“Là hỏa hoạn gây ra sao?” Tạ Điền quan tâm hỏi.
Lưu Kỳ lắc đầu: “Nếu do hỏa hoạn gây ra, chúng tôi sẽ không thông báo với cục cảnh sát. Lớp da bên ngoài của xác chết không có nhiều vết bỏng, hơn nữa có lẽ đã chết được một thời gian rồi, đến bây giờ thành viên của đội chúng tôi vẫn chưa tìm được phần đầu của xác chết.”
Xác chết không đầu, đây là vụ án mạng không đầu.
Cho nên rất rõ ràng vụ án này là một vụ án hình sự, “Bên trong còn cần khoảng bao nhiêu thời gian?” Hạ Thần Phong cau chặt mày nhìn sân thượng vẫn tỏa ra khói đen, nếu nói vẫn chưa tìm được phần đầu của xác chết vậy thì có lẽ vụ án này phức tạp rồi.
Lưu Kỳ nhìn, “Có lẽ còn cần mấy chục phút nữa, lửa ở bên trên về cơ bản đã được dập rồi, nhưng phải tìm được điểm khởi nguồn gây cháy, Chỉ có làm rõ được điểm khởi nguồn gây cháy thì mới có thể bảo đảm sự an toàn của cư dân khác trong tòa nhà.
Hạ Thần Phong tỏ vẻ đã hiểu, anh nhìn Tiểu Đao và nói: “Đi điều tra xem và xác minh thân phận của xác chết này trước đi.”
Nạn nhân chết ở trong phòng, nếu không xảy ra vấn đề gì lớn, vậy thì có lẽ nạn nhân là người trong gia đình này hoặc là người quen của gia đình này. Đương nhiên là Tiểu Đao hiểu, cậu quay người đi tìm nhân viên quản lý của tòa nhà.
Mười lăm phút sau, Lưu Kỳ nhận được thông báo của nhân viên phía trên là đã loại bỏ được nguy hiểm ở phía trên rồi, Tạ Điền đưa Tiểu Viên và một nhóm đồng nghiệp kiểm tra vết tích đi lên trước. Tuy việc cứu hỏa đã phá hủy đi rất nhiều dấu vết ở hiện trường nhưng bây giờ có thể thu thập được bao nhiêu thì thu thập bấy nhiêu vậy.
Hạ Thần Phong lấy ra một điếu thuốc, khoảng thời gian gần đầy anh đã rất ít khi hút thuốc rồi, nhưng khi gặp phải án mạng anh luôn cảm thấy khó chịu, cần phải hút thuốc để giải tỏa.
Tiểu Đao hì hục chạy đến, “Em nghe ngóng được rồi, ngọn lửa bắt nguồn từ nhà họ Hứa. Bây giờ trong nhà chỉ có một người đàn ông, đó là gia đình đơn thân, người mẹ năm ngoái đã chết vì bệnh tật rồi. Trước đây, người đàn ông này cũng có một người em trai mất tích vào nửa năm trước. Hai người này đều là côn đồ, trước đây có mẹ chăm sóc cho bọn họ. Một năm gần đây rất nhiều người đến đòi tiền gây rắc rối, quan hệ xã hội của người này rất phức tạp, nếu điều tra thì có lẽ phải tốn rất nhiều công sức.”
Không sai, quan hệ xã hội càng phức tạp thì những thứ cần điều tra lại càng nhiều. Tiểu Đao thở dài, bây giờ đi kiểm tra hiện trường trước rồi tính sau, cậu đứng ở bên dưới nhìn lên tầng mười sáu, bởi vì xảy ra hỏa hoạn nên nơi này đã bị mất điện.
Bây giờ phải cầm đèn pin leo từng bước một lên tầng mười sáu, Tiểu Đao đã lâu không vận động bám vào lan can, lắc cái đầu đầy mồ hôi, “Không được rồi, em sắp thở không ra hơi rồi, Anh Phong… Anh đi trước đi… Em phải thở cái đã rồi lên sau.”
Hạ Thần Phong cũng đi đến mức lưng ướp đẫm mồ hồi nhưng anh lại không thấy mệt, “Cậu nghỉ ngơi trước đi, cứ từ từ leo lên là được.” Hạ Thần Phong nghĩ đến việc trước đây chân của Tiểu Đao bị thương cho nên anh cũng không ép Tiểu Đao phải theo kịp bước chân của mình.
Đi đến tầng mười sáu, Hạ Thần Phong bật đèn pin ánh sáng mạnh lên quan sát xung quanh. Mức độ hủy hoại hiện trường cao hơn anh tưởng rất nhiều, chỗ nào cũng có tro tàn màu đen lẫn với nước, tất cả mặt tường đều bị thiêu cháy thành một màu đen sì, hòa thành một thể với màn đêm đen thăm thẳm bên ngoài. Bước vào căn nhà đó, về cơ bản tất cả đồ đạc trong nhà đã trở thành đồ bỏ đi, một mùi nhức mũi bao phủ không khí trong nhà. Xác chết ở trong phòng ngủ, Hạ Thần Phong cau mày đi vào, Tạ Điền và Tiểu Viên đang ở bên trong kiểm tra rồi, “Tình hình thế nào rồi?”
