Sơ Cửu Của Lục Hào

Tài Xế Biến Mất


trước sau

Tiểu Đao vừa nói xong, phòng họp liền rơi vào yên tĩnh, bọn họ đều không ngờ rằng vì báo thù mà chuyện gì Diêu An Na cũng dám làm. Mọi người đều nghĩ rằng Diêu An Na biến mất là vì muốn tránh né việc phải ra làm chứng, để chờ cảnh sát tìm ra người phụ nữ mang thai của năm đó, nhưng tại sao cô ta lại phải gấp gáp như vậy chứ?

Cửa phòng họp lại bị mở ra, đồng nghiệp ở bộ phận thông tin chạy vào, “Đã tìm thấy điện thoại rồi, số điện thoại mà Diêu An Na vừa dùng để gọi là của người tài xế taxi tên Lục Quảng Minh, theo định vị của xe taxi, nửa tiếng trước chiếc xe này đã đến cổng Cục Cảnh sát của chúng ta.”

Một nữ cảnh sát dẫn một người phụ nữ trung niên vào, “Đội trưởng, Lục Quảng Minh chính là người tài xế đưa bác gái này đến Cục Cảnh sát.”

“Vú Vương?” Hạ Thần Phong đứng dậy, trên khuôn mặt hiện vẻ lo lắng và nghi hoặc.

Vú Vương cũng đang thắc mắc, sao cuộc họp này diễn ra lâu như vậy, ban đầu bà muốn nói một chút chuyện với cậu chủ Tiểu Hạ, nhưng đã muộn rồi nên bà quyết định đưa đồ cho nữ cảnh sát, sau đó liền đi về, nhưng thật không ngờ là đột nhiên nữ đồng chí cảnh sát này mang theo vẻ mặt hốt hoang chạy đến chỗ mình, hỏi về chuyện của Tiểu Lục, biết được Tiểu Lục mà mình vừa gặp bây giờ đang bị bắt làm con tin, trong lòng vú Vường vừa sợ vừa tự trách, nếu không phải mình gọi điện thoại kêu Tiểu Lục đến đưa mình tới Cục Cảnh sát thì Tiểu Lục sẽ không bị kẻ giết người kia bắt làm con tin.

Nhưng dù sao thì vú Vương cũng đã làm việc ở nhà họ Hạ nhiều năm, cũng đã từng thấy sóng to gió lớn, chẳng mấy chốc sau bà đã lấy lại được bình tĩnh, đi theo nữ cảnh sát này vào phòng họp.

Mặc dù vẻ mặt vú Vương rất bình tĩnh, nhưng chuyện này liên quan đến mạng người, nên khi nhìn thấy Hạ Thần Phong, đột nhiên trong lòng bà có một cảm giác an toàn.

“Cậu Tiểu Hạ...” Vú Vương lúng túng đứng trước cửa phòng họp, Hạ Thần Phong đi đến, “Sao vậy? Sao bác lại đến Cục Cảnh sát vậy?” Sau đó nhìn thấy đồ trong tay vú Vương, anh liền hiểu vì sao vú Vương lại đến đây vào lúc này.

“Vú Vương, bác biết Lục Quảng Minh sao?”

“Có quen biết một chút, bác vẫn hay gọi xe của Tiểu Lục. Nếu hôm nay bác không ra ngoài thì chắc Tiểu Lục cũng sẽ không phải gặp chuyện này.”

Vú Vương rất tự trách, dù sao chuyện cũng liên quan tới mạng người. Lục Dao nhíu mày và đứng dậy, “Bác Vương, bác yên tâm, Thần Phong sẽ giải cứu được con tin một cách an toàn.”

Vú Vương gật đầu, sau khi nghe lời trấn an của Lục Dao liền ngồi xuống bên cạnh, bây giờ vụ án đã đi đến trạng thái quyết liệt, ba tiếng sau là đã rạng sáng, bây giờ đã là gần chín giờ tối.

“Đã tìm thấy xe của Lục Quảng Minh, bị vứt ở vùng ngoại ô phía tây.”

Vùng ngoại ô phía tây?

Từ Cục Cảnh sát thành phố Bắc đến vùng ngoại ô phía tây, mất khoảng một tiếng hai mươi ba phút đi đường, nói cách khác, khả năng là trước giờ Diêu An Na luôn ở gần Cục Cảnh sát thành phố Bắc?

Lục Dao quay đầu lại nhìn Hồng Đan, quả nhiên là Hồng Đan cũng đang cau mày, trong ba tiếng phải tìm thấy hung thủ năm đó? Với những manh mối đang có bây giờ thì đó là một điều rất khó, nhưng...

Hồng Đan cũng quay lại nhìn Lục Dao, “Cô Lục, hay là cô và đội trưởng Hạ đi đến vùng ngoại ô phía tây đó trước, chuyện ở đây cứ giao cho tôi.”

Hạ Thần Phong sửng sốt, nhìn hai người, “Giáo sư Hồng, thầy có cách nào sao?”

Hồng Đan lắc đầu, “Nhưng cô Lục có thể tìm thấy Diêu An Na trước...”

Để Lục Dao đi tìm Diêu An Na, vậy thì chỉ có một cách, chính là gieo quẻ.

Đương nhiên là Hạ Thần Phong cũng hiểu ý của Hồng Đan, nhưng bây giờ còn có cách nào khác sao? “Đội trưởng Hạ, trước tiên cứ để Lục Dao tham gia vào vụ án này, rồi cậu sẽ hiểu thôi. Hai người cứ yên tâm mà đi, báo cáo để tôi viết là được.”

Nếu không có bằng chứng trực tiếp để viết ra, Hồng Đan có thể sử dụng tâm lý tội phạm để suy đoán, trước hết để Lục Dao trực tiếp tính toán, bây giờ thời gian đã
rất cấp bách, đây là biện pháp bất đắc dĩ.

Mặc dù Hồng Đan là giáo sư tâm lý học, nhưng cũng có danh tiếng nhất định trong Cục Cảnh sát thành phố Bắc, mọi người cũng sẵn sàng lắng nghe ý kiến của ông. Ai nấy đều suy nghĩ cẩn thận, bây giờ đây là trường hợp khẩn cấp, vì vậy tốt hơn là nên chia ra hành động.

Lục Dao cầm theo hộp đồ giữ nhiệt mà vú Vương đưa lên xe, một nhóm năm người ngồi trong xe cảnh sát bật còi inh ỏi, và phía sau vẫn còn có mấy chiếc xe cảnh sát đi theo.

Tiểu Đao nheo mắt nhìn hai người ngồi hàng ghế sau, “Bác gái kia là người nhà của anh Phong?”

Hạ Thần Phong đang nhắm mắt, nghe thấy câu hỏi này cũng không mở mắt, “Ừm, nhìn tôi lớn lên từ nhỏ.” Nói đến đây anh nhướng mày, “Vì sao Diêu An Na lại gấp gáp muốn phá vụ án lúc trước vậy?”

Vừa nãy trong cuộc họp có một câu hỏi như vậy, nhưng tất cả mọi người đều chưa nhận được câu trả lời, Tiểu Đao thắc mắc một vấn đề khác, “Anh Phong, có lẽ chúng ta không nên hỏi theo chiều hướng này, mà nên nghĩ, nếu Diêu An Na thật sự biết được chân tướng hoặc manh mối của vụ án năm đó, vậy làm sao mà Diêu An Na biết được? Tại sao biết các manh mối nhưng không nói cho cảnh sát mà lại muốn tự mình ra tay?”

Cảnh sát không thể hiểu được suy nghĩ của Diêu An Na, căn cứ vào thời gian Vương Khả Quân tử vong, nếu người ra tay là Diêu An Na, vậy điều này chứng tỏ được một điểm, vì kế hoạch này mà Diêu An Na đã lên một kế hoạch lâu dài. Một cô gái, vì báo thù mà lên kế hoạch trả thù trong nhiều năm, đây không phải là tiểu thuyết cũng không phải phim truyền hình, đây là chuyện thực tế đã xảy ra. Đột nhiên Tiểu Đao nghĩ, nếu cô gái này dùng tâm trí đó vào những việc khác thì chắc chắn cô ta sẽ làm nên chuyện lớn, trở thành một nhân vật có tiếng tăm theo nghĩa tích cực.

Vùng ngoại ô phía tây thành phố Bắc chủ yếu toàn là các công ty công nghiệp, nên có rất nhiều kho hàng, ở đây có rất ít người sinh sống, cho dù trên đường có đèn, nhưng vẫn có cảm giác âm u đáng sợ.

Đã có hai cảnh sát ở bên cạnh, Lục Dao bọc mình trong chiếc áo lông bước xuống xe, nhìn thấy một chiếc taxi màu vàng chói đỗ ở ven đường, trên xe có dấu vết vật lộn rất rõ ràng, ở ven đường cũng có dấu vết có vật nặng bị kéo lê… Từ đây có thể dễ dàng đoán ra được, Lục Quảng Minh bị đánh ngất xỉu hoặc bị cho uống loại thuốc nào đó, nếu không một người đàn ông trung niên cao to như vậy sao không đánh lại được một người phụ nữ nhìn rất yếu đuối cơ chứ.

“Tình hình xung quanh thế nào rồi?”

Hạ Thần Phong đã hiểu đại khái được tình hình, bọn họ đã đi đến đây bằng tốc độ nhanh nhất, nhưng cũng mất một tiếng đồng hồ, tức là bây giờ chỉ còn có hai tiếng.

“Đã kiểm tra hết xung quanh, không có hiện tượng gì đặc biệt, ở đây đều là nhà máy, phải đến mùng mười Tết mới bắt đầu làm việc trở lại, bây giờ căn bản là không có ai.” Sau khi phát hiện ra chiếc xe taxi này, các đồng chí cảnh sát đã nhanh chóng tìm kiếm xung quanh, nhưng khu vực này rất rộng, hơn nữa lại là buổi tối, tìm nửa ngày cũng không tìm ra được manh mối gì.

Tiểu Đao chống nạnh nhìn xung quanh, “Vậy thì có thể là Diêu An Na đã có sự chuẩn bị từ trước, rộng như này không thể đi bộ được, chắc là có phương tiện di chuyển.”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện