Sơ Cửu Của Lục Hào

Thân phận


trước sau

Hứa Kiến cười khổ, “Lục Dao, tớ còn chưa có trả lời câu hỏi, làm sao cậu đã đưa ra phán đoán tớ không phải Chu Văn?”

“Xem ra không phải chuyện gì Chu Văn cũng nói với anh.” Lục Dao khẽ cười, “Chu Văn có từng nói với anh là tôi biết xem tướng không?”

Hứa Kiến cau mày, bây giờ mấy thứ xem tướng này đều là bịa đặt, “Tớ không hiểu cậu đang nói gì, trước đây bạn học đã từng đồn đại chuyện của cậu, cậu cũng không nên để trong lòng. Bây giờ mấy người Đỗ Hiểu Lan cũng không ở ký túc xá nữa, một mình cậu ở...”

“Hứa Kiến...” Lục Dao cắt đứt việc chứng minh của Hứa Kiến, cô nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh lùng. Đây là lần đầu tiên Hứa Kiến nhìn thẳng vào người con gái mà Chu Văn thích, không thể không nói, ánh mắt của Chu Văn rất tốt, nhìn cô gái trước mắt này Hứa kiến cũng thấy động lòng.

“Một người có thể mô phỏng thần thái, thói quen, của người khác, thậm chí là trong ngày tháng sau này có thể tiếp tục sống theo quỹ đạo cuộc sống của người đó, nhưng anh ta có tài giỏi đến đâu thì cũng không thể thay đổi được quá khứ của mình.”

Tuy Hứa Kiến và Chu Văn là anh em sinh đôi, nhưng do thời gian ra đời khác nhau, lại thêm hoàn cảnh sống sau đó không giống nhau, cho dù thần thái tướng mạo có giống nhau nhưng đối với Lục Dao mà nói lại là hai cuộc sống khác nhau.

Quá khứ của Chu Văn thuận buồm xuôi gió, giống như quẻ bói trước đây Lục Dao từng xem cho cậu. Không thể không nói, tướng mạo năm đó đúng là không chính xác, Lục Dao lại không nhìn ra Chu Văn có anh em sinh đôi.

“Tôi đã từng xem tướng cho Chu Văn, lúc trước tôi cũng gặp Lư Tử Cầm một lần. Lúc đó, tướng mạo của bọn họ đều cho thấy một người không có anh em, một người có con cháu, nhưng bây giờ tướng mạo của họ chỉ mới chốc lát đã thay đổi. Tôi rất thắc mắc, rốt cuộc trong thời gian này đã xảy ra chuyện gì.”

Tuy đoán mệnh có khả năng đi thay đổi, nhưng không thể thay đổi nhanh như vậy, triệt để như vậy, người xưa có câu tục ngữ, ba phần là do trời định, bảy phần còn lại dựa vào sự cố gắng của bản thân mình.

Năm đó, Chu Văn Lâu vì lợi ích của mình mà bỏ rơi đứa con vừa mới ra đời của Lư Tử Cầm, bỏ rơi Hứa Vân Vân người đã sinh cho ông ta ba người con trai, thậm chí bỏ rơi cả hai đứa con trai khỏe mạnh của mình.

Chu Văn Lâu cắt đứt sạch sẽ với mọi thứ ở bên ngoài, nếu lần này Hứa Kiến không xuất hiện, chắc chắn cả đời này Chu Văn và Lư Tử Cầm sẽ không phát hiện ra bí mật này.

Nhưng bây giờ, bí mật đã bị mọi người biết hết rồi.

“Tớ không hiểu cậu đang nói gì...” Hứa Kiến cau mày. Mấy ngày trước, Lục Dao nhìn thấy khuôn mặt của Hứa Kiến, tuy không thể lập tức nhìn rõ, nhưng lần này cô lại nhìn thấy rất rõ ràng, “Anh giết người thân của mình vì vị trí của Chu Văn, đúng chứ.”

Hứa kiến nắm chặt bút, “Tôi không giết ai cả, khó khăn tôi mới tìm được bố tôi, tôi có thể có cách đoạt lại tất cả những thứ này, vì sao tôi phải giết người chứ?”

Hứa Kiến tự biết, nếu hắn không thể trả lời hết những câu hỏi này, sớm muộn gì thân phận của mình cũng sẽ bị tra ra, nhưng cho dù họ đã biết tất cả, vậy thì đã sao?

Cảnh sát vẫn không tìm ra được hung thủ thật sự.

Hứa Kiến hiểu được điều này, cho nên hắn mới không hề sợ hãi thừa nhận mình chính là Hứa Kiến.

“Vì sao phải giết? Mặt anh đã cho tôi biết hết rồi, tuy anh tìm được Chu Văn, nhưng Chu Văn Lâu và Lư Tử Cầm sẽ không thừa nhận anh. Anh lừa dối Chu Văn, muốn đổi thân phận để sống tiếp, nhưng sự tồn tại của anh và sự tồn tại của Chu Văn, đều sẽ ngăn cản anh chính thức kế thừa tất cả mọi thứ của Chu Văn Lâu. Cho nên anh mới sắp xếp vụ án này, một mũi tên trúng hai đích, giết Hứa Khuê, đồng thời lôi Chu Văn vào”.

Những lời này của Lục Dao dựa vào một vài đặc trưng như tướng mạo tham tài, xem nhẹ quan hệ huyết thống của Hứa Kiến, mà mấy suy luận này cô tham khảo hồ sơ vụ án của cảnh sát.

Nhưng cho dù thế nào, Hứa Kiến cũng chỉ cười, “Lục Dao, tôi biết tại sao Chu
Văn lại thích cô rồi.”

Lục Dao không nói gì mà chỉ nhìn Hứa Kiến, hôm nay lúc cô đến đây đã búi tóc lên, bây giờ nhìn xem, Lục Dao xinh đẹp thuần khiết, đặc biệt là dáng vẻ tự tin khi nói ra những lời đó hoàn toàn khiến người ta nhìn bằng con mắt khác.

“Cô xinh đẹp thế này, cho dù tôi gặp cô, tôi nghĩ tôi cũng sẽ thích cô.” Hứa Kiến nói, hắn trực tiếp bỏ đề trắc nghiệm kia, dù sao Chu Văn chắc chắn đã làm xong đề trắc nghiệm rồi, hắn làm hay không thì có tác dụng gì chứ.

“Tôi thừa nhận mình là Hứa Kiến, nhưng tôi không giết người.”

Lục Dao cũng không nói gì thêm, cô trực tiếp đi ra khỏi phòng thẩm vấn, mục đích cô đến đây không phải để tìm ra bằng chứng, “Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ giáo sư giao cho.”

Hạ Thần Phong lại không ngờ rằng, một thời gian không gặp, Lục Dao lại biết lợi dụng kiến thức của mình làm cho người khác rơi vào bẫy, mà đối phương lại còn ngoan ngoãn nói ra.

“Cám ơn.” Hạ Thần Phong gật đầu cám ơn, anh nhìn một nhân viên cảnh sát đi vào cầm đề thi trắc nghiệm ra, Lục Dao nghiêng đầu, “Tôi vừa nghe Tiểu Quách nói, vụ án của các anh bị kẹt lại rồi?”

“Chu Văn và Hứa Kiến là cặp sinh đôi cùng trứng, kết quả này chính là ADN của hai người có khả năng giống nhau như đúc, chúng tôi phát hiện được ADN trong vết máu trên chiếc máy nơi xảy ra vụ án là của bọn họ, nhưng bây giờ chúng tôi không thể xác nhận được rốt cuộc là của ai trong số họ lưu lại.”

Lục Dao cau mày, “Nếu hung thủ để lại vết máu, như vậy chứng tỏ rằng hung thủ cũng bị chảy máu?” Nếu trên người một người có vết thương, một người không có, như vậy không phải là đơn giản rồi sao.

Sự việc sao lại đơn giản như vậy, về điểm này, cảnh sát đương nhiên cảnh sát cũng nghĩ đến rồi, nhưng sau khi điều tra, hai người đều nói là không cẩn thận làm tay bị thương, trên tay hai người đều có vết thương, trong tình huống như vậy, căn bản là không có cách nào

“Chẳng lẽ không có có cách nào nữa sao?” Lục Dao không ngờ đến Hứa Kiến lại suy nghĩ kỹ càng như vậy. Thế nhưng nghĩ lại thì cũng phải, đầu óc của Chu Văn vốn đã rất thông minh rồi, chắc chắn người anh em sinh đôi cùng trứng này cũng không kém bao nhiêu.

“Trừ khi chúng tôi có thể tìm được dấu vân tay có giá trị so sánh để chứng minh. Bọn họ là anh em sinh đôi, xét nghiệm máu có thể giống nhau, nhưng dấu vân tay lại khác nhau, phần lớn dấu vân tay hình thành do hoàn cảnh sau này.”

Hạ Thần Phong giải thích rất rõ ràng, Lục Dao gật đầu, cho nên cách duy nhất bây giờ là phải chứng minh chủ nhân của dấu vân tay nào đã tham gia phạm tội?

“Nhưng tôi nghe nói hiện trường đã bị thiêu hủy rồi? Như vậy còn có thể tìm được dấu vân tay có ích sao?” Lục Dao nhìn Hạ Thần Phong, anh cúi đầu nhìn Lục Dao, trong mắt cũng tồn tại sự lo lắng, “Hiện trường gần như đã bị thiêu hủy hết rồi, về cơ bản cả căn phòng đều bị rưới cồn, hung thủ đã hủy hết tất cả dấu vân tay có thể tồn tại.”

“Vậy trên bằng chứng tìm được sau đó thì sao?” Lục Dao nghĩ đến chiếc hộp giao hàng kia.

Hạ Thần Phong gật đầu, “Rất sạch sẽ.”

Nói xong, hai người đều xoay người nhìn Hứa Kiến ở trong phòng thẩm vấn, cậu con trai này rất thông minh, hắn lợi dụng máy móc để tạo ra chứng cứ ngoại phạm, thêm nữa bây giờ hắn và Chu Văn lại giống nhau như đúc, hai bên đều không thể nhận ra đối phương là ai…

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện