Sơ Cửu Của Lục Hào

Người Ích Kỷ


trước sau

Lựa chọn giữa mạng của mình và mạng con trai, Lý Mộ Sinh nghiến răng, nhắm hai mắt lại, tắt điện thoại và quyết định từ bỏ Lý Bách.

Nhưng ông ta đã quên, mặc dù bây giờ không có chứng cứ chứng minh cái chết của vợ chồng Hạ Tuấn Diễm không liên quan đến ông ta, nhưng Hạ Tuân đã biết về vấn đề an toàn thực phẩm năm đó của Vận Thành. Bây giờ ông cụ không có hành động gì nhưng không có nghĩa là sau này cũng không có hành động gì.

Khi một người bắt đầu có hạt giống nghi ngờ ở trong lòng thì hạt giống đó sẽ từ từ nảy mầm. Hạ lão gia đi về phòng đọc sách của mình, mấy ngày hôm nay trông ông dường như đã già đi rất nhiều.

Ông bất lực ngồi trước bàn làm việc của mình, kéo ngăn kéo lấy ra một khung ảnh, bên trong là hình của Hạ Tuấn Diễm, đôi mắt ông đỏ lên, vuốt ve bóng hình người đàn ông trong bức ảnh, “A Diễm, có phải con trách bố hay không, nhưng bố không có cách nào. Miểu Miểu là em gái của con, con cũng biết tính của nó đấy. Mà Thần Phong thì lại cố chấp giống con, đâu phải là bố không muốn tìm chân tướng đâu. Nhưng năm đó bố tìm lâu như vậy cũng không tìm ra được gì, biết rõ rằng có vấn đề nhưng lại không tìm thấy gì. A Diễm, con trai của con giỏi hơn ông già này... Con yên tâm, nếu Lý Mộ Sinh thật sự có vấn đề thì bố sẽ không để cho nó sống sót rời khỏi đây... Con yên tâm...”

Hạ Tuân khàn giọng nói, đôi mắt ông hiện lên sự hung ác, một vẻ mặt hung ác mà chưa ai từng nhìn thấy.

Bây giờ Lý Bách vẫn đang mất tích, đây chưa phải lúc tính sổ với Lý Mộ Sinh. Nếu không… ông lo Hạ Tuấn Miểu sẽ sụp đổ, nhưng điều đó không có nghĩa là ông sẽ không tính sổ với Lý Mộ Sinh.

Hạ Thần Phong không hề biết những chuyện này, Tiểu Đao vỗ vai anh. Cậu đã quen biết Hạ Thần Phong nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy anh mất lý trí như thế này, “Anh Phong, anh như thế này không giống với tính cách của anh, anh không được để tình thế dắt mũi. Theo thông tin bây giờ chúng ta có, đúng là chúng ta không thể trực tiếp chứng minh rằng Lý Mộ Sinh có liên quan đến vụ án năm đó.”

Sao Hạ Thần Phong không biết mình thiếu kiên nhẫn cơ chứ, nhưng trong tình hình lúc đó thì tình cảm lại chiếm ưu thế hơn so với lý trí. Chân tướng mà Hạ Thần Phong vất vả tìm kiếm nhiều năm như vậy lại ở ngay trước mặt, làm sao anh có thể kiềm chế được chứ.

Anh hít một hơi thật sâu, tình hình bây giờ đã bị anh làm rối tung lên, trong lòng anh rất tự trách mình, nhưng cho dù thế nào vẫn phải tiếp tục nghĩ cách để tìm ra chứng cứ.

Đột nhiên Lục Dao nhớ ra một việc, “Các anh nói xem, nếu đó thực sự là Lý Mộ Sinh, vậy số tiền ông ta dùng để mua cổ phần công ty có phải là do nhóm người Hoàng Diệp cung cấp hay không?”

Tiểu Đao và Hạ Thần Phong quay sang nhìn Lục Dao, đột nhiên hiểu ra, Tiểu Đao vỗ mạnh, “Đúng rồi! Cho dù có phải là tiền của Hoàng Diệp hay không thì chắc chắn số tiền của Lý Mộ Sinh cũng là tiền bẩn. Công ty mua lại Tinh Thần là Công ty Khoa học kỹ thuật Thiên Nhã, nếu chúng ta tìm được nguồn vốn của công ty này, có lẽ sẽ có được bước đột phá.”

“Còn có YS của Hứa Vinh, đây là một điểm vào.” Hạ Thần Phong không thể trực tiếp điều tra vụ án, nhưng anh có thể cung cấp manh mối. Tiểu Đao gật đầu, những tài liệu này đều ở thành phố Tô, nhưng Hầu Tử ở thành phố Tô, cậu liền đi sang một bên gọi điện thoại.

Lục Dao tiếp tục nói, “Nếu bây giờ chúng ta không thể bắt Lý Mộ Sinh về tội giết người, nhưng nếu bắt ông ta vì tội gây quỹ bất hợp pháp thì sao?”

Đầu tiên bắt người lại, sau đó từ từ thu thập chứng cứ. Hạ Thần Phong cũng hiểu rằng, cho dù thật sự biết chân tướng của vụ án năm đó thì cũng rất khó để tìm ra người đứng đằng sau.

Thứ nhất, nếu nói khúc cua của núi là một yếu tố thúc đẩy cái chết của vợ chồng Hạ Tuấn Diễm, nhưng con đường núi này không dành cho nhà họ Hạ, mặc dù trước đó không có nhiều hộ gia đình trên núi, nhưng thực sự là nhà họ Hạ không sống ở trên đó. Hơn nữa, con đường núi này không thể được coi là một bằng chứng xác thực. Quả thực đã có người cố ý trồng nhiều cây cối ở trên đó, nhưng đã nhiều năm như vậy rồi mà vẫn không tìm ra được chứng cứ.

Vậy ai sẽ quan tâm
đến những cái cây trên núi được trồng thế nào cơ chứ?

Thứ hai là những chiếc xe đó, nếu trước đó Lý Gia còn sống… nhưng bây giờ Lý Gia cũng đã chết. Các nhân vật chính trong tai nạn xe cộ năm đó đều đã mất, căn bản là không tra ra được manh mối gì từ đây.

Ban đầu, Hạ Thần Phong cho rằng có người động tay động chân lên xe của vợ chồng Hạ Tuấn Diễm hoặc những chỗ khác. Như vậy ít nhiều cũng sẽ để lại dấu vết, nhưng anh không ngờ rằng đối phương có thể ra tay sạch sẽ như thế...

Cho dù biết chân tướng cũng không thể bắt Lý Mộ Sinh, nghĩ đến đây, Hạ Thần Phong cảm thấy trái tim ngột ngạt, bí bách, anh gần như không nói nên lời.

“Nhưng nếu chúng ta có thể tìm thấy người đứng sau bức màn, khiến người thầy đó tìm Lý Mộ Sinh, có lẽ chúng ta vẫn còn cơ hội.” Mặc dù Lục Dao cảm thấy cơ hội này rất thấp nhưng đó cũng là một cách.

Tiểu Đao chạy đến với nụ cười phấn khởi, “Anh Phong, có tiến triển!”

Gần đây Hầu Tử vẫn luôn tìm kiếm thông tin giúp Hạ Thần Phong, mặc dù cậu không biết chuyện trong nhà của Hạ Thần Phong, nhưng đối với tin tức của người thầy kia, cậu vẫn đang cố gắng tìm ra tin tức hiện có ở thành phố Tô, vừa rồi Tiểu Đao gọi điện đến, thông tin của hai người vậy mà lại khớp với nhau.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

Tiểu Đao vừa cười vừa nói, “Mọi người đều nhớ Hoàng Diệp cũng có một công ty ở thành phố Tô phải không, là Công ty Khoa học kỹ thuật Bùi Nghiệp, đối tác chính của công ty này là Công ty Khoa học kỹ thuật Thiên Nhã, cho nên tiền của bọn họ đều được huy động bất hợp pháp. Điều quan trọng nhất là, Hoàng Diệp có hồ sơ phạm tội(*) ở thành phố Tô. Vì vậy, bây giờ chúng ta có quyền bắt Lý Mộ Sinh lại để thẩm vấn lấy thông tin.”

(*) Hồ sơ phạm tội: đề cập đến hành vi phạm luật hình sự hoặc hồ sơ hình sự về hành vi trong quá khứ của một người, hay còn gọi là “hồ sơ tội phạm.” hồ sơ hình sự cá nhân lưu trữ ở địa phương hoặc được lưu trữ trong cổng dữ liệu quốc gia.

Đây thực sự là một bước tiến triển rất tốt, mặc dù bây giờ không thể bắt Lý Mộ Sinh với tội danh cố ý giết người nhưng việc gây quỹ bất hợp pháp này đủ để khiến Lý Mộ Sinh sống một thời gian dài trong tù.

Dù sao, trước đây Công ty Khoa học kỹ thuật Bùi Nghiệp không chỉ có vấn đề là gây quỹ bất hợp pháp, các công nhân và pháp nhân bên trong đều có hồ sơ phạm tội, bây giờ kẻ đang chạy trốn chính là người đội mũ đen trước đây - Hoàng Diệp.

Thậm chí, Hạ Thần Phong còn có linh cảm rằng Hoàng Diệp đang ở ngay thành phố Bắc...

Nếu là ở thành phố Bắc, mục tiêu của đối phương là Công ty Tinh Thần, vậy có phải có khả năng là vụ bắt cóc của Lý Bách có liên quan đến Hoàng Diệp?

Hạ Thần Phong là một cảnh sát ưu tú nên cho dù trước đó anh không thể kiểm soát được cảm xúc cá nhân, nhưng trong tình huống đó, không ai tiến đến trách Hạ Thần Phong một câu. Thù của bố mẹ là thù không đội trời chung, với bản lĩnh của Hạ Thần Phong, anh không đánh Lý Mộ Sinh đến tàn phế đã là nhẹ tay rồi, chẳng lẽ không thể trút giận một chút hay sao?

Suy đoán vừa rồi của anh đã rất gần với sự thật... Bây giờ, cái còn thiếu chính là một cơ hội.

Phùng Phàm đi từ trong nhà ra, im lặng vỗ vai Hạ Thần Phong, “Bản lĩnh của người chú của cậu quả là không hề thấp, tôi đã nghe cảnh sát Phương nói về chuyện trước đây. Chúng tôi biết cậu rất muốn phá được án, nhưng cậu cũng là cảnh sát, đương nhiên là cậu biết chưa có chứng cứ đầy đủ thì chúng ta không có quyền kết tội bất cứ người nào. Trong trường hợp này của chú cậu, ít nhất là bây giờ chúng ta chưa tìm được manh mối xác thực nào từ bằng chứng cho thấy.

Hạ Thần Phong nghe xong hít một hơi thật sâu, “Xin lỗi, vừa nãy tôi bị kích động.” Mặc dù trong lòng anh rất không muốn nhưng bây giờ chỉ có thể tiếp tục nhẫn nhịn.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện