Bạch Khuê dọn cơm ra cho anh xong thì hỏi dò :
- Tôi đã nấu cơm và dọn dẹp xong giờ tôi về được chưa cũng gần sáu giờ rồi.
Hoàng An cũng không muốn gây khó dễ cho cô vì nay mới chỉ là ngày đầu cô đến đền bù thiệt hại cho anh , anh gật đầu nói :
- Bây giờ cô có thể về rồi cám ơn cô vì đã nấu cơm giúp tôi.
Bạch Khuê mệt mỏi lấy túi xách của mình rồi chạy xe máy về nhà , vừa mở cửa ra thấy con gái đang viết bài thì lên tiếng gọi :
- Mẹ đã về rồi An Nhiên của mẹ đang làm đấy ?
Cô bé An Nhiên đang tô màu nghe thấy tiếng mẹ liền bỏ cây màu xuống chạy đến chỗ mẹ ôm mẹ hỏi :
- Sao hôm nay mẹ không đón con ạ ? Con cứ chờ mẹ mãi cuối cùng bà Tư đến đón con về.
Bạch Khuê bế con gái lên hôn vào má con cưng chiều nói :
- Nay mẹ bận chút việc không kịp về đón con , con đừng buồn mẹ nha mà từ giờ trở đi bà Tư sẽ đón con đi học về vì mẹ bận việc ở quán khoảng hai tuần sau mẹ sẽ đi đón con như trước đây nha.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi sanh An Nhiên mà Bạch Khuê phải giảm bớt thời gian ở bên con chỉ vì Hoàng An đã vậy cô còn nói dối con là bận nhiều việc ở quán nữa nhưng cô không thể nói sự thật cho con gái hiểu, thôi thì cô cố gắng hai tuần này làm việc ở nhà anh ta cho xong theo thỏa hiệp sau đó mọi chuyện sẽ trở lại như trước.
Còn bé An Nhiên nghe mẹ nói từ nay sẽ không rước đi học về thì mặt xị ra nhưng không giận dỗi mà ngoan ngoãn nói :
-Dạ mẹ phải làm việc thì mới có tiền mua búp bê cho con nên con sẽ nghe lời bà Tư ạ.
Tối hôm ấy khi hai mẹ con đang nằm trên giường chuẩn bị ngủ thì ngoài trời đổ cơn mưa kèm theo tiếng sấm sét và gió thổi khiến cho An Nhiên giật mình sợ hãi chui vào lòng mẹ như tìm sự an toàn , Bạch Khuê cũng ôm chặt con vào lòng vỗ về :
-An Nhiên ngoan có mẹ đây rồi con không phải sợ đâu.
Cô bé An Nhiên nép vào lòng mẹ thì thầm hỏi :
- Mẹ ơi ! Con có ba không ạ ?
Câu hỏi ngây thơ của An Nhiên khiến cho Bạch Khuê bị bất ngờ không biết phải trả lời con gái làm sao nhưng với trẻ con nếu chúng đã hỏi thì rất mong nhận được câu trả lời bởi sự tò mò của trẻ là vô hạn chúng ta không thể ậm ừ cho qua mà cô nhìn trong mắt con gái sự chờ mong câu trả lời của mẹ nên cô chỉ đành nói theo một câu công thức mà tất cả