"Thế sao."Lúc này, Paul đột nhiên mở miệng hỏi: "Thiếu gia, phu nhân, có một vấn đề ta muốn hỏi các ngươi.”"Nói đi."Karen tiếp tục nghiêm túc cạo đầu lợn, hắn đã nhớ thương thịt đầu heo rất lâu rồi.
Kiếp trước ở quê nhà huyện thị của hắn, có thể được xưng là đặc sắc mỹ thực kỳ thật rất ít ỏi, thịt đầu heo này ngược lại được xem như là thứ có thể ăn nhất, béo mà không ngấy.Bởi vì hắn bắt đầu tập trung vào việc quản lý nhà bếp, hiện tại nhà bếp trong gia đình đã dần dần được "tiến hóa hòa bình".Mặc dù cả nhà không "kinh ngạc" đối với thực phẩm Trung Quốc, nhưng đủ để họ nhận ra công thức nấu ăn trước đây của họ đơn giản và nhàm chán như thế nào.Paul đặt câu hỏi: "Nếu như muốn mối quan hệ cùng một vị tiểu thư tiến thêm một bước mà nói, thì phải nói như thế nào?""Xem phim!" Ron lập tức hét lên, "Phim chiếu vào buổi tối!”Paul phớt lờ lời khuyên của Ron.Thím Mary cười nói: "Là tiểu thư của nhà Kuch sao?”Paul có chút ngại ngùng đập gật đầu: "Đúng vậy, thưa phu nhân, cảm ơn phu nhân.”Đối tượng này của Paul vẫn là do thím Mary dẫn đầu hỗ trợ, cha của Kuch tiểu thư là một vị thợ mộc của xưởng quan tài, gia cảnh tuy rằng rất bình thường, nhưng cả nhà đều rất thuần phác thành thật.Cô nương như vậy, thím Mary tự nhiên sẽ không đi giới thiệu với Ron, nhưng nếu là Paul, có thể nhìn thấy được sự siêng năng cùng kiên định của hắn, cho nên thím Mary làm bà mai một hồi."Đã từng thăm hỏi cha mẹ cô ấy chưa?" Thím Mary hỏi."Đã đến thăm, cha cô ấy rất tốt, mẹ cũng rất hiền lành, mẹ ta cũng rất thích cô ấy, chúng tôi đã đặt ngày cưới vào mùa xuân."Karen hiểu rồi.Paul đây là đã nói đến chuyện kết hôn, nhưng bị mắc kẹt trong phương diện "ngủ" này.Cái này cũng không buồn cười, trên đời này quả thật có không ít người nói đến chuyện này chỉ lao vào ngủ, nhưng cũng có một ít người có trách nhiệm muốn đem các loại thủ tục đi hết, nhưng lại bởi vì quá mức thành thật hoặc có thể gọi là nhảy bước, muốn tìm lại tiết tấu nhưng không tìm được.Karen giơ đầu heo lên, cẩn thận kiểm tra, đồng thời nói với đầu heo:"Paul, ngươi có thể hỏi cô ấy, muốn ngắm mặt trăng bên cửa sổ trong phòng ngươi không?"Thím Mary bằng vẻ mặt thấy quỷ nhìn Karen, sau đó dùng sức gõ đầu heo mà Karen đang cầm:"Là chú của ngươi dạy ngươi?"Karen nghi hoặc: "không phải.”"Thật sự không phải?""Thật sự không phải."Thím Mary "hừ" một tiếng: "Quả nhiên, đàn ông nhà Inmerais các ngươi đều là những kẻ giống nhau, lúc trước chú của ngươi chính là mời ta như vậy, nói phòng của hắn ở tầng lầu rất cao, thích hợp ngắm trăng.Sau đó ngắm ra Minna, lại ngắm ra Lunt.”"Ha ha.
.
."Karen nhịn không được cười ra tiếng.Thím Mary nhìn về phía Paul, "Kỳ thật sự tình rất đơn giản, nếu cô ấy thật sự thích ngươi, cho dù ngươi nói trong phòng ngươi nuôi một con voi cô ấy cũng sẽ tin tưởng và nguyện ý đến phòng ngươi tham quan.”Paul xoa xoa đầu mình, có chút chột dạ nói: "Thật sự, có thể sao?”Thím Mary cười lạnh một tiếng: "Cô ấy là vị hôn thê của ngươi, chẳng lẽ ngươi sợ sau đó cô ấy