Dành cho @gunsou dễ thương, chúc em năm nay sẽ đậu vào ngôi trường em thích. Cố lên nhé!
---------------------
"Chị muốn về nhà một chuyến, dẫn em ra mắt ba mẹ."
--------------------
Diêu Thư Hàm ôm chú mèo Xiêm, nằm bên mông là chú mèo Ragroll , còn có hai tiểu tử ở dưới chân khóc lóc om sòm. Bên trong tiệm cafe mèo còn lác đác vài cái ghế dài, đa phần đều an tĩnh uống cafe xem tạp chí, lũ mèo không muốn tìm họ chơi. Dùng lời Diêu Thư Hàm mà nói chính là nuôi mèo trên người cũng có 'mùi mèo', mèo tự nhiên nguyện ý thân cận hơn, hơn nữa cô là khách quen ở đây, lũ mèo ở đây đều biết cùng cô chơi sẽ không hề chán.
Thư Nhan đã từng đi qua các tiệm cafe nhưng cái kiểu 'văn nghệ' mới mẻ giống như thế này vẫn là lần đầu tiên Thư Nhan được trải nghiệm. Thật thú vị và hiếm thấy. Thư Nhan đối với những thứ mới mẽ đều rất hứng thú, nuôi mèo trong tiệm cafe cô cảm thấy rất thú vị hơn nữa cục cưng nhà cô còn thích nơi này nữa. Đáng lẽ Thư Nhan sẽ rất vui vì hai người hẹn hò cùng nhau nhưng chủ tiệm này làm Thư Nhan rất không vui!
Trải qua giáo dục của học tỷ Lan Hề cùng với một ít tu luyện gần đây, Thư Nhan cũng hiểu rõ được chút ít 'con đường' tiếp cận Diêu Thư Hàm. Trong đó quan trọng nhất là làm việc không nên quá trực tiếp lộ liễu, có đôi khi cần dùng chút chiến thuật quanh co.
"Thư Hàm, em đói không?" Thư Nhan hỏi. Cô dùng ngón tay chọt tên mèo mập mập nằm giữa cô và Diêu Thư Hàm, tên mèo run rẩy cựa mình, xoay đầu trừng ai kia.
Diêu Thư Hàm thấy Bánh Kem bị hoảng sợ, cô vuốt vuốt lông nó:
"Ừm, không đói lắm. Chị còn muốn ăn gì không? Chị Tình làm bánh kem rất ngon."
Thư Nhan nhíu nhíu mày, Chị Tình? Người nào chứ, gọi buồn nôn như vậy.
"... Chị đi xem thử, thuận tiện giúp em hối thúc người ta." Thư Nhan đứng dậy.
Diêu Thư Hàm đem bản thực đơn điện tử cho ai kia:
"Cái này là thực đơn, chị xem cái này là được."
"Chị..." Thư Nhan sờ mũi, "Muốn khảo sát hiện trường một chút." cô vén bức màn bên ngoài chiếc ghế dài đi về phía quầy bar.
Diêu Thư Hàm cho rằng Thư Nhan cảm thấy hứng thú với phương pháp làm bánh kem, muốn tham quan một chút phòng bếp nên cũng không quan tâm ai kia nữa.
Đi tới trước quầy bar, Thư Nhan nhìn thấy trên quầy bar một hàng cây tiên nhân chưởng, sát vách tường có một chậu cá lớn, bơi bên trong là một chú cá mập mạp đỏ âu, một tên mèo xám tro đang dán mình lên thành hồ cá, thỉnh thoảng cào cấu vách thủy tinh. Phía sau quầy bar là một đài nước và rãnh nước, xa hơn bên trong là phòng làm việc. Cô nhìn nhìn người con gái tóc ngắn ở bên trong đang làm việc, cô ấy đang quan sát thời gian của lò nướng.
Thư Nhan chạy vào, gõ nhẹ cửa phòng làm việc, cô gái tóc ngắn quay đầu lại nhìn cô, bước tới mở rộng cửa.
"Sắp được rồi, chờ thêm chút nữa thôi." cô gái tóc ngắn cười nói, lại nhìn Thư Nhan, "Em là bạn của Thư Hàm? Rất hiếm thấy nha, em ấy chưa từng dẫn ai đến đây."
Thư Nhan bắt được trọng điểm trong lời nói của người kia 'Diêu Thư Hàm chung quy đều một mình', trong lòng gấp gáp, hỏi:
"Chị và em ấy quen lắm sao?"
"Không quá quen thuộc, em ấy chỉ là khách quen thôi, rất thích mèo, bản thân em ấy cũng nuôi một tên, gọi là Dưa Chua." cô gái tóc ngắn nói.
"Em biết." Thư Nhan cắt lời, "Em nghe em ấy gọi chị là chị Tình? Hai người quan hệ tốt lắm à?"
Cô gái tóc ngắn hơi nhíu nhíu mày nhưng rất nhanh liền giãn ra:
"Chị gọi là Hứa Tình, lớn hơn em ấy vài tuổi, rất nhiều khách đều gọi là chị Tình. Nếu em muốn cũng có thể gọi vậy."
Người ta mới không thèm. Thư Nhan nói:
"Thư Hàm nói chị làm bánh kem ăn rất là ngon."
