ngài làm vậy không tốt lắm đâu?"
Du Hành vớt một miếng thịt lên: "Cô xem đây là thịt gì? Cái này rất có thể là thịt trùng! Nếu cô không nhận ra được, có thể đưa đi kiểm nghiệm thử.
Tôi không cần thiết phải vì một bữa ăn mà đi lừa gạt nửa kg thịt heo, ngoại trừ muốn lấy lại công đạo, mục đích khác chính là muốn nhắc nhở các người, nếu ngoại trừ nhà tôi, còn người khác cũng lấy thứ này...!như thế đến cùng ăn xong có thể xảy ra sự cố gì hay không!"
Lời này khiến một đám người bị kinh trụ, ngay cả người phụ nữ bên cạnh vừa nhận thịn heo, tay run lên vô thức ném thịt heo trong tay xuống.
"Cho nên, vui lòng mời nhân viên công tác đã phát vật tư cho bà nội tôi, ra đấy nói chuyện."
"Ngài nói vấn đề này vô cùng nghiêm trọng, vậy tôi sẽ cho người gọi đồng chí Lâm Mộc Tử đến đây, xin đưa cái chén kia cho tôi đi." Một người đàn ông chen từ trong đám người đi vào, nhân viên công tác khác gọi hắn "Chủ nhiệm Hoắc".
Chủ nhiệm Hoắc nhận chén, lại ngồi xuống nhặt thịt heo trên mặt đất đưa cho người phụ nữ: "Tôi đảm bảo, đây là thịt heo thật, yên tâm cầm về nhà đi!"
Sau đó chuyện này vô cùng oanh động, thì ra Lâm Mộc Tử chỗ hậu cần lợi dụng công làm việc riêng, lấy thịt côn trùng hoạt động ngầm, đem thịt heo chính thức về nhà mình.
Từ Lâm Mộc Tử điều tra ra một dây, đều là chỗ hậu cần tham ô cấp các loại thịt.
Đầu năm nay, ăn chút thịt rất khó, thiếu cân thiếu lạng còn không bị mọi người mắng chết sao? Cho nên bọn hắn cũng không dám giở trò quỷ khi cân kg, sau đó tâm địa đen tối nghĩ ra chủ ý "tuyệt diệu": lấy thịt khác đổi lấy thịt thật sự.
Mà thịt khác này chính là thịt trùng rồi.
"...!Lâm Mộc Tử và ba người khác, lợi dụng chức vụ làm việc riêng, tự nuôi dưỡng côn trùng lấy thịt làm giả số lượng thịt theo định mức cấp cho mọi người, tạo khiến thân thể hai mươi mốt người bị tổn thương nội tạng, hành vi phạm tội này tạo thành ảnh hưởng ác liệt.
Căn cứ điều lệ thời chiến, phán quyết cụ thể của ba người sẽ quyết định vào ba ngày sau, xin mọi người chú ý tin tức thông báo."
Trước đó Du Hành đã từng nghĩ, nếu sau này không đủ đồ ăn, còn có thể lấy thịt trên người côn trùng về ăn.
Sau này đến Trầm Vân Hương, chỗ thu nhận cảnh