Triệu Lâm Uyên: "Tần Kha, lại đây, chụp ảnh ở đây, phóng to."Ở góc hẻm, Triệu Lâm Uyên dường như đã phát hiện ra điều gì đó, nên gọi Tần Kha tới.Tần Kha: "Dấu chân? Cái này có cái gì đặc biệt sao?"Sở dĩ Tần Kha hỏi nguyên nhân là bởi vì trong con hẻm này có không ít dấu chân, hơn nữa vừa nãy cùng với sự giúp đỡ của cảnh sát, cô gần như đã chụp xong tất cả, bao gồm cả những dấu chân dính bụi bẩn ở chỗ Triệu Lâm Uyên đang đứng.Triệu Lâm Uyên: "Những dấu chân này chắc là do nghi phạm để lại."Tần Kha có hơi khó hiểu: "Tại sao? Phía trước cũng có rất nhiều dấu chân, những dấu chân đó không phải sao?"Triệu Lâm Uyên: "Những dấu chân đó không thể xác định chắc chắn là của kẻ tình nghi, nhưng cái này thì nhất định là của nghi phạm."Tần Kha: "Tôi không hiểu."Triệu Lâm Uyên: "Trước khi cảnh sát đến, nhiều người đã vào con hẻm xem, hiện trường vụ án đã bị phá hỏng.
Những dấu chân vừa nãy được lấy từ hiện trường gần người chết phù hợp với những người xem vẫn đang đứng bên ngoài.""Nhưng dấu giày này khá đặc biệt.
Cô xem đây là cái gì?"Triệu Lâm Uyên chỉ vào một chấm màu nâu trên mép giày.Tần Kha quỳ xuống cẩn thận quan sát, nhưng cô vẫn không nhìn ra được đó là thứ gì, chỉ có thể đoán mò: "Là máu sao?"Triệu Lâm Uyên gật đầu: "Ừ."Tần Kha: "Nhưng mà làm sao nhìn ra là máu? Tại sao lại có máu ở đây? Là do hung thủ khi giết người rồi bị dính ở đế giày sao? Nếu là bị dính ở đế giày thì tại sao trước đó hắn không phát hiện, cho đến vị trí này vẫn chưa có dấu vết của máu?"Triệu Lâm Uyên còn chưa kịp trả lời Tần Kha, Tạ Du lại đi tới.Tạ Du: "Hả? Tần Kha, cô là một vạn câu hỏi vì sao sao? Tại sao lại nhiều câu hỏi như vậy?"Tần Kha vô thức đưa tay định chỉnh mắt kính, nhưng tay cô trống rỗng, chỉ chạm vào không khí.Cô ngẩn người, đúng rồi, bây giờ cô không bị cận hay đeo kính nữa.Tạ Du: "Trước đây cô lại có thói quen đeo kính à? Động tác quen thuộc như vậy?"Tần Kha không thích Tạ Du cho lắm, cô luôn cảm thấy người đàn ông này luôn muốn giở trò với cô, hơn nữa anh ta quá nhạy cảm.Không, xét về độ nhạy bén, Triệu Lâm Uyên sắc bén hơn anh ta, nhưng Triệu Lâm Uyên trông dễ mến hơn anh ta rất nhiều.Cho nên...Tần Kha: "Cảnh sát Tạ, anh cũng là một vạn câu hỏi vì sao?"Tạ Du sửng sốt một chút, sau đó cười nói: "Cô thật có tài ăn nói."Tần Kha: "Có tài ăn nói? Anh có biết lần cuối tôi nghe thấy tính từ này là khi nào không?"Tạ Du: "Khi nào?"Tần Kha: "Khi tôi đang học, tôi đã nghe một giáo viên chủ nhiệm trung tuổi cầm trong tay một bộ ấm chén phong cách Địa Trung Hải đã nói, vì vậy sau này khi tôi nghe thấy từ này, tôi luôn cảm thấy mình giống như một động vật của xã hội(*) vậy."(Động vật của xã hội là ngôn ngữ mạng ẩn dụ cho những người ngoan ngoãn làm việc nhưng bị chèn ép trong công ty.)Tạ Du: "Cái gì? Cô nói tôi là động vật của xã hội!"Tần Kha quay đầu nhìn Triệu Lâm Uyên: "Không, không có, tôi chỉ là cảm thán một chút."Tạ Du: "Không, quay lại và nhìn kỹ đi.
Tôi có điểm nào giống với ông chú trung niên phong cách Địa Trung Hải mà cô đề cập không?"Tần Kha không để ý tới anh ta.Tạ Du: "Cô nói đi, hơn nữa xét về tuổi tác, Triệu đội lớn hơn tôi, tại sao cô không nói anh ấy là một người đàn ông trung niên lớn tuổi."Động tác trên tay của Tần Kha không ngừng, cô nói: "Nhưng anh ấy nhìn không giống."Tạ Du đi tới trước mặt cô: "Anh ấy không giống, lẽ nào tôi giống sao?"Tần Kha: "Anh che mắt tôi rồi, không giống, không giống được chưa, anh tránh xa ra một chút."Tạ Du có ngoại hình đẹp, điều kiện tốt, EQ cao và biết chơi nhiều thứ, ở trong mắt đám phụ nữ anh ta luôn luôn có lợi thế, nhưng hiếm khi có một người phụ nữ nào chán ghét anh ta như vậy.Tạ Du: "Không phải cô muốn biết làm thế nào nó biến thành máu sao? Để tôi nói cho cô biết."Tần Kha đứng thẳng lên, lúc này mới nhìn anh ta một cái.Muốn nói thì cứ tiếp tục nói đi.Triệu Lâm Uyên nói: "Tạ Du, đi tìm hiểu một chút tin tức từ mọi người đi."Tạ Du: "Đi tìm hiểu tin tức từ mọi người, việc này mà cũng cần tôi đích thân giải quyết sao?"Mặc dù nói như vậy, Tạ Du vẫn đi ra ngoài.Triệu Lâm Uyên: "Rất xin lỗi, tính khí của Tạ Du là như vậy, nhưng anh ta không có ý xấu."Triệu Lâm Uyên: "Máu là vật chứng thường thấy nhất tại hiện trường vụ án, đồng thời cũng là một trong những chứng cứ quan trọng nhất.
Sau khi tìm thấy máu, có thể xét nghiệm để xác định xem đó là máu động vật hay máu người, là nam hay nữ, máu ở đâu và nhóm máu nào.""Vấn đề cô vừa nêu quả thực rất khó hiểu, bây giờ tôi sẽ giải đáp cho cô.
Dấu vết màu nâu này rất nhỏ.
Ở những thời điểm khác và những nơi khác, nó có thể là nước tương, sơn, nhiên liệu, những thứ này đều có thể, nhưng ở đây, nó chỉ có thể là máu thôi."Triệu Lâm Uyên ra