Lúc này, trong phòng khách, dì Winnie lạnh mặt ngồi trên sô pha.Mà một người đàn ông đã đến tuổi trung niên nhưng phong cách ăn mặc lại tràn đầy cảm giác tao khí đang quỳ gối bên sô pha, không ngừng cầu xin dì, khóc lóc kể lể.Kỳ thực thì, từ cách ăn mặc của một người có thể nhìn thấy tính cách của một người, điều kiện tiên quyết là ngươi dụng tâm ăn mặc.Ví dụ như chú Mason, phong cách ăn mặc của hắn là do thím Mary một tay xử lý, trầm ổn lại không mất phong độ, vừa nhìn đã biết là hình mẫu điển hình của gia đình hòa thuận.Mà các loại âu phục gần như không thể thay đổi của Alfred lại thể hiện tính cách theo đuổi sự tinh xảo cùng với cố chấp tự kỷ của hắn.Vị dượng trước này, phong cách ăn mặc của hắn cũng có chút không hợp thời, không có được sự chửng chạc mà nam nhân ở độ tuổi này nên có, ngược lại vẫn theo đuổi cái gọi là "tiêu sái" cùng "hoa lệ".Con người là động vật xã hội, thoái quen và tập quán xã hội sẽ dán lên cái nhãn hiệu đại diện cho tất cả mọi người;Đối với đàn ông, ở độ tuổi như Karen, gọi là "đẹp trai" và "anh tuấn" thực sự là một lời khen ngợi.Nhưng chờ sau này Karen gần ba mươi tuổi, lại bị người ta gọi là "bộ dạng anh tuấn", chứng tỏ hắn ở tuổi này thật sự là không có ưu điểm nào đáng nói, kỳ thật cũng có chút ý tứ trào phúng.“Parker, ngươi cút đi cho ta!”Thấy anh trai và cháu trai của mình trở về, dì Winnie đã không thể chịu đựng được sự dây dưa từ chồng cũ.“Ta không cút, ta hối hận, Winnie, ta phát hiện ra ta thực sự yêu ngươi, ta không thể rời khỏi ngươi.
Còn có Chris, ta là cha của Chris, quá trình trưởng thành của Chris không thể thiếu đi tình thương của người cha đúng không?”"Ngươi ở bên ngoài nợ tiền đi." Chú Mason cười múa nhạo, "Lúc trước ta đã được một người bạn của ta báo cho biêt, xưởng may nhỏ của em rể cũ của ta đã bị thế chấp ra ngoài, cho nên hiện tại mới muốn trở về tìm em gái ta? Để cô ấy tiếp tục gồng gánh giúp ngươi?”"Không, anh hai, sao anh có thể nói như vậy với ta, ta không phải vì chuyện tiền bạc mà trở về tìm Winnie, mà là bởi vì một số chuyện phát sinh gần đây làm cho ta nhận ra, người ta thật sự không thể rời khỏi chính là Winnie và con gái Christina.Trước kia ta đã làm qua một số việc không đúng, nhưng hiện tại ta nhận ra sai lầm của mình, sau này ta sẽ thay đổi, ta sẽ thay đổi bản thân mình, sẽ đem lại cho Winnie cùng Chris một người cha tuyệt vời.”"Parker, ngươi thật vô sỉ." Winnie đứng dậy chỉ vào mặt chồng cũ giận dữ mắng."Ta không cần người cha như ngươi." Bóng dáng của Chris đột nhiên xuất hiện ở cửa phòng khách, bên cạnh là Minna và Lunt, bọn họ đã tan học và ngồi xe điện trở về."Chris, à, con gái thân yêu của ta, ta yêu con, đến đây, để cho cha ôm một cái."Parker chủ động đi về phía Chris.Chris đối với người cha này lộ ra cực kỳ chán ghét, thậm chí trực tiếp mở miệng nguyền rủa nói:“Sao ngươi không đi chết đi!”Có thể khiến cho một cô bé nói ra "những lời bẩn thỉu" này, chứng minh rằng sự ghê tởm và thất vọng của cô đối