Lâm Linh nhìn vẻ mặt của anh thì biết mình nghĩ sai rồi, có hơi ngượng ngùng, cô đây thì là đóa hoa vàng vô song gì?Nhưng cũng không thể trách cô, ấn tượng đêm qua thật sự rất sâu sắc, khiến cô có liên tưởng như vậy theo bản năng.Cảm xúc không biết xấu hổ qua đi, sau khi hồi phục lại tinh thần, Lâm Linh không nghĩ ngợi gì đã từ chối: “Không muốn, không đi, em muốn ở nhà xem kịch bản.”Đi công ty anh có gì tốt, ngoài một tên trợ lý Triệu thì cô cũng chả biết ai, đi thì cũng là đi tới đi lui trong văn phòng anh, còn không bằng ở nhà im lặng xem kịch bản đâu. Quan trọng hơn là, cô không ở nhà thì đi tìm Ngô Phỉ tán dóc cũng được, tóm lại thì tốt hơn so với đi công ty với anh.“Xem ở văn phòng cũng thế.” Giang Ngộ không biết kịch bản cần xem của cô từ đâu đến, nhưng việc xem kịch bản và theo anh đến