Edit: Trang Nguyễn
"A Tinh, gọi điện cho dì họ của con nói chúng ta đến thành phố của dì con rồi, dựa theo kế hoạch chúng ta sẽ nghỉ ngơi ở khách sạn một lát, nếu dì con rảnh thì đến gặp chúng ta."
"Dạ."
"Dì họ nói giữa trưa 12h dì đến khách sạn." Du Hành cúp điện thoại: "Sau khi đến khách sạn, con nói với mẹ một chuyện."
"Được, mẹ chờ con." Mẹ Chu đã có chuẩn bị tâm lý, lúc thức dậy phát hiện đồ đạc trong xe không còn, mặc kệ là ai cũng sẽ giật mình.
Sau khi đến khách sạn, hai người chờ quản lý sắp xếp, khách đến khách sạn rất nhiều, đại đa số nhân khẩu đều mang theo bao lớn bao nhỏ, hai người họ cửa hàng rượu trước cổng ra vào khách sạn tiếp nhận thiết bị kiểm tra đo lường uế khí, xác định vô hại mới được đưa vào trong.
Du Hành phỏng đoán có lẽ khách sạn này có hậu trường rất cưng, bây giờ có thể lấy được một chiếc máy kiểm tra đo lường đúng là hiếm có, cũng làm khách hàng càng thêm an tâm vào ở, trách không được khách đến nhiều như mây.
"Ngài đã đặt hai phòng một người, đã trả phí thuê một tháng, đây là thẻ phòng của ngài." Du Hành tiếp nhận thẻ phòng liền đi, thì bị nhân viên gọi lại.
"Xin đợi một chút, là như thế này, bây giờ khách sạn thiếu rất nhiều phòng, ngài cũng nhìn thấy, nhiều khách như vậy, tôi muốn hỏi thăm ngài một chút, ngài có thể trả lại một phòng một giường được không? Chúng tôi có thể để cho ngài một gian phòng có giường lớn, ngủ hơi chật một chút là được, chúng tôi giảm hai phần ba tiền thuê cho ngài, ngài thấy thế nào?"
"Có thể."
Du Hành cũng không để ý chuyện phòng ở, chỉ cần có giường ngủ là được, thái độ nhân viên khách sạn rất tốt, bọn hắn chưa đến mức phải chịu nhiều áp lực từ khách hàng giữ lại phòng cho bọn họ.
Anh ở cùng một phòng với mẹ Chu cũng tốt, có thể cùng nhau rời đi cũng tiện hơn.
"Rất cảm ơn ngài!"
Sau khi vào phòng, hai người thả hành lý xuống.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Con đi tắm trước đi, A Tinh."
"Mẹ tắm trước đi, con muốn đi ra ngoài mua ít đồ."
"Vì sao không thu tiền mặt! Tiền mặt không phải tiền à!".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Bổn Vương Muốn Thanh Tịnh
2.
Phong Cách Yêu Thầm Của Nhà Giàu Mới Nổi
3.
Tôi Được Người Trong Lòng Của Kẻ Thứ Ba Bao Nuôi
4.
Trùng Sinh Để Gặp Người
=====================================
"Thật ngại quá thưa ngài..."
Khắp nơi đều không thu tiền mặt, Du Hành quét thẻ mua không ít đồ đạc, cẩn thận cất toàn bộ vào trong nhẫn trữ vật, sau khi lấp đầy tất cả nhẫn trữ vật, thời gian trôi qua rất nhanh.
Lúc anh trở lại khách sạn mẹ Chu nói: "Dì họ con vội vàng đến, rồi cũng đi rồi.
Mẹ đưa tiền trả cho dì con, dì con không chịu lấy, đành cho dì con một ít túi phúc."
"Dạ." Du Hành đặt chiếc túi trên tay lên mặt bàn, bên trong có một túi là giao hàng: "Mẹ, ăn cơm trưa."
Sau khi hai người ăn cơm trưa xong, Du Hành liền ngắt đầu bỏ đuôi nghệ thuật gia công kể chuyện cho bà nghe: "Mẹ, con cảm thấy con có đặc dị công năng rồi."
Trong thế giới nhiệm vụ Du Hành đã có kinh nghiệm lừa dối người thân, những ngày này hai mẹ con ở cùng nhau đã gặp nhiều cực khổ như vậy, thân thể phát sinh biến hóa dị thường trong khốn cảnh dường như cũng bình thường, tinh thần mẹ Chu cứng cỏi đã có thể tiếp nhận rất nhiều chuyện không cách nào thừa nhận trong quá khứ.
Bởi vậy bất tiếp nhận rất nhanh lý do thoái thác của Du Hành, thậm chí còn bảo anh đừng nói chuyện, chạy ra ngoài cửa xem có người nghe lén hay không, sau đó mới khóa cửa một lần nữa.
"Trong phòng có lẽ có máy camera hay thiết bị nghe trộm gì không?"
Mẹ Chu sau một hồi mới kịp phản ứng, đây là bí mật lớn đấy, tuyệt không thể để người khác nghe thấy!
"Mẹ, đã có năng lực này, sau này chúng ta cũng không cần lo sẽ đói bụng nữa." Du Hành muốn cho mẹ Chu nhìn thấy, chỉ là năng lực của nhẫn trữ vật mà thôi, dù sao sớm chiều ở chung sau này cũng không có cách nào dấu diếm được.
Về phần tu luyện đạo thuật và thuật bùa chú, chuyện này càng đơn giản, nói mua được trong tiệm sách là được.
"Đúng vậy, mẹ cũng hiểu bây giờ thế cục không tốt, chúng ta trữ nhiều đồ ăn mới tốt!" Mẹ Chu còn nhớ đoạn thời gian dưới lòng đất kia, cả nhà đều nhiễm bệnh, đồ ăn có hạn ăn mặc tiết kiệm, sau đó thành phố Lệ bị cắt nguồn cung ứng, một ngày cũng chỉ có thể ăn một bịch bánh quy...
"A Tinh.
Không được nói chuyện này với người khác." Bà bắt lấy bả vai Du Hành, nghiêm túc nói: "Cho dù mẹ có chết cũng sẽ không nói ra, con cũng không thể nói cho người thứ ba biết, biết không?" Bí mật là thuốc độc, sẽ đưa người vào chỗ chết, giống như chồng bà vậy...
Sau khi sống sót, mới có thể điều tra chuyện của cha Chu, anh không cách nào ngồi nhìn cha Chu chết không rõ ràng như vậy được, nếu đúng như tin tức Lỗ Minh Thao hại chết cha Chu chính là nhân viên nghiên cứu khoa học trẻ tuổi Lỗ Minh Thao kia, cha hắn là nghị viện lâu năm Lỗ Minh Thịnh, quả thật xứng với nhị đại quyền thế.
Cho dù như thế, vậy anh cũng không buông tha.
Trước lúc xuất phát, mẹ Chu gọi điện thoại từ biệt chị họ.
"Có thể chờ một chút không? Tiểu Đình à, thật xin lỗi, có thể chờ chị một tiếng được không? Chị đang thu dọn đồ đạc, chị định đi cùng hai mẹ con em."
Dì họ Chu Hằng Tinh – Trịnh Tuệ Phân sau bốn mươi phút đã đến khách sạn, Du Hành từng nghe mẹ Chu kể, Trịnh Tuệ Phân gả rất khá, hoàn toàn là hôn nhân vượt qua giai cấp, bởi vậy sau khi dì ấy kết hôn càng thêm bất hòa.
"Nếu không phải có sự cố lần này, mẹ cũng không làm phiền dì họ của con." Mẹ Chu lần ra manh mối: "Trước kia lúc mẹ còn chưa kết hôn với cha con, hai vợ chồng dì họ con dẫn theo con nhỏ trở về nhà mẹ đẻ, sau đó mẹ càng không dám liên hệ cùng dì con, chỉ gọi điện chúc mừng ngày lễ ngày tết mà thôi." Du Hành có thể hiểu loại tâm tình này, cảm giác khác biệt giai cấp.
Trịnh Tuệ Phân dẫn theo hai cô con gái đến, mặc dù bà kết hôn sớm hơn mẹ Chu vài năm, thế nhưng con gái còn nhỏ hơn Chu Hằng Tinh hai tuổi.
Nghe mẹ Chu nói chồng dì họ từng có vợ cũ, lúc dì gả đến đã có một cô con gái riêng bốn tuổi rồi.
Sau khi kết hôn mười năm mới sinh được hai cô con gái sinh đôi,