Tạ Điền gật đầu, “Căn cứ theo lượng máu chảy ra ở hiện trường, khám nghiệm tử thi sơ bộ, nguyên nhân tử vong của nạn nhân là bị chặt đầu.”
Người này bị chặt đầu khi vẫn còn sống, nhưng Tạ Điền vẫn thấy khó hiểu vì vết thương
này rất kỳ lạ: “Nhưng tạm thời tôi không thể xác định được hung khí gây án.”
Bởi vì nơi này bị ngọn lửa lớn thiêu cháy, cho nên chỉ có thể nhìn thấy vết máu màu màu đen mờ mờ ở trên sàn nhà. Chân của nạn nhân hướng về phía bên ngoài, đây không phải dáng vẻ khi trốn tránh mà giống như là sắp đi ra ngoài cửa hơn, “Trên người nạn nhân có vết thương do phòng ngự nào không?”
Tạ Điền nghe thấy câu hỏi này liền đột nhiên tỉnh ngộ, cô tìm trên xác chết nhưng cũng không phát hiện ra vết thương nào, “Không có…”
Tiểu Viên cũng thấy nghi ngờ, “Không chỉ là trên cơ thể không có vết thương khác, chúng tôi cũng không phát ra dấu vết nào ở trên sàn nhà gần chỗ vết thương…” Giả sử nạn nhân nằm trên nền nhà và bị giết trong trạng thái không thể phản kháng được, vậy thì trên sàn nhà phải có dấu vết hung khí chặt xuống. Dù sao thì đầu của nạn nhân cũng lìa khỏi cổ chỉ trong một nhát, trong tình huống phải dùng nhiều sức để chặt, chắc chắn sẽ có dấu vết.
Hạ Thần Phong ngồi xổm ở một bên nhìn: “Hai người xem, có phải vết thương này có một độ cong(*) không?”
(*) Độ cong của vết thương: vết cắt không phải bằng phẳng mà tạo thành hình vòng cung.
Tạ Điền và Tiểu Viên cũng ngồi xổm xuống, soi bằng đèn pin, nếu không kiểm tra kỹ thì căn bản là không nhìn thấy. Độ cong này rất nhỏ, quả thực rất khó phát hiện ra, “Nếu hung thủ chặt đầu nạn nhân vậy thì tại sao lại có độ nghiêng này, độ cong này?” Hạ Thần Phong nhìn vết thương đó, phía trước thấp, phía sau cao, vết thương như vậy được tạo thành trong tình huống như thế nào?
Hạ Thần Phong ngồi xổm xuống nhìn về hướng cửa, lúc này Tiểu Đao mới lảo đảo đi đến cửa, “Ôi chao, mệt chết tôi rồi.”
Hạ Thần Phong nhìn Tiểu Đao đứng ở cửa, đột nhiên anh giống như nhớ ra cái gì đó, “Tiểu Đao, cậu đừng cử động!”
Tiểu Đao đang lau mồ hôi nghe thấy câu này của Hạ Thần Phong ngay cả tay cũng không dám bỏ xuống. Hạ Thần Phong đứng lên, quay người Tiểu Đao về một hướng, mặt hướng ra bên ngoài, đứng ở cửa. Tiểu Đao cảm thấy chân mình sắp chạm vào chân của nạn nhân rồi, “Anh Phong, anh… muốn làm gì vậy!”
Hạ Thần Phong nhìn vết thương, lại nhìn cổ của Tiểu Đao, “Tôi biết tại sao nạn nhân lại có vết thương này rồi… Nhưng… Điều này không thể xảy ra được.”
Tạ Điền cũng đứng lên, cô nhìn Hạ Thần Phong với vẻ khó hiểu: “Thần Phong, anh nghĩ ra được điều gì rồi à?”
“Nếu dựa trên phương hướng của vết thương, vậy thì chỉ có khi nạn nhân đang đứng, hung thủ ra tay theo hướng từ trên xuống dưới mới có thể có vết thương như vậy, nhưng mà mọi người xem độ cao của nạn nhân, có sức mạnh nào có thể làm được điều đó?”
Chiều cao của nạn nhân khoảng trên một mét tám, nhìn thân hình có lẽ là một thanh niên vạm vỡ. Phải bắt đầu ra tay từ phía dưới cổ của nạn nhân và hướng lên trên cắt đầu của nạn nhân trong lúc nạn nhân không đề phòng… Nhưng khả năng này là rất nhỏ.
“Tiểu Viên, các cậu có thể nhìn ra góc độ mà máu phun ra không?” Hạ Thần Phong phải xác định được nạn nhân này bị giết khi đang nằm hay đang đứng, vậy thì góc độ mà máu phun ra sẽ có thể cho anh một lời giải thích rất tốt.
Tiểu Viên lắc đầu, “Anh Phong, anh cũng nhìn thấy rồi, bức tường này đã bị thiêu cháy bong tróc ra rồi, phần lớn đều bị hủy hoại hoàn toàn.” Không phải họ không tìm mà là nhóm cảnh sát Tiểu Đao thật sự không còn cách nào để tìm được góc độ mà máu phun ra này.