Chu Văn biết Lục Dao đã từ chối mình, như Lục Dao cũng không đồng ý bất kỳ người theo đuổi nào, cậu vẫn còn hy vọng lớn.
“Lớp trưởng, cậu không hiểu tớ...”
“Bây giờ tớ không hiểu nhưng tớ có thể từ từ hiểu cậu mà. Lục Dao, đừng kết luận sớm như thế được không? Chúng ta hãy cho đối phương một cơ hội... Hơn nữa, cho dù bây giờ cậu nói gì, tớ cũng không đồng ý... Trừ khi cậu nhận lời yêu tớ.” Chu Văn biết mình nói như thế là rất quá đáng, nhưng đây là điều duy nhất cậu có thể làm.
Chẳng phải có câu tục ngữ liệt nữ sợ triền lang(*) sao? Bây giờ điều cậu cần làm chính là như vậy. Sau đó Chu Văn suy nghĩ lại, trước đây quả thực cậu đã theo đuổi Lục Dao quá kín đáo, lúc nào cũng âm thầm ở bên cạnh đợi chờ Lục Dao. Biết đâu Lục Dao căn bản không hề phát hiện ra thì sao? Cho nên từ bây giờ trở đi, Chu Văn chuẩn bị khiến cho cả trường biết việc cậu thích Lục Dao, có lẽ khi biết được tấm chân tình của mình thì cô sẽ chấp nhận cậu.
(*) Liệt nữ sợ triền lang: người con gái có cứng rắn đến đâu cũng bị người đàn ông kiên trì theo đuổi làm cho cảm động.
Lục Dao nhanh chóng cúp máy, đây là lần đầu tiên cô có hành vi không lịch sự như thế, nhưng việc làm của Chu Văn làm cô cảm thấy rất phiền, giống như một thứ mình không muốn, nhưng đối phương vẫn kiên quyết bắt mình nhận.
Vừa mới cúp máy không lâu, tiếng chuông điện thoại lại vang lên, Lục Dao chẳng buồn nhìn mà trực tiếp nghe luôn,”Chu Văn tớ đã nói rồi, tớ sẽ không đồng ý với cậu...”
“Lục Dao?” Lần đầu tiên Hạ Thần Phong nghe thấy Lục Dao to tiếng với một người một cách có sức sống như vậy, nếu không phải chắc chắn số điện thoại là đúng, anh còn nghĩ mình gọi nhầm rồi.
Lục Dao nghe thấy giọng nói trong điện thoại là lạ, cô liền bỏ điện thoại xuống nhìn, số này lại là số của Hạ Thần Phong,”Cảnh sát Hạ, thật ngại quá, tôi tưởng...”
Hạ Thần Phong ngồi trong văn phòng nhìn thông tin của nạn nhân thứ tư vừa được đưa đến, mấy ngày này, tin tức trên mạng càng ngày càng không kiểm soát được, chuyện này đã được thêu dệt thành chuyện kinh dị khiến cho mọi người ai cũng cảm thấy hoảng sợ.
Hạ Thần Phong gập lại tư liệu, anh lấy tay day ấn đường, hỏi, “Cô gặp chuyện phiền phức gì sao?”
“Không...” Lục Dao vội nói.
“Đúng rồi, anh tìm ra ngày sinh của ba người đó chưa?” Lục Dao biết Hạ Thần Phong tìm mình nhất định là vì chuyện vụ án, cho nên cô liền chuyển chủ đề.
“Không phải ba người nữa, mà là bốn người... Tôi gửi ngày sinh cho cô... Cô xem...”
Lục Dao vừa nghe, lập tức có tiếng tin nhắn gửi đến, cô mở ra, chuyện xem ngày tháng này là chuyện rất đơn giản với Lục Dao, “Nhìn ngày tháng năm sinh này, quả thực là phù hợp, nhưng mấy ngày tháng này đều không có thời gian sinh chính xác.”
Đúng vậy, nếu như muốn tính ra thời gian chính xác thì chắc chắn phải có giờ sinh chính xác, thiếu một thứ cũng không được, nhưng đối phương làm sao biết được đây?
Cho dù là đi đăng ký hộ khẩu thật là số trời đi, nhưng sẽ không nói chính xác được thời gian, vậy hung thủ làm sao biết được thông tin chi tiết như vậy đây?”
Lục Dao đang tự hỏi, rốt cuộc ai có thể biết thời gian này để kết hợp với hình vẽ kia, “Cảnh sát Hạ, hình vẽ kia...”
Trong giây phút đó Hạ Thần Phong cũng nghĩ đến rồi, dựa vào suy đoán của Lục Dao, tuy hình vẽ này không thể làm được, nhưng chắc chắn phải có kiến thức phong thủy nhất định mới có thể vẽ ra, nếu là như vậy, vậy thì việc này dễ dàng hơn một chút rồi, nhất định là nạn nhân và người biết phong thủy này từng tiếp xúc với nhau…
“Xem bát tự?”
“Bát tự.”
Lục Dao và Hạ Thần Phong nói cùng một lúc, “Đúng, chắc chắn là như vậy, các anh hãy đi hỏi người nhà nạn nhân xem gần đây có xem bát tự ở đâu không...”
“Được!” Hạ Thần Phong cúp máy, trực tiếp nói với nhân viên trong văn phòng, “Thông báo với tất cả người nhà nạn nhân, kiểm tra vào trọng điểm, gần đây có tiết lộ ngày tháng năm sinh của đứa trẻ ở đâu không, có phải là đã đi xem bói và xem bát tự hay
không.”
“Vâng!”
Mọi người nghe thấy mệnh lệnh chính xác, ai cũng nhanh chóng hành động, mà Lục Dao lại đang tính thứ khác... Căn cứ vào thời gian nạn nhân chết do Hạ Thần Phong cung cấp, thời gian tử vong của bốn người càng ngày càng ngắn, thời gian thế này có phải có vấn đề gì không đây?
Bởi vì thời gian gấp gáp, Lục Dao trực tiếp chạy về ký túc xá, mở bản suy luận đã làm trước đây, lại lật bản ghi chép ra, nhíu mày không ngừng tính toán trong lòng.
Mà Hạ Thần Phong cũng tranh thủ từng phút từng giây thu thập chứng cứ, “Anh Phong, em đã hỏi được tin tức của Tôn Nhã rồi. Nửa tháng trước khi Tôn Nhã gặp chuyện, quả thực là mẹ Tôn Nhã đã tìm người tính vận thế một lần, là hẹn trước qua một APP gọi là phong thủy vận thế, tìm được một người tên là cô La.”
Cùng với việc thông tin về Tôn Nhã được hỏi ra, những người nhà còn lại cũng đều khẳng định mấy nạn nhân này đều hẹn trước qua dịch vụ trên APP này.
“Tìm ra công ty của APP này ở đâu, chúng tôi lập tức chạy qua đó.” Hạ Thần Phong có cảm giác, chân tướng đang ở ngay trước mắt anh rồi. Thời gian từng giây từng phút trôi qua, ngón tay của đồng nghiệp phòng thông tin không ngừng gõ trên phím, “Tra ra rồi, chính là Công ty Khoa học kỹ thuật Tử Nguyên, tòa nhà Tâm Di, số 868 đường Nhã Viên, thành phố Tô.”
Lời vừa nói ra, một đội cảnh sát liền đi ra khỏi phòng làm việc, bởi vì cánh tay Hạ Thần Phong bị thương, cho nên người lái xe là Trịnh Hoa, một đồng nghiệp cường tráng khác, khởi động xe một cách cũng rất mạnh mẽ.
Vào văn phòng, mọi người trực tiếp đẩy cửa vào công ty, cô gái lễ tân vừa mới chuẩn bị tan làm, nhìn thấy một nhóm cảnh sát tiến đến cũng luống cuống, “Các anh... Các anh tìm ai vậy.”
“Chúng tôi là công an thành phố, công ty các cô có mấy người họ La?” Hạ Thần Phong lấy giấy chứng nhận ra, trực tiếp mở lời hỏi lễ tân, hai cô lễ tân một người trực tiếp gọi điện thoại cho người phụ trách công ty, một người khác lại lật giở danh sách, “Công ty chúng tôi tổng cộng có tám người họ La.”
Hạ Thần Phong lấy bản danh sách, trong tám người họ La có năm người là nam, ba người là nữ... Kết hợp với đôi giày cao gót mà Tiểu Đao nhìn thấy, lại thêm mấy người thân của Tôn Nhã gọi là cô La, như vậy có thể trực tiếp loại trừ năm người đàn ông rồi.
Trong ba người phụ nữ, một người ở phòng nhân sự, một người phòng kinh doanh, chỉ có một người là là giảng viên được mời đến, “Trong ba người này, có phải chỉ có cô ta sẽ ra ngoài gặp khách hàng?”
Cô lễ tân vẫn chưa trả lời, người phụ trách công ty đã vội vã chạy đến, tay áo vẫn còn xắn lên, trên người cũng có mùi thuốc lá, “Ngại quá, vừa nãy đang họp, tôi là người phụ trách công ty này, tôi họ Nguyên, tên là Nguyên Phong. Các đồng chí cảnh sát có chuyện gì không?”
Hạ Thần Phong nhìn người phụ trách, “Anh Nguyên, xin hỏi trong ba cô La này ai là người sẽ ra ngoài gặp khách hàng.”
Nguyên Phong liếc nhìn danh sách, “Giảng viên La Phượng Linh, cô ấy là bậc thầy của chúng tôi, có chuyện gì thế mấy đồng chí cảnh sát?”
“Chúng tôi nghi ngờ cô La Phượng Linh này có liên quan đến vụ án giết người xảy ra ở thành phố Tô mấy hôm nay, bây giờ cô ấy có ở công ty không?” Hạ Thần Phong nghe đến đáp án này thì về cơ bản có thể đoán ra người này chính là hung thủ rồi.