Sơ Cửu Của Lục Hào

Kẻ tình nghi


trước sau

Tiểu Đao vẫn chưa đi vào hiện trường, cậu cau mày đứng ở cửa phòng nghỉ nhìn đồng nghiệp đang đeo ủng vào trong làm kiểm tra sơ bộ và chụp ảnh.

Khi Tạ Điền và Tiểu Viên đến, hai người nhìn thấy hiện trường thì sắc mặt cũng căng thẳng: “Hiện trường thế nào rồi? Còn bao lâu nữa thì vào được?” Tạ Điền vừa nói vừa mặc quần áo bảo hộ vào. Tiểu Đao lắc đầu, “Chưa, nhưng cũng nhanh thôi.”

Lời nói ra chưa được bao lâu thì đồng nghiệp phòng kiểm tra dấu vết vẫy tay ý bảo bác sĩ pháp y có thể vào được rồi, Hạ Thần Phong đeo ủng, cẩn thận đi vào trong căn phòng.

“Hiện trường xảy ra vụ án được bảo vệ rất hoàn chỉnh, không có ai vào phá hoại, chúng ta cũng tìm được rất nhiều manh mối có giá trị để phá án.” Đồng nghiệp phòng kiểm tra dấu vết cười nhẹ nhõm. Điều bọn họ hy vọng nhất là có có thể nhìn thấy hiện trường vụ án không bị phá hoại, như vậy có giảm được rất nhiều nguồn ô nhiễm, có thể thu thập được nhiều manh mối có liên quan đến hung thủ hơn.

Hạ Thần Phong đeo găng tay, vỗ vai đồng nghiệp, ở trong phòng nghỉ này mỗi một bước đi đều phải cẩn thận xem xét phía dưới chân mình, bởi vì dưới đất toàn là máu đang chảy.

Tạ Điền cúi người xuống nhìn cổ của An Thiến, không ai ngờ được ảnh hậu diễm lệ chói lòa một thời cuối cùng lại bị giết bằng cách cắt cổ dã man như vậy. Tiểu Đao lắc đầu, “Này, tôi còn nhớ lúc đó trên mạng có một bình luận thế này, cổ của An Thiến là đẹp nhất, rất nhiều người đều thích chụp cổ của cô ta, nhưng bây giờ tôi thấy cái cổ này đúng là đẹp quá mức, đẹp đến nỗi khiến người ta ghen tỵ!”

Tiểu Đao liếc mắt nhìn, thực sự là cái kiểu chết mà đầu không rơi hẳn ra này còn đáng sợ hơn, bởi vì cô ta ngồi quay lưng lại với cửa, nhìn từ bên ngoài vào trông giống như cái đầu nối với cái cổ đã gãy treo ngược về phía sau, trông rất đáng sợ. Cũng khó trách khi trợ lý của An Thiến vừa mới đi vào nhìn thấy cảnh này liền bị dọa sợ đến mức ngất đi.

Tạ Điền liếc nhìn, “Thời gian tử vong có lẽ nằm trong khoảng ba tiếng đồng hồ, nguyên nhân tử vong…” Hạ Thần Phong và Tiểu Đao cũng nhìn, “Hiểu rồi.” Sau khi thi thể của An Thiến được đưa đi, hai người lại một lần nữa kiểm tra những thứ xung quanh. Bởi vì đây là phòng thay đồ của nghệ sĩ nữ nên sẽ không có camera, phòng nghỉ chỗ nào cũng để đồ linh tinh, có cả đồ ăn lẫn đồ uống. Nhưng đoàn làm phim này có một phòng nghỉ riêng đã là đãi ngộ rất tốt rồi.

Trần Hoa đợi ở bên ngoài phòng nghỉ, Lý Bách đứng ở một bên, bộ phim này gặp biết bao trắc trở cho đến tận bây giờ đã trở thành chủ đề cực kỳ nóng hổi. Thậm chí bây giờ còn chẳng rớt khỏi được vị trí đầu bảng.

Lúc này xe cảnh sát cũng đã đến, chắc chắn nơi này cũng trở thành lựa chọn hàng đầu của đám phóng viên.

Tuy mấy ngày trước, scandal An Thiến phá hoại gia đình đạo diễn Lục Nguyên được tiết lộ, nhưng bây giờ tin tức này còn chưa qua đi thì tin cô ta chết trong phòng nghỉ lại được truyền ra.

Tục ngữ nói rất hay: lắm lúc, khi một người chết thì người ta thường quên đi sai lầm mà người đó phạm phải lúc còn sống. Lúc này, đa số cư dân mạng đều đang bàn tán xem An Thiến có chết thật hay không.

Người quản lý của An Thiến là Trình Bằng - quản lý hàng đầu của Công ty Xuân Ý, lúc này bay từ thành phố Bắc đến đây ngay trong đêm, nhìn thấy Trần Hoa và Lý Bách, hai mắt anh ta giống như sắp nhỏ máu đến nơi, “Lúc tôi giao An Thiến cho các anh, cô ấy vẫn khỏe mạnh, các anh xem các anh đã làm gì cô ấy đi! Lý tổng, đạo diễn Trần, hôm nay các anh phải nói rõ với tôi xem chuyện này phải giải quyết
thế nào!”

