Thiên Anh nâng súng lên định cho tên này một viên vào đầu giải quyết luôn thì Mốc đã thay hắn làm công việc kia, chỉ một nhát cắn vào động mạch cổ, tên kia thoáng cái chết cứng ngắc.Thiên Anh thấy vậy không khỏi cười, hắn dùng ngón tay khẽ nựng Mốc mấy cái.
Đột nhiên Thiên Anh lúc này nhớ tới cái gì đó, hắn đứng dậy cầm súng đi tới xe tải lấy cái vali tiền đang ở chỗ lái sau đó đi vào bên trong siêu thị.
Những người nhìn thấy hắn cầm súng đi qua thì sợ quá mà ngồi xuống, hai tay ôm đầu.Thiên Anh thấy thế thì nói:“Tiếp tục chuyển đồ đi, tôi không làm gì mọi người cả.”Nói xong thì hắn đi vào bên trong, đi tới chỗ người thu ngân, rồi dốc toàn bộ tiền ở bên trong vali ra, ngay lập tức một đống tiền lớn rơi vãi khắp nơi trước quầy tính tiền.
Thiên Anh nhìn qua cô gái thu ngân nói:“Số tiền này là tôi dùng để mua những thứ kia, hẳn là đủ rồi chứ.”Cô gái thu ngân lúc này sợ tới sắc mặt trắng bệch, nghe được Thiên Anh hỏi câu này thì liên tục gật đầu.
Thiên Anh thấy thì chỉ cười sau đó nhìn về phía một tên bảo vệ nói:“Tới đây.”Người vào bảo vệ kia bị Thiên Anh chỉ súng cả người phát run, hắn sợ hãi tiến tới gần lắp bắp nơi:“Không biết anh muốn gì?”Thiên Anh mỉm cười hỏi:“Gọi điện cho cảnh sát lâu chưa? Cứ nói thật đi tôi không giết anh đâu, nếu anh nói không, tôi sẽ trực tiếp bắn vỡ sọ anh đấy.”— QUẢNG CÁO —Người kia nghe vậy thì lắp bắp nói:“Xếp...xếp Hùng đã gọi cảnh sát được … được mười phút rồi.”Người được gọi là xếp Hùng nghe thế sắc mặt đại biến, hắn đang định quát mắng thì bị Thiên Anh cầm súng chỉ thẳng đầu, ngay lập tức tên kia liền câm miệng lại.Thiên Anh bình tĩnh xem đồng hồ, hắn lúc này suy tính khoảng cách của trạm cảnh sát với siêu thị, nếu ở trong điều kiện thế này di chuyển thì sẽ mất bao lâu.
Rất nhanh hắn liền đã cho ra đáp án, khoảng chừng ba mươi phút.Mỉm cười, hắn nhìn về phía người được gọi là xếp Hùng nói:“Hủy đi toàn bộ camera, đồng thời mang hộp đen tới đây.”Tuy Thiên Anh lúc này đã che mặt nhưng tốt nhất cứ hủy đi toàn bộ chứng cứ mới an toàn, lỡ sau này có không xảy ra hỗn loạn như hắn dự tính thì cũng không lo bị ai nắm đuôi.Người được gọi là xếp Hùng lúc này nào dám nói không, hắn nhanh chóng chạy đi làm việc.
Nói đến cũng thật thú vị, lúc tính mạng bị uy hiếp tốc độ làm việc của người ta nhanh hơn rất nhiều.Không qua bao lâu những gì Thiên Anh yêu cầu đã được người tên Hùng kia làm xong.
Thiên Anh là người rất cẩn thận, hắn lúc này kiểm tra hộp đen xem có đúng hay không, sau đó mới bắn cho nó vài viên đạn.Nhìn qua mấy tên nhân viên bảo vệ, Thiên Anh nói:“Mọi người đi kiếm mấy cái bao tải ra hốt mấy cái thi thể kia vào giùm tôi.
Tiện thể lau đi vết máu nhé, không tí nữa cảnh sát mà tới thì lại phiền, họ không biết thì tốt, nếu mà biết thì ở đây lại có thêm mấy trăm người chết lại không hay.”Nghe được Thiên Anh nói chuyện người chết mà cứ như kể chuyện cười thì người ở nơi đây đều không khỏi nhũn cả hai chân.
Có điều chẳng ai dám nghi ngờ lời hắn nói cả, lúc nãy mấy chục tên côn đồ kia còn không phải vậy sao, vừa gặp đã bị hắn tặng cho một loạt kẹo đồng mà ngậm.Đám bảo vệ sau khi nghe xong Thiên Anh nói thì vội vàng đi làm việc.
Lúc này đây tay chân mọi người nhanh nhẹn cực kỳ, làm việc đâu vào đấy, chỉ một lúc là xong việc.— QUẢNG CÁO —Tiếp đó vì để phòng trường hợp bất ngờ, Thiên Anh dàn dựng hiện trường nơi đây thành cảnh vận chuyển hàng hóa bình thường.Mọi người chuyển đồ cũng rất nhanh, không qua bao lâu các mặt hàng nhu yếu phẩm thiết yếu đều đã được chuyển lên xe.
Mọi việc đã đâu vào đấy Thiên Anh nhìn xem đồng hồ, vẫn còn năm phút nữa cảnh sát mới tới, lúc này hắn đứng dậy đi ra ngoài xe.
Khi hắn lên xe còn không quên nhìn mọi người cười nói:“Cảm ơn mọi người nhé, hẹn khi khác gặp lại.”Nói xong thì Thiên Anh liền lái xe rời đi.
Mọi người nhìn hắn đi xa thì lúc này mới nhẹ nhõm thở ra một hơi, lúc trước người kia lúc nào cũng cười cười nói nói nhưng ở gần với kẻ sát nhân