Làm xong tất cả Thiên Anh lúc này mới nhẹ nhõm thở ra một hơi.“May mà chuẩn bị đầy đủ, bằng không lúc này xong rồi.”Đang lúc Thiên Anh thầm may mắn thì một thanh âm thiếu nữ trong trẻo vang lên:“Hai người về nhà rồi đấy à, làm sao mà hốt hoảng vậy.”Thiên Anh nghe được thanh âm vang lên từ phía sau lưng thì sợ tới mức, làm rơi cả cái máy hàn trên tay xuống đất, tiếp đó hắn cùng Thiên Lang từ từ quay đầu nhìn lại, lúc quay đầu nhìn lại thì bọn họ cũng không có thấy nữ nhân nào cả, mà chỉ thấy Mốc đang dùng ánh mắt kỳ quái nhìn hai người.Vỗ nhẹ ngực mấy cái, Thiên Anh đau tim nói:“Này Mốc, mày có thể đừng làm tao đau tim vậy có được không? Tí nữa là tao đau tim mà chết rồi.”Mốc lúc này híp mắt cười nói:“Hì hì.
Rất ngạc nhiên có đúng không?”Thiên Anh nghe vậy thì nói:“Cũng ngạc nhiên bình thường, Thiên Lang cũng có thể nói được rồi.”Mốc kỳ quái nói:“Thiên Lang là ai vậy?”Thiên Anh chỉ Thiên Lang nói:“Ki đó, mới đổi cái tên nghe cho nó thuận tai.
Với sau này không thể xem tụi mày như thú vật được?”Mốc có phần kỳ quái hỏi:— QUẢNG CÁO —“Chủ nhân từng xem bọn em là thú vật đối đãi sao?”Thiên Anh ho khan nói:“Khụ khụ, ý tao không phải cái đó, là cái tên thôi chứ bọn mày lúc nào chẳng là người thân của tao.
Mà này Mốc mày cảm thấy có nên đổi cái tên không?”Mốc lúc này bò tới bên này, sau đó leo lên người Thiên Anh rồi nói:“Ừ, đổi một cái tên cũng tốt, mà tên cũ cũng không sao cả, thế Chủ nhân muốn đặt tên cho Mốc là gì?”Thiên Anh suy nghĩ một chút rồi nói:“Tao họ Lý, bọn mày đương nhiên cũng theo họ của tao rồi.
Ki thì gọi là Lý Thiên Lang, mày gọi là Lý Thiên Thanh nhé.
Ba anh em nhà họ lý.
Khà khà.”Mốc nghe vậy thì nói:“Thiên Thanh sao, cái tên thật đẹp.
Em thích cái tên này, mà hai người làm sao mà có vẻ sợ hãi vậy?”Thiên Lang lúc này nói:“Chủ nhân nói đập của sông Cả bị vỡ, nước từ phía thượng nguồn đổ về, nước lũ kinh lắm nhà mười tầng mà nó đẩy nhẹ cái đổ.
Hai người chúng ta nhanh chân lắm mới chạy thoát đấy, chạy chậm tí là không về được đâu.”Thiên Thanh nghe vậy thì cũng không có biểu cảm gì quá nhiều, dù sao nó cũng rất ngốc không hiểu được quá nhiều.
Thiên Anh lúc này cười nói:“Thôi không sao, chúng ta còn đồ ăn dự trữ mà, ăn mấy tháng…”Nói đến đây Thiên Anh không khỏi dừng lại, nhìn về phía Thiên Lang hắn hỏi:“Mày sức ăn lớn như vậy phải làm sao được? Đồ ăn chúng ta nhiều nhưng mà để cho mày ăn nó chắc đủ một bữa quá.”Thiên Lang nhe răng cười nói:— QUẢNG CÁO —“Không sao, hôm nay ăn no rồi.
Hẳn phải rất lâu nữa mới cần ăn lại.”Thiên Thanh tò mò hỏi:“Ngáo ăn rất nhiều sao?”Thiên Lang bị gọi là ngáo có chút không vui nhìn Thiên Thanh nói:“Thiên Thanh đần, có tin anh đây một ngụm nhai đầu mày không?”Thiên Thanh dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn Thiên Lang nói:“Muốn tau cắn mi một miếng không?”Thiên Anh nghe được bọn nó đối thoại lại nhìn biểu cảm hai đứa bọn nó thì hắn rốt cuộc cũng biết bọn nó hàng ngày muốn nói cái gì, trước kia hắn hay thấy bọn nó dùng ánh mắt không thiện cảm nhìn nhau, Thiên Lang thì sủa còn Thiên Thanh thì lè lưỡi, có điều không rõ là bọn nó nói cái gì, nhưng giờ cuối cùng cũng hiểu.Mỉm cười Thiên Anh nói:“Thôi đừng gây sự với nhau nữa, chúng ta đi tắm một chút sau đó còn đi làm đồ ăn, chắc Thanh ở nhà cũng đói rồi.”Thanh gật đầu nói:“Đói rồi, mà mấy đồ ăn khô kia khó nuốt quá, em muốn có đồ ăn tươi kia.”Thiên Anh nựng nó một cái