Hứa Tình nở nụ cười:
"Nào có ngon như vậy, nếu nói ngon thì chính là do chị dụng tâm làm thôi, cảm thấy ngon là do em ấy cảm nhận được chị đối với thức ăn có sự tôn trọng."
Thư Nhan bĩu môi, lúc này mới chú ý khuyên tai của Hứa Tình, cô chỉ chỉ:
"Cái kia... rất đau."
Lò nướng phát ra tiếng đinh, ánh mắt Hứa Tình lóe lên, cô xoay người lấy một chiếc bao tay dày mang vào, cô kéo khay ra lấy đĩa bánh bông lan ra đặt lên bàn.
"Em thích cũng có thể xỏ lỗ tai." Hứa Tình nói.
Thư Nhan sờ vành tai mình:
"Bấm ở chỗ xương sụn này, đau lắm. Thiệt là liều mạng."
Hứa Tình đem bánh bông lan cùng một cái đĩa bánh nướng xốp khác đưa cho Thư Nhan:
"Em cầm cái này trước đi, bánh kem chút chị làm rồi đem qua."
"Được." Thư Nhan cũng không nói gì thêm nữa, nhớ tới bao tử của Diêu Thư Hàm, không được để cục cưng Diêu Thư Hàm của cô đói bụng.
Thư Nhan bưng khay bánh ra ngoài, đặt lên bàn kéo bức rèm che phía sau lên.
Diêu Thư Hàm ngửa đầu cười:
"Thế nào, phòng bếp chơi vui không?"
Thư Nhan ngồi xuống đối diện Thư Hàm, nhìn Diêu Thư Hàm cười cảm thấy trong lòng ấm áp. Cô nói "Chơi cũng được. Có lò nướng lớn lắm." đem dĩa bánh nhỏ tới trước mặt Diêu Thư Hàm, đặt dao nĩa lên sau đó rưới mứt hoa quả lên bánh nướng xốp, "Bánh bông lan được không?"
Diêu Thư Hàm dùng dùng dao nhỏ cắt bánh nướng xốp:
"Bông lan phải có kem."
"Chị đi lấy cho em." Thư Nhan nói.
"Nhìn thấy cái giá bên cạnh quầy bar không, bên trái, chính là cái bình thứ 3." Diêu Thư Hàm nhắc nhở.
Thư Nhan đem kem về phủ lên trên bánh bông lan, nói:
"Chị còn cùng bà chủ hàn huyên, chị ấy nói chị ấy gọi là Hứa Tình."
"Ừm. Chị Tình là người tốt."
Thư Nhan giương mắt nhìn Diêu Thư Hàm:
"Em rất thích người ta?"
Diêu Thư Hàm sửng sốt một chút, đặt dĩa xuống, nhìn về phía Thư Nhan.
"Ha--" Diêu Thư Hàm chợt bật cười.
Thư Nhan có chút mơ hồ.
"Thư Nhan." Diêu Thư Hàm gọi ai kia, ngón tay hướng ra cửa, "Chị xem ai tới kìa."
Chỗ Diêu Thư Hàm ngồi mặt hướng ra cửa lớn, Thư Nhan ngồi đối diện cô, không thể nhìn thấy tình hình ở phía sau, nhìn vẻ mặt cộng với bộ dạng nghiêm túc của Diêu Thư Hàm Thư Nhan cho rằng thực sự là người quen tới, cô quay đầu nhìn.
Ngốc. Diêu Thư Hàm đứng lên, lướt qua bàn ăn, đỡ vai Thư Nhan hôn lên bên mặt Thư Nhan một cái sau đó nhanh như chớp trở lại chỗ ngồi, tiếp tục ăn bánh như chưa có chuyện gì xảy ra.
A... Thư Nhan cảm thấy chỗ trên mặt bị Diêu Thư Hàm hôn qua nóng muốn bốc cháy, cô lấy tay che mặt, chậm rãi quay đầu lại. Cô cười trách Diêu Thư Hàm:
"Diêu lão sư, em là giáo viên của nhân dân, sao có thể gạt người."
Diêu Thư Hàm vùi đầu ăn, đầu vai khẽ rung rung.
Thư Nhan bắt lấy tay đang cầm nĩa của Diêu Thư Hàm, nói:
"Thư Hàm, có chuyện suýt chút nữa quên cùng em nói."
"Chuyện gì?"
Thư Nhan nghiêm túc nói:
"Không phải chị đã mua vé xe ngày 20 sao, chị muốn về với ông bà trước, nhưng trước đó chúng ta sẽ đến C thị, chúng ta cùng nhau về nha."
Diêu Thư Hàm nhạy cảm nhận ra có chút không đúng:
"Đi C thị làm chi?"
Thư Nhan vò tóc, cúi đầu, nhỏ giọng nói:
"Chị muốn về nhà một chuyến, dẫn em ra mắt ba mẹ."
Khụ- Diêu Thư Hàm suýt chút nữa bị sặc, buông chiếc nĩa đang cắm vào khối bánh ra, mắt trợn tròn:
"Chưa được bao lâu, chị dẫn em về gặp ba mẹ chị? Em còn chưa đồng ý cùng chị---"
"Không phải" Thư Nhan vội nói, "Đừng khẩn trường, chị nói với người trong nhà là có bạn theo chị về làm khách. Em tốt như vậy, ba mẹ chị rất thích." Thư Nhan nghĩ, trước hết để cho