Sắc mặt Lý Bách cũng khó coi, nhưng mà khí thế của người lãnh đạo của anh ta cũng đủ để trấn áp Trình Bằng, “Làm thế nào à, lẽ nào Tinh Thần chúng tôi muốn chuyện này xảy ra sao? Bê bối trước đây của An Thiến đã dẫn đến việc bộ phim này bị bôi nhọ, bây giờ lại xảy ra chuyện này, tổn thất của đoàn làm phim, của Tập đoàn Tinh Thần cũng không kém công ty các anh đâu. Tôi ngược lại còn muốn hỏi anh, công ty anh quản lý nghệ sĩ thế nào đấy.”

Bây giờ, đây đã không còn là vấn đề đạo đứa nữa mà là cuộc đánh cược của hai công ty, chỉ cần một bên có chiều hướng lụn bại vậy thì tiếp theo sẽ là tổn thất vô cùng to lớn.

Hạ Thần Phong đi ra nhìn hai người hung hăng nhìn nhau: “Cãi nhau cái gì, Trần Hoa cậu qua đó lấy lời khai.” Tuy Trần Hoa đang nổi giận trong lòng nhưng một mặt đây là lời của Hạ Thần Phong, mặt khác anh ta cũng thật mong muốn vụ án sớm được phá để tiếp tục quay phim. Lúc này, anh ta hung hăng nhìn Lý Bách và Trình Bằng rồi đi sang một bên với Tiểu Đao.

Hạ Thần Phong rất cao, lúc này còn có vẻ cao hơn Lý Bách một chút. Còn chiều cao của Trình Bằng chỉ có 1m75, Hạ Thần Phong cứ đứng như vậy khiến Trình Bằng cảm thấy rất áp lực. Anh ta cố gắng kiềm chế cảm giác trong lòng, cau mày nói, “Đồng chí cảnh sát, xin các anh nhất định phải tìm ra hung thủ giết hại An Thiến!”

“Đây là trách nhiệm của chúng tôi.” Hạ Thần Phong nói xong câu này với vẻ hờ hững, sau đó quay đầu nhìn Lý Bách, “Tôi tìm cậu có chút việc.” Lý Bách nhìn Trình Bằng, Trình Bằng vốn đã sợ khí thế của Hạ Thần Phong, bây giờ vừa hay có cái cớ để rời đi. An Thiến xảy ra chuyện, người làm quản lý như anh ta không chỉ chịu tổn thất về mặt danh tiếng, bây giờ ngay cả điện thoại anh ta cũng không dám mở, anh ta mà mở điện thoại lên chắc chắn sẽ bị oanh tạc.

Lý Bách và Hạ Thần Phong đi sang một bên, “Chuyện cậu với Đổng Vũ là sao vậy?”

Trước đây Hạ Thần Phong đã đưa cho Lý Bách một bức ảnh, người trong ảnh chính là Đổng Vũ. Lúc đó anh thấy dáng vẻ bảo vệ của Lý Bách liền tưởng cậu ta đã thật sự rung động, nhưng không ngờ chưa đầy nửa năm mà Lý Bách đã đưa ra thông cáo phủ nhận.

Lý Bách lấy ra một điếu thuốc, “Anh Phong, gia đình em biết rồi.”

Mấy hôm nay đúng lúc Hạ Thần Phong được nghỉ ngơi, đương nhiên là thấy được tin tức, “Anh Phong, em từng tưởng rằng Đổng Vũ là người hiểu mình, nhưng cuối cùng em lại phát hiện ra, tất cả đều là giả…” Lý Bách nói xong liền thở dài một hơi, đây cũng là lý do tại sao cuối cùng anh lại từ bỏ, bởi vì anh phát hiện ra tất cả đều là biểu hiện giả dối của Đổng Vũ. Thì ra Đổng Vũ trong lòng Lý Bách là do anh tự ảo tưởng. Lúc này Lý Bách thấy thật trớ trêu, anh cảm thấy những người trên mạng nói diễn xuất của Đổng Vũ ở không tốt đều bị mù hết, chẳng phải anh đã bị lừa trong suốt một năm trời sao?

Hạ Thần Phong lại chỉ cau mày, “Đã không có liên quan gì vậy thì hãy cắt đứt một cách sạch sẽ đi.” Nói xong anh liền nhìn Đổng Vũ đang chăm chú giương mắt nhìn Lý Bách ở đằng xa.

Tin tức An Thiến bị giết đã hoàn toàn bùng lên vào ngày hôm sau. Lục Dao ngồi trong phòng của khách sạn nhìn tin tức phát trên ti vi, vô số người hâm mộ, công ty quản lý và cục cảnh sát gần đó đều yêu cầu nhanh chóng tìm ra hung thủ.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện