Mười bảy tuổi Kỷ Sơ Hạ đã ký hợp đồng năm năm với Diệu Tinh, còn hai tháng nữa là hết hợp đồng, vào lúc đang hot lại bị công ty đuổi ra khỏi cửa, dưới tình huống cậu còn chưa tìm được nhà.
Thật ra bắt đầu từ nửa năm trước, Kỷ Sơ Hạ đã lặng lẽ tìm kiếm công ty khác, cậu và người đại diện tam quan và ý tưởng đều không hợp, vì thế liền đắc tội cao tầng trong công ty, vốn không thể ở lại Diệu Tinh được nữa. Hai năm nay sự nghiệp của cậu dần dần khởi sắc, tất nhiên muốn nâng giá bản thân, cũng có không ít công ty vươn cành ô liu với cậu, cậu muốn đến chính là công ty điện ảnh đứng đầu trong nước, Đông Hoàng.
Đông Hoàng có chỗ dựa là tập đoàn tài chính vô cùng to lớn Tần thị, là công ty đầu tư phim ảnh thành lập đã hơn 20 năm, đã cho ra vô số tác phẩm truyền hình và điện ảnh kinh điển, nổi tiếng lâu đời, hai năm trước thành lập bộ phận người đại diện nghệ nhân, sau đó mở rộng nghiệp vụ của công ty, phát triển không ngừng. Nghệ nhân dưới trướng của Đông Hoàng ngoại trừ Tần đại tiểu thư Tần Dao gia nhập giới giải trí chỉ để dạo chơi, còn có hơn mười minh tinh cực kỳ nổi tiếng. Kỷ Sơ Hạ muốn gia nhập Đông Hoàng đơn giản là nhìn trúng tài nguyên hùng hậu và thực lực cường đại của họ, huống chi trong Đông Hoàng vẫn không có loại hình tiểu thịt tươi đang hot như cậu, không lo lắng sẽ xung đột với ai.
Người mơ ước tiến vào Đông Hoàng rất nhiều, nhưng có thể chân chính tiến vào lại rất ít, Kỷ Sơ Hạ không ngờ cậu sẽ có vận may như vậy. Vì cùng tham gia một show truyền hình thực tế du lịch, cậu và Tần Dao bèn kết bạn với nhau. Tần Dao chẳng những giới thiệu giúp cậu vai nam phụ trong một bộ phim điện ảnh được đầu tư khủng do ảnh đế đóng vai chính, còn dẫn cậu đi gặp người đại diện kim bài của Đông Hoàng.
Sự việc phát triển thuận lợi đến khó có thể tin, đổi sang Đông Hoàng là việc ván đã đóng thuyền, ngay cả hợp đồng đã nghĩ xong, chỉ còn chờ hai bên ký tên đóng dấu là hoàn tất. Nhưng phỏng chừng bắt đầu từ nửa tháng trước, vận may của cậu cuối cùng cũng kết thúc, người đại diện của Đông Hoàng không những không nhận điện thoại của cậu mà còn kéo vào sổ đen, Tần Dao cũng không liên lạc được, mà hiện tại, vai chính trong phim mới đã bị mất, gặp cướp bị đánh gãy chân, lại bị công ty không nể mặt đuổi đi.
Kỷ Sơ Hạ sốt ruột muốn xuất viện, bác sĩ lại nói nhất định phải nằm viện một tuần mới cho cậu xuất viện. Từ sau khi nhận được đại diện Trần, cậu luôn lo lắng bất an, gọi điện thoại, nhắn tin Wechat cho vài người gọi là bạn bè trong giới, nhưng chỉ vài người ít ỏi trả lời cậu.
Cậu không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, có cảm giác như chỉ trong một đêm, tất cả mọi người bắt đầu trốn tránh cậu.
Màn hình di động rung một cái, Kỷ Sơ Hạ cầm lên nhìn thoáng qua, không phải là cấp dưới của người đại diện mà cậu quan hệ không tồi, mà là Kỷ Thu Vũ, em gái của cậu nhắn tin đến.
“Anh, hôm nay em có nướng bánh ngọt, hương vị không tồi, hai ngày nữa anh có thể về nhà được không? Em để dành cho anh.”
Tâm trạng buồn bực của Kỷ Sơ Hạ chậm rãi yên tĩnh lại, trả lời cho cô bé: “Anh phải quay phim, có lẽ sắp tới không về nhà được đâu, em ăn đi nha, chú ý nghỉ ngơi, không được để bản thân quá mệt nhọc, có gì không thoải mái nhất định phải báo với anh.”
Sau đó cậu lại gọi điện cho dì Lý hàng xóm, nói có thể cậu phải ở ngoài làm việc suốt hai, ba tháng, kính nhờ dì giúp đỡ để ý đến Kỷ Thu Vũ một chút, có việc gì thì có thể liên hệ với cậu bất cứ lúc nào.
Hiện tại cả người cậu đều bị thương, chân