Sau khi rời bệnh xá, Leo theo cô Camille ra ngoài.
Họ đi bộ khoảng mười phút cho đến khi đến trước một tòa nhà lớn, hình tròn.“Đây là trung tâm đào tạo.
Nơi học sinh có thể đến để luyện phép thuật và những thứ khác.
" Cô Camille giới thiệu nơi này cho cậu.Trong thế giới cũ của Leo, trung tâm đào tạo này lại là phòng đa chức năng dành cho tập luyện thể thao, học thể dục, vân vân.Họ bước vào tòa nhà ngay sau đó.Khi đã vào trong, cô Camille đưa Leo vào một phòng tập luyện riêng.
Nội thất của căn phòng được làm bằng thép và nó có kích thước rộng bằng cả một lớp học.“Vậy em sẽ được huấn luyện về gì ạ?” Leo hỏi.“Còn gì khác nữa? Để không gây nghi ngờ, em sẽ phải học cách sử dụng một thanh kiếm, giống như Leo trước đó vậy.” Cô Camille vừa nói vừa khóa cửa phòng.Leo nhìn quanh căn phòng rộng rãi nhưng lại khá trống trải.“Em không thấy thanh kiếm nào ở đây cả.”“Đây.”Leo quay lại sau khi nghe thấy giọng nói của cô Camille, và trước sự ngạc nhiên của cậu, trên tay cô đột nhiên lại có một thanh kiếm.“Hể? Cô lấy nó từ đâu vậy?” Cậu hỏi.Cô Camille lật lòng bàn tay lên và niệm phép, “Ma thuật không gian.”Một khoảng không trông giống như một lỗ đen nhỏ đột nhiên xuất hiện trên lòng bàn tay cô, sau đó cô bỏ lại thanh kiếm vào đó.Thanh kiếm từ từ biến mất trong lỗ không gian đó.“Với phép ma thuật không gian này, cô có thể cắt một khoảng không gian mở và cất giữ những vật thể vô tri vô giác vào một chiều không gian khác mà chỉ mình cô mới có thể tiếp cận được ”.
Cô Camille giải thích khi lần nữa lấy lại thanh kiếm ra khỏi khoảng không đó.“Holy shit!!, tuyệt vời thật!” Đôi mắt của Leo tỏa lên sự phấn khích.Cậu vừa được chứng kiển một thứ mà tưởng như chỉ tồn tại trong tiểu thuyết hoặc bộ phim giả tưởng!“Thay vì kiếm thuật, em học ma thuật thì sao ạ?! Kayn là một pháp sư, đúng chứ? Vậy sẽ hợp lý hơn nhiều nếu em chiến đấu với hắn ta bằng ma thuật, thay vì kiếm thuật chứ! ” Leo đột nhiên đề nghị.Cô Camille cau mày và nói, “Em quên rồi à? Leo không thể sử dụng ma thuật! Nếu em đột nhiên sử dụng ma thuật, mọi người sẽ bắt đầu nghi ngờ về em.
Và chúng ta thậm chí không biết liệu em có thể sử dụng được phép thuật hay không.”Leo thở dài, “Em nhớ rất rõ mà.
Chỉ là em thực sự muốn thử sử dụng phép thuật thôi.”“Nếu em có thể đạt đến một trình độ kiếm thuật nhất định trong thời gian thích hợp, cô sẽ dạy em cách sử dụng ma thuật.
” Cô Camille nói.Tất nhiên, mục đích thực sự của cô ấy là thúc đẩy Leo học kiếm thuật.“Cô hứa rồi đấy nha! Em cần phải đạt đến mức đội nào và trong thời gian bao lâu ạ?!” Leo hỏi.“Em chưa cần phải biết điều đó.
Cô sẽ cho em biết khi nào em đạt được đến mức độ đó...”“Ô kê, thành giao!”Cô Camille đưa cho cậu thanh kiếm thép và nói, "Chúng ta sẽ bắt đầu với những thứ cơ bản trước.
Đầu tiên hãy thử vung thẳng thanh kiếm trước mặt mình vài lần.”Leo nắm lấy thanh kiếm nặng khoảng 2kg và ngay lập tức vung nó bằng tất cả sức lực của mình.Mặc dù nhìn thấy rất nhiều điểm sai, cô Camille vẫn không ngăn cản Leo cho đến khi cậu vung kiếm đến hàng chục lần.“Được rồi, em có thể dừng lại rồi.”“Chà, mệt thật…” Leo thở dài sau đó.“Không ngạc nhiên lắm nếu em thấy đuối sức, vì mỗi lần em vung kiếm, đều dùng tất cả sức mạnh của mình.” Cô Camille nói.Và cô ấy tiếp tục, “Sử dụng quá thừa sức lực.
Em đang dùng một thanh kiếm sắc bén, không phải là một vật cùn.
Khi sử dụng một thanh kiếm, điều quanh trọng nhất cần chú tâm là tốc độ và độ chính xác.”“Để cô cho em thấy.” Cô Camille lấy ra một thanh kiếm khác bằng ma thuật không gian của mình và bắt đầu vung nó.“Wow…” Leo hoàn toàn bị mê hoặc bởi những chuyển động thanh nhã của cô ấy.Mỗi cú chém của cô đều nhẹ tựa như lông hồng, và cậu có thể cảm nhận được độ sắc bén của lưỡi kiếm dù đang ở cách xa nó.
Hơn nữa, chuyển động của cô ấy tự nhiên như nước chảy xuôi dòng.
Không có động tác nào là thừa thãi, và có vẻ như cô ấy đã làm điều đó mà không cần dùng quá nhiều sức lực.“Em đã thấy được sự khác biệt giữa cách vung kiếm của cô và em chưa? ” Cô ấy hỏi cậu sau đó.“Rồi ạ.
Những cú vung kiếm của cô có cảm giác nhẹ như lông vũ trong khi của em thì nặng nề một cách bất thường.
Các chuyển động của cô nhanh nhẹn và uyển chuyển trong khi của em thì cứng nhắc và lúng túng.”Cô Camille nhìn cậu và tự nghĩ, ‘Nếu em ấy có thể thấy sự khác biệt nhanh chóng như vậy, cũng chưa hoàn toàn là tuyệt vọng.
Thực ra thì, em ấy có một đôi mắt rất sắc bén đấy chứ.’“Tốt lắm.
Vì em đã nhận ra sai sót của chính bản thân rồi, hãy tiếp tục và tự sửa chữa đi.
Lần này cô sẽ không dừng em lại, nên hãy cứ vung thanh kiếm đó cho đến khi em thấy thỏa mãn.” Một lúc sau, cô nói với cậu ấy.Leo gật đầu, và không hỏi thêm câu nào, cậu lại bắt đầu vung kiếm..Lần này, cậu ấy không dồn hết sức vào từng cú vung nữa, và đang cố gắng bắt chước chuyển động của cô Camille,Vài phút sau, cô Camille nói, “Đừng chỉ cố gắng sao chép các chuyển động của cô.
Trước tiên, em cần hiểu rõ ý nghĩa đằng sau những chuyển động này đã, nếu không em sẽ không bao giờ thực sự tiến bộ được.
Siết chặt tay cầm kiếm và đừng chỉ dùng vai để vung kiếm, mà hãy sử dụng toàn bộ cánh tay và cả cơ thể của mình.
Em sẽ có thể vung kiếm nhiều hơn và tiêu tốn ít năng lượng hơn theo cách này.”“Vâng ạ!” Leo lắng nghe lời khuyên của cô ấy và điều chỉnh cử động của mình cho phù hợp.Nửa tiếng sau.‘Cậu nhóc này… học hỏi rất nhanh đấy.
Cách mà em ấy vung kiếm bây giờ tốt hơn trước rất nhiều.
Với tốc độ này, em ấy thực sự có thể vượt qua sự mong đợi của mình…’‘Hoặc em ấy cũng có thể đang giả vờ là không biết gì để hạ thấp cảnh giác của mình.
Chỉ là, em thực sự là ai vậy? Và em từ đâu mà ra?’Mặc dù cô ấy là người nói với Leo rằng cậu đến từ một thế giới song song, nhưng cô ấy cũng không hoàn toàn thực sự tin vào chuyện đó.Trên thực tế, cô ấy nghi ngờ Leo được tạo ra bởi một loại ma thuật cấm vì lý do nào đó.
Tuy nhiên, để điều tra nguồn gốc thực sự của cậu mà không gây sự nghi