Karen thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu nhìn về phía Minna, phát hiện Minna cũng đang làm động tác giống hắn."Ông nội, tựa hồ mỗi ngày đều rất bận rộn." Karen hỏi."Đúng vậy, trong giáo đường có rất nhiều công việc, ông nội cũng thường xuyên đi công tác." Minna trả lời.Trong lúc nói chuyện, ông nội từ bên trong đẩy cửa phòng ra, ông đã thay quần áo "linh mục" và đi ra, trong tay còn mang theo một cái rương màu đen."Ta sẽ không về dùng cơm trưa." Dis nói."A, vâng thưa ông nội." Minna ngay lập tức trả lời.Dis đi xuống cầu thang.Một lát sau, Karen nhìn qua cửa sổ và thấy ông nội đi xuống sân dưới nhà.Bộ quần áo trên người Dis, rõ ràng mang theo ý vị của trang phục tôn giáo, nhưng tựa hồ, lại có chút bất đồng, khiến cho hắn có một loại cảm giác tính chuyên chỉ rất mạnh.Có thể trong mắt người ngoài, Dis làm "linh mục", trợ giúp gia đình làm ăn phát triển, dù sao thân phận của ông rất dễ dàng chiếm được lòng tín nhiệm của các tín đồ trong giáo đường, cũng có thể.
.
.
Nhận thêm nhiều đơn hàng cho gia đình;Nhưng Karen cũng không cảm thấy sự tình thật sự đơn giản như vậy, mà đợi đến khi ông nội đẩy cửa sân ra, sau khi đi ra ngoài, Karen mới giật mình tìm được nguồn gốc của cỗ "ý vị" kia."Ông nội của chúng ta, có chút giống với Cửu thúc.""Anh họ, Cửu thúc là ai?""Một linh mục chuyên bắt ma cà rồng.""A, chính là, trong các vở kịch sao?""Ừm, đúng vậy.
.
.
Mina, ở đây còn phải lau thêm một lần sao?”"Vâng, còn có cầu thang.""Để ta giúp ngươi.""Nhưng thân thể của anh?""Không thành vấn đề."Karen bắt đầu giúp Minna lau sàn nhà, sau khi lau sàn nhà và cầu thang, thay xô nước mới, Karen đi vào sân, nơi có một vòi nước lớn, lấy nước nhanh hơn.Mà ngay lúc này, chú Mason đã trở lại cùng với chiếc xe "chở xác" cải tiến của mình, Ron và Paul đẩy một chiếc xe cáng xuống, nằm bên trên xe cáng là một ông già.
Karen nhìn thấy mái tóc trắng được che phủ bởi một tấm vải trắng.Chú Mason đầu tiên là chạy đến trong sân, cũng không chú ý tới Karen đang lấy nước ở trong góc, mà là đi thẳng tới trước mặt thím Mary."Cha đang tìm ngươi." Thím Mary nói."Cha đâu?" Ánh mắt chú Mason có chút hoảng hốt.Giống như là làm sai, sợ bị phụ huynh trách cứ nên biểu hiện sự chột dạ, xuất phát từ thói quen nghề nghiệp kiếp trước, Karen sẽ lưu ý những chi tiết này."Cha vừa mới đi ra ngoài." Thím Mary nói."Cái này.
.
." Chú Mason tựa hồ thở phào nhẹ nhõm, lập tức nói, "Không có việc gì, không có việc gì, ta đi tìm cha, có lẽ ông ấy tới giáo đường.""Ừm, vậy ngươi đi đi."Chú Mason ngay lập tức chạy ra ngoài, cũng không có lái xe đi.Thím Mary vẫn chưa nhận ra sự khác thường của chồng mình,Bởi vì sự chú ý của cô lúc này đã dời tới trên người ông lão