Tại sao cô không phát hiện ra nụ cười của người phụ nữ này lại chướng mắt như thế. Đặc biệt là đôi mắt kia, đuôi mắt cụp xuống, cười lên giống như vầng trăng lưỡi liềm cong cong, cực kỳ giống người nào đó trong ấn tượng của cô, nhìn như thế nào thì chướng mắt như thế.Mà Lâm Linh còn đang tranh luận cùng phó đạo diễn Vương có nên vì chút tiến bộ mà tự hào về chính mình không.Lâm Linh giữ vững ý kiến của mình, cô cho rằng tiến bộ là một chuyện tốt, mỗi người đều nên khích lệ chính mình bởi vì những tiến bộ mình có được sau khi cố gắng hết sức chứ không thể chỉ vì tiến bộ của mình không lớn như người khác mà bỏ lơ sự tiến bộ của mình. Ai cũng có thể khiến mình không vui, nhưng duy chỉ có chính bản thân mình là không được.Phó đạo diễn Vương nói cô là ánh mắt thiển cận, không có trí tiến thủ.Lâm Linh lập tức nói mỗi ngày cô đều nghĩ về việc cố gắng làm vẻ vang đất nước.Phó đạo diễn Vương bị cô nói đến mức không còn lời nào để nói nữa.Hai người đang đấu võ miệng với nhau, Lâm Linh cảm giác phía đằng trước bên trái cô có một ánh mắt khiến cô không thể bỏ qua đang nhìn thẳng về phía cô.Lâm Linh nghiêng đầu nhìn qua đó.Ánh mắt không thiện cảm của Hạ Viện Viện vô cùng rõ ràng.Lâm Linh cảm thấy rất kỳ lạ, chỉ có thời gian vài phút ngắn ngủi cô ta đã trải qua chuyện gì?Đột nhiên trở mặt?Lúc cô đang suy nghĩ có phải mình đã nói câu nào đó không đúng, không cẩn thận đắc tội cô ta thì Hạ Viện Viện người phụ nữ này đột nhiên không giả vờ giả vệt nữa, cô ta ngả bài rồi!Chỉ thấy Hạ Viện Viện bước thật nhanh đến trước mặt Lâm Linh, thái độ đột nhiên trở nên hung dữ: “Tôi thật không biết nên khen cô là rất biết hài lòng với chính mình tốt hơn hay là tiểu nhân đắc chí – kẻ ti tiện bỉ ổi thì tốt hơn. Có những người chỉ có thể diễn vai phụ cũng không phải không có đạo lý, không có mục tiêu không có thứ để theo đuổi, cả đời này cũng chỉ là diễn viên phụ mà thôi.”“Hơn nữa không có người nào nói, cô cười lên trông rất xấu sao? Có thể ngậm cái miệng của cô lại không?”Không còn là giọng nói dịu dàng lễ độ nữa mà đổi lại là giọng nói vênh mặt hất hàm sai khiến.Lâm Linh: “…”Đột nhiên và bất ngờ.Có phải Hạ Viện Viện học qua kịch Tứ Xuyên không? Nhận được sự tinh túy của lật mặt?Chênh lệch trước sau lớn như thế, Lâm Linh cuối cùng cũng hiểu rõ tại sao cô ta lại mang theo vệ sĩ.Với bộ mặt muốn ăn đòn của cô ta, không mang theo vệ sĩ có an toàn không?Nếu như nói Lâm Linh rất biết diễn thì Hạ Viện Viện cô ta chính là một quái vật lật mặt.Hai người đối chọi gay gắt, tình cảnh hết sức căng thẳng.Nhân viên đi tới đi lui ở phim trường đều bị thu hút bởi động tĩnh này, đương nhiên sẽ tụ tập cùng một chỗ bày ra vẻ mặt chuẩn bị được xem kịch vui.Xung quanh không ngừng vang lên tiếng xì xào bàn tán.“Sao hai người này đột nhiên lại cãi nhau vậy?”“Không phải nói Hạ Viện Viện tính tình rất tốt rất dịu dàng sao?”“Thôi đi, những tin tức xấu mà một người bạn của đoàn làm phim trước đã tiết lộ với tôi đếm không xuể.”“Tôi đồng cảm với Lâm Linh ghê, cô ấy cũng khá tốt.”…Vương Quân Tả là một người hiền lành tốt bụng, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt định tiến lên can ngăn, nhưng bị Chu Tiểu Vân dùng sức kéo lại, cái chân vừa mới bước lên phía trước đã bị cô dùng lực kéo lại, người lảo đảo, không những không bước được về phía trước mà còn lùi lại hai bước.Vương Quân Tả xoa xoa bả vai bị kéo đến mức đau nhức, vừa mới vươn tay ra muốn hỏi Chu Tiểu Vân là làm gì thế.Cô là bạn thân của Lâm Linh, không đi lên xem mọi chuyện như thế nào mà ở phía dưới xem kịch vui thì rất không thích hợp đúng không?Chu Tiểu Vân lấy ra một nắm hạt hướng dương đặt vào lòng bàn tay của cô, sau đó nói: “Đừng ảnh hưởng cậu ấy phát huy khả năng của mình.”Vương Quân Tả: “…”——Trở lại chiến trường chính.Lâm Linh cũng không cam chịu yếu thế, một câu vạch trần cô ta: “Cái miệng cái mặt đố kỵ của cô cũng rất xấu xí.”Không cần nghĩ cũng biết, Hạ Viện Viện người phụ nữ này ở phim trường giả bộ rất hoàn hảo, chẳng phải vì muốn lưu lại ấn tượng tốt cho đoàn làm phim rồi được truyền ra ngoài với danh tiếng tốt sao?Nhưng cô ta bỗng nhiên trở mặt, lại còn nói thẳng vào mặt cô, cho dù Lâm Linh không rõ nguyên nhân bên trong, nhưng nhìn thấy vẻ đố kỵ rõ rành rành trên mặt Hạ Viện Viện thì cũng biết tại sao rồi.Người phụ nữ này không sao chứ?Muốn cô cảm thấy chua chát?Có trời mới Lâm Linh đố kỵ với Hạ Viện Viện người phụ nữ này như thế nào, gia cảnh tốt, kĩ năng đóng phim cũng không tệ, ngoại trừ không xinh đẹp như cô một chút xíu, những phương diện khác đều hơn cô,Lâm Linh khó khăn lắm mới có thể khống chế được lòng đố kỵ của mình, vẫn còn muốn tìm cơ hội gặp cô ta để thỉnh giáo kĩ năng đóng phim, không ngờ cô đã giả vờ rất tốt rồi thì Hạ Viện Viện lại lộ ra bộ mặt thật của mình.“Đố kỵ?” Hạ Viện Viện mở mắt to tròn, dùng tay chỉ vào chính mình, giống như nghe thấy cái gì không thể tưởng tượng nổi: “Tôi đố kỵ?”“Đúng đó.”Lâm Linh nói rất tự tin, biểu cảm chắc nịch kiên định trên mặt cô nói cho cô rằng, đúng, chính là cô, đố kỵ với tôi!Nhưng nội tâm lại tiếc nuối lắc đầu, người chiến thắng luôn cô độc, suy cho cùng thì người phụ nữ này vẫn thua cô ở điểm này.“Nực cười, cô là cái thứ gì mà đáng để tôi đố kỵ?”Hạ Viện Viện nói, “Có điều một nữ thứ số 4 không đáng để sợ hãi, cô hoàn toàn không lọt vào mắt của tôi.”Lâm Linh lập tức phản bác cô ta, “Không lọt vào mắt cô tại sao tự nhiên lại gây khó dễ với tôi? Phim trường nhiều người như vậy, nữ thứ số hai nữ thứ số ba nam thứ số hai đều ở đây, sao cô lại chọn nữ thứ số 4 tôi chứ? Hơn nữa tôi trêu chọc cô rồi sao, tôi không hề, tôi và phó đạo diễn Vương đang thảo luận về cuộc đời, cô đột nhiên thò một chân vào rồi mỉa mai tôi, xin hỏi có liên quan gì đến cô? Tôi không làm điều gì sai, tôi còn khen ngợi cô, cô không phải là đố kỵ với tôi thì sẽ đến chỉ tay năm ngón không? Đúng, là tôi xinh đẹp hơn cô một chút, nhưng cô cũng đâu phải là không có cái gì, cô vô tình cô lạnh lùng cô cố tình gây sự đó!”“Tôi cũng hiểu cô, người nào cũng đố kỵ mình không bằng được người ta.”“Cô!” Hạ Viện Viện bị cô nói mặt đỏ đến mang tai, đây là lần đầu tiên cô gặp phải loại phụ nữ nói ra được một đống lí luận không đúng đắn, hơn nữa không cần suy nghĩ đã có thể xả một tràng vào mặt người ta, nhất thời nghẹn họng nói không ra lời.Miệng của cô dùng cái gì để làm thế? Pháo à?Cô là một người phụ nữ không có quyền không có thế, vậy mà dám dùng giọng điệu này để nói chuyện với cô ta?Hạ Viện Viện lấy lại tinh thần, vẫn chưa nói cái gì.Nhân lúc những người khác không chú ý tới, Lâm Linh đắc ý quên mình mà nhếch lông mày lên với Hạ Viện Viện khiến cô ta tức muốn chết!Trước ánh mắt của bao người, Hạ Viện Viện cũng không dám làm gì cô.Nếu cô ta dám có hành động gì đó, hiện trường nhiều người như vậy, không cần đợi tới ngày mai, chỉ cần ra khỏi phim trường này, tin tức xấu về cô ta