Trịnh Hồng nhìn cô gái trẻ trước mắt, lộ ra nụ cười khổ, không biết phải làm sao.
Ông ta còn tưởng rằng cô thực sự có cách nào cơ, xem ra chẳng qua là tuổi trẻ tràn đầy sức lực.
Trẻ tuổi là một việc rất tốt, người trẻ tuổi đối với mọi chuyện đều là tràn đầy hi vọng, trên người họ đều là sức sống, không sợ hãi mọi thứ trên thế giới này, đối diện với tất cả sự việc nhận được sự không công bằng sẽ đứng ra phản kháng.
Nhưng mà ông đã không còn trẻ nữa rồi, ông ta đã qua cái giai đoạn đó, ông ta đối với thế giới này không còn tràn đầy sự ảo tưởng, ông ta biết cái gì mới là hiện thực.
Chỉ có dũng cảm là không đủ, họ sẽ chỉ là những người làm công bình thường, sẽ không đấu lại những người có quyền có thế.
Nửa cuộc đời của ông ta chưa từng làm việc gì xấu gì, chỉ muốn cùng con gái sống tốt, nhìn nó từng ngày lớn lên, sau này có thể gả cho người tốt, như vậy ông ta cũng yên tâm rồi, nhưng là đến cái nguyện vọng này cũng không thể thực hiện được.
Bọn chúng đang ép ông ta, luôn luôn ép ông ta.
Tần Kha nhìn người đàn ông trung niên đang chìm vào suy nghĩ: “Chú à, ông suy nghĩ thế nào rồi?”Trịnh Hồng: “Không thể nào.
”Tần Kha: “Hả?”Trịnh Hồng: “Cô biết người cô nói cần phải tìm cách giết chết là ai không?”Tần Kha: “Tôi không biết.
”Trịnh Hồng than thở một tiếng.
Tần Kha: “Tôi chỉ biết là mạng sống của tôi không thể để người khác nắm giữ trong tay, nếu như có người muốn hại chết tôi, nhất định phải trả giá.
”“Rõ ràng ông không muốn làm những việc này, tại sao không thể phản kháng?”Trịnh Hồng: “Cô nghĩ rằng tôi không muốn ư? Bọn chúng dùng Tâm Nhi đe dọa tôi, tôi phải phản kháng thế nào? Chúng ta không đấu lại bọn chúng đâu.
”“Chỉ cần tôi không nghe, không làm như lời bọn chúng nói, bọn chúng sẽ ra tay với Tâm Nhi, Tâm Nhi đã rất đáng thương rồi, tôi cần phải bảo vệ Tâm Nhi, nó không thể lại nhận thêm tổn thương nào nữa.
”Tần Kha: “Ông không thể nhìn được cô ấy nhận lấy tổn thương, cho nên ông sẽ đi làm hại những người vô tội khác, tôi đã làm chuyện gì lại đen đủi như vậy mà phải bị ông hại chết?”Trịnh Hồng nhìn Tần Kha, tay của ông ta vẫn luôn đặt trên vị trí chiếc ủng, ở đó còn có một con dao gọt hoa quả.
Tần Kha: “Ông nói đi, con gái ông đáng thương còn tôi thì không đáng thương sao? Thậm chí tôi còn không phải là đối tượng mà các ông phải ra tay, tôi chỉ là xuống lầu đổ rác, nên bị các ông bắt cóc, bắt cóc vẫn không đủ, tôi cũng không dễ dàng gì được cứu ra ngoài, các ông vẫn muốn hại chết tôi.
”Trịnh Hồn: “Xin lỗi.
”Tần Kha ngồi xuống trước Trịnh Hồng: “Chú à, thật sự không suy nghĩ sao? Đối với những người đó ông cũng rất bất mãn đúng không, chúng ta có thể cùng nhau làm sạch bọn chúng.
”Trịnh Hồng nhìn cô gái trước mắt, cô đã ngồi xuống rồi, cách ông ta gần như thế, Trịnh Hồng nắm chắc con dao trong tay, dùng sức đâm về phía Tần Kha.
Nhìn con dao đang hướng về cô, Tần Kha nhanh chóng tránh đi, nhưng con dao sắc nhọn vẫn cứa vào cánh tay của cô.
Trong lòng Tần Kha sợ hãi, đây là dưới tình huống cô đang mặc vài chiếc áo, nếu như vừa nãy không kịp thời tránh đi, có phải là…Mà vừa nãy suýt chút nữa người giết cô bây giờ lại đang đứng ở đó, trong tay đang cầm con dao, trong mắt đang rơi lệ.
Trịnh Hông ta náy nói: “Xin lỗi.
”Sau khi làm tổn thương người khác lại rơi nước mắt, còn giống người bị hại hơn cô, người như vậy thật đáng sợ, Tần Kha nghĩ thầm.
Đây là con hẻm u tối, nhiễu loạn, Tần Kha nhặt một cây gậy gỗ từ dưới mặt đất bên cạnh cô lên.
Tần Kha dùng ngữ khí không không lên không xuống, bình thản nói: “Xin lỗi là thứ không có tác dụng nhất, hơn nữa một câu nói xin lỗi này từ trong miệng của ông cũng không phải là nói với tôi, chỉ là lương tâm ông ta náy mà thôi.
”“Như thể chỉ cần biểu đạt sự áy náy của mình, thì có thể giảm bớt cảm giác tội lỗi, dù sao ông cũng là bị ép buộc không phải à?” Tần Kha thong thả nói: “Ông không muốn tổn thương tôi, ông cũng không muốn giết hại bất cứ người nào, ông chỉ là vì bảo vệ đứa con gái của mình, không thể không làm như vậy.
”Tần Kha: “Tôi ghét nhất những người giống như chú vậy.
”Nói xong, Tần Kha không có bất kỳ do dự, nhanh chóng xuất hiện đằng sau lưng người đàn ông, thẳng tay đập mạnh cây gậy gỗ lên người người đàn ông.
Sức lực Tần Kha lớn đến đáng sợ, Trịnh Hồng bị đập một cái này, cả người cũng ngã ra đất.
Tần Kha lấy từ trong túi xách đang đeo ra một sợi dây thừng.
Trịnh Hồng: “Cô muốn làm gì?”Tần Kha nhìn cái dây thừng trong tay một cái: “Biểu hiện của tôi không rõ ràng sao? Tôi muốn trói ông lại.
”Trịnh Hồng: “Cô không thể làm như vậy.
”Tần Kha không quan tâm ông ta, động tác cũng không có dừng lại, sau khi cô trói chặt Trịnh Hồng xong thì nhét ông ta vào trong một gian nhà rách nát ở cuối con hẻm.
Con hẻm này trước đây cô đã từng xem xét qua, chủ của gian nhà này vài năm trước đã chuyển nhà đi rồi, trong mấy năm nay căn bản không có bất cứ người nào đến ở, gian nhà rách nát khắp nơi đều là mùi gỗ mục, cũng sẽ không có người đi vào.
Để ông ta ở chỗ này lại cực kỳ thích hợp.
Nhưng ban đầu, cô cũng không định làm như vậy.
Sau khi thu xếp ổn thỏa tất cả mọi thứ, Tần Kha lấy ra miếng giẻ nhét vào miệng Trịnh Hồng.
Tần Kha: “Không được hét lên, chỉ cần tôi nghe thấy tiếng hét, tôi đảm bảo ông sẽ hối hận.
”Trịnh Hồng: “Rốt cuộc cô muốn làm gì?”Tần Kha kéo căng tấm rèm cửa đã cũ rách ra.
Ánh mắt Tần Kha nhìn ông ta không mang theo cảm thông: “Ông không có tư cách hỏi vấn đề này, ông muốn làm gì với tôi, tôi sẽ làm cái đó với ông.
”Thân thể Trịnh Hồng có chút run rẩy, không phải là vì sợ hãi cái chết, mà là sợ bản thân sau khi chết rồi con gái có lẽ cũng không sống tiếp được: “Cô không thể.
”Tần Kha: “Đương nhiên tôi có thể.
”“Ngay từ đầu ông đã không xem lời của tôi là thật.
” Tần Kha nói: “Ông cảm thấy tôi rất trẻ, vẫn là một cô gái, nhiều nhất chỉ là trên miệng buông ra những lời tàn nhẫn mà thôi, tôi sẽ không thật sự giết người, cũng sẽ không thật sự đe dọa đến ông, cho nên ông có thể lặp đi lặp lại nhiều lần làm hại tôi.
”“Sau lần thứ nhất ông muốn giết tôi lại bị tôi chế ngự,