Từ nửa đêm trở đi bắt đầu mưa, đến buổi sáng mưa cũng không có ý dừng lại.Karen cầm ô đi đến cửa số 128, đẩy cửa sân ra, đi đến cửa ra vào, cửa phòng từ bên trong bị mở ra.Bà Molly đứng bên trong:"Thiếu gia."Karen lắc lắc túi trong tay, hỏi:"Alfred đã đến chưa?""Còn chưa có, nhưng hẳn rất nhanh là sẽ đến.""Ừm."Karen bước vào nhà, tầng một trống rỗng;"Thiếu gia, lên lầu hai đi."Karen đi lên tầng hai, phòng ngủ chính ở tầng hai đã mua thêm không ít đồ đạc, được quét dọn rất sạch sẽ.Karen đặt túi lên tủ, đi đến ghế bên cạnh cửa sổ sát đất và ngồi xuống."Thiếu gia, cà phê."Bà Molly đặt một tách cà phê trước mặt Karen, đồng thời xin lỗi:"Trong nhà không có tủ lạnh, cho nên không có nước đá.""Không có việc gì."Karen bưng cà phê lên và chạm vào môi.Kiếp trước ở giai đoạn học tập và khởi nghiệp, hắn lầm tưởng mình đã sớm không thể rời tách rời với cà phê, nhưng đợi đến khi thu nhập của mình dần dần dư dả, có thể theo đuổi những thứ cao cấp hơn trong cuộc sống, ví dụ như khi bạn bè cùng khách hàng giới thiệu mình uống cà phê, chính mình mới rốt cục phát hiện:Hóa ra thứ hắn không quen thuộc không phải cà phê, mà là nestlé.Bà Molly cẩn thận ngồi xuống ghế đối diện Karen;Cô mặc váy quá đầu gối, tựa hồ cũng không sợ lạnh, trên chân cũng không phải giày cao gót màu đỏ cổ điển kia, mà là một đôi dép bông ở nhà, hai chân khép lại, rất câu nệ.Karen quay đầu, nhìn về phía con đường ngoài cửa sổ sát đất.Trong đầu hiện lên trước kia khi ngồi trong xe tang đi ngang qua số 128 phố Mink này, chú Mason nhìn thấy mối tình đầu của hắn, chính mình lại nhìn thấy đôi giày cao gót màu đỏ mang theo hơi thở hấp dẫn cùng quỷ dị của bà Molly.Dùng mũi chân điểm gót chân, nhẹ nhàng lay nhẹ trước sau.Ai có thể ngờ rằng, bà Molly hiện tại bỗng chốc trở nên "ngoan" như vậy.Trong lòng lại có một loại tiếc nuối nhàn nhạt?"Ngươi rất thích gian phòng này?" Karen hỏi."Đúng vậy, thiếu gia, kỳ thật nơi này trước kia chính là nhà của ta.""A, như vậy a."Bà Molly mỉm cười: "Trước đây, ta sống ở đây với chồng ta và con trai ta, sau đó, vì một tai nạn xe hơi trong một chuyến du lịch cùng gia đình, chồng và con trai ta đã không may qua đời, bản thân ta.
.
.
Kỳ thật cũng đã chết, nhưng bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù, ta cũng không có triệt để chết đi.Sau đó, Alfred đến, và hắn đã