Là bạn học nữ cắt tóc ngắn, họ hẹn gặp mặt trong quán cà phê bên ngoài trường học, cô bé đeo khẩu trang và đội mũ, che mình rất kín.
Trước khi xảy ra sự việc, nhân duyên của Trịnh Tâm trong trường học rất tốt, con bé có rất nhiều bạn, nhưng từ sau khi cô ta bị người ta chụp mũ dâm loạn trên đầu thì không còn ai ở gần với cô ta nữa rồi.
Bạn học nữ chơi với con bé sợ người khác cũng cho rằng mình cũng là người như thế.
Bạn học nam tiếp tục chơi với con bé sẽ bị người khác đàm tiếu, thậm chí có một số bạn nam trước đây rất lịch sự, cũng nửa đêm gửi tin nhắn tục tĩu quấy rối Trịnh Tâm.
Kỳ thực không phải là không có người cảm thấy việc này có chút kỳ lạ, nhưng mọi người đều nhận thấy rằng nếu tự mình đứng ra chất vấn thì sẽ bị rơi vào hoàn cảnh không ổn.
Nữ sinh tóc ngắn: “Chú có vấn đề gì thì hỏi đi, chú hỏi xong thì cháu phải đi, nếu không lát bạn học nhìn thấy cháu ở cùng với chú, thì không được tốt đâu ạ.
”Trịnh Hồng muốn hỏi cô bé tại sao bị bạn học nhìn thấy cô bé ở cạnh ông ta lại không tốt, Tâm nhi tự sát, con bé mới là người bị hại, là bố của Tâm nhi đi điều tra rõ ràng sự việc có gì là không được?Nhưng ông ta nghĩ vậy nhưng vẫn là nuốt xuống lời nói đã định nói ra miệng, thôi vậy, cô bé đã chịu ra mặt là mạnh mẽ hơn rất nhiều người khác rồi, không cần thiết phải làm khó dễ cô bé nữa.
Trịnh Hồng: “Cháu biết tại sao Tâm nhi phải vay lãi không?”“Ừm, cháu biết.
” Nữ sinh tóc ngắn gật đầu: “Vì để mua quà tặng cho Chu Minh.
”Trịnh Hồng nghe xong thì thấy vô cùng ngạc nhiên: “Mua quà tặng? Chỉ vì mua quà tặng?”Nữ sinh tóc ngắn: “Đúng vậy.
”Trịnh Hồng: “Mua quà tặng thì cần bao nhiêu tiền, tại sao nó không xin tiền chú? Mà phải làm việc dại dột này?”Nữ sinh tóc ngắn: “Tại sao cô ấy không xin tiền chú thì cháu không biết, nhưng những quà tặng đó thì không hề rẻ, cần mấy chục nghìn tệ cơ ạ.
”Trịnh Hồng: “Mấy chục nghìn tệ!”Nữ sinh tóc ngắn: “Vâng ạ, Chu Minh là phú nhị đại, bạn của anh ta tặng quà anh ta đều là quà có giá trị, Trịnh Tâm là bạn gái anh ta cũng không thể tặng anh ta chút quà rẻ tiền, sẽ bị chê cười ạ.
”Trịnh Hồng: “Có cái gì đáng chê cười, chúng đều là chỉ là sinh viên thôi mà.
”Nữ sinh tóc ngắn: “Không đúng, chú đừng hung dữ với cháu, đây cũng không phải do cháu nói, đều do Trịnh Tâm tự nói, cô ấy nói ngày tổ chức tiệc sinh nhật ấy Hồ Tâm Nhi cũng có mặt, cô ấy không thể để Chu Minh mất mặt trước mặt cô ta.
”Trịnh Hồng: “Lại liên quan gì với Hồ Tâm Nhi?”Nữ sinh tóc ngắn: “Mối quan hệ này rất phức tạp, Hồ Tâm Nhi và Chu Minh là thanh mai trúc mã, hai nhà họ rất giàu, từ nhỏ bố mẹ họ đã muốn để hai người bên nhau, nhưng tính cách Hồ Tâm Nhi rất mạnh mẽ, Chu Minh không thích cô ta.
”“Khi ấy trường học tổ chức tiệc tối chúc mừng tân sinh viên, Trịnh Tâm có tiết mục múa, lúc ấy mắt Chu Minh dán chặt vào, sau khi thăm dò được cách thức liên lạc của Trịnh Tâm, thì bắt đầu theo đuổi cô ấy.
”“Do vậy Hồ Tâm Nhi không vừa mắt Trịnh Tâm chỗ nào hết, còn rất nhiều lần gây phiền phức cho cô ấy.
”Nữ sinh tóc ngắn: “Trước đây cháu đã nghe cô ta nói, cô ta nói, tên của Trịnh Tâm rất giống với tên cô ta còn muốn cướp bạn trai của cô ta nữa, sau này cô ta sẽ dạy cho Trịnh Tâm một bài học không bao giờ quên, để cho Trịnh Tâm biết là không phải cái gì cô ấy cũng có thể muốn.
”Trong suốt quá trình Trịnh Tâm và Chu Minh yêu nhau, Hồ Tâm Nhi đều phá rối, nhưng lúc ấy Chu Minh vẫn đối xử rất tốt với Trịnh Tâm, cho đến khi! ”Trịnh Hồng cười khổ tiếp lời: “Cho đến khi có người up ảnh nóng của Tâm nhi lên trang chủ của trường học.
”Nữ sinh tóc ngắn: “Vâng ạ, chúng cháu cũng không ngờ Trịnh Tâm sẽ như vậy…”Nữ sinh tóc ngắn nói đến đây thì chăm chú cẩn thận nhìn Trịnh Hồng: “Nhưng cháu cũng tin tưởng Trịnh Tâm không phải là loại người làm bậy như vậy, chắc chắn do bọn người cho vay nặng lãi kia ép cô ấy, bọn họ! ” Nữ sinh tóc ngắn còn muốn nói tiếp, nhưng lúc này điện thoại di động của cô ấy vang lên, là bạn trai cô ấy đến ký túc xá tìm cô ấy.
Khi rời đi, nữ sinh tóc ngắn đã nói với Trịnh Hồng một câu: “Chú, cháu cho rằng chú lên đi điều tra Hồ Tâm Nhi, anh họ cô ta là người cho vay nặng lãi, không chừng! Nhưng, chú nhất định không được nói là cháu nói, nếu không cháu xong đời rồi!” Bời vì câu nói này của nữ sinh tóc ngắn, Trịnh Hồng thật sự đi điều tra, mà kết quả làm cho ông ta đau đớn muốn chết.
Đúng là do cô ta, cái cô nữ sinh kia!Cô ta tính toán dẫn dụ để Tâm nhi đi vay lãi, không những để cho chúng chụp ảnh khỏa thân của Tâm nhi, mà còn chuốc thuốc mê để cho bọn chúng cưỡng hiếp Tâm Nhi.
Con nhỏ độc ác này!Lúc biết được chân tướng, Trịnh Hồng ngay lập tức báo cảnh sát, rõ ràng ông ta đã cung cấp chứng cứ, nhưng không đến hai hôm Hồ Tâm Nhi đã được thả ra ngoài, cảnh sát nói cho ông ta chứng cứ không đầy đủ.
Ông ta lại muốn dùng vũ khí hợp pháp để bảo vệ con gái mình, nhưng nhà bọn họ lại mời được luật sư lợi hại gấp bội, ông ta thua kiện.
Sau đó công việc của ông ta cũng gặp uy hiếp, ông chủ của ông ta cảnh cáo ông ta cẩn thận không cần gây rối với người không nên gây sự, nếu không thì công việc của ông ta sẽ không còn nữa.
Thậm chí Trịnh Hồng một lần còn bị tai nạn giao thông có chủ đích.
Thời gian qua nửa năm, ông ta bỏ cuộc, ông ta ngậm miệng.
Ông ta không thể mất đi công việc, cũng như không thể mất đi tính mạng của mình, nếu không con gái ông ta không thể tiếp tục sống.
Nhưng là ông ta buông tha bọn họ, bọn họ lại không buông tha cho ông ta.
Trịnh Hồng không hiểu, rõ ràng họ là người bị hại, tại sao ngày tháng họ trải qua thật là thảm hại.
Cái con người độc ác Hồ Tâm Nhi kia lại biến thành thần tượng được mọi người săn đón, mà cô con gái hiền lành lương thiện của ông ta lại thần kinh không ổn định giống như con chuột trong xó nhà không nhìn thấy ánh sáng mặt trời.
Người thì phú quý tiền đồ sáng chói, người thì mất hết danh dự toàn thân với vết thương chồng chất.
Thế giới này thực sự không hề có công bằng!Cho dù như vậy, vẫn còn có người tìm phiền phức đến tận cửa, nói rằng không thể để Hồ Tâm Nhi lưu lại lịch sử đen tối sau này bị người khác lôi ra, cho nên phải bịt miệng.
Chính trong lúc này có một toán người khác đến tìm ông ta, là ông chủ KTV Tinh Đồ mà ông ta đã nói với Tần Kha.
Ông chủ KTV Tinh Đồ và nhà Hồ Tâm Nhi có ân oán, cụ thể là ân oán gì thì ông ta không biết, ông ta chỉ biết rằng hai người họ không muốn Hồ Tâm Nhi sống tốt.
Ông ta làm theo ông chủ KTV nói, bắt cóc Hồ Tâm Nhi, ông ta tưởng rằng chỉ là bắt cóc, không ngờ tới họ giết người, mà còn cuốn thêm vào một người đi đường vô tội.
Ông ta cảm thấy rất sợ hãi, nhưng đối diện với cái chết của Hồ Tâm Nhi và Chu Minh thì ông ta càng thấy thống khoái nhiều hơn, bọn chúng ức hiếp con gái ông ta, là đáng chết!Giống như bây giờ…Trịnh Hồng nhìn Tần Kha: “Bọn chúng hại chết con gái tôi, cho nên tôi cũng không để cho bọn chúng sống tốt.
”Tần Kha chau mày, cô cảm thấy vẫn còn có chỗ là lạ.
Tần Kha: “Liêu Nguyên Thậm chết chỉ có một người ra tay?”Nhiệm vụ hệ thống yêu cầu cô tìm được hung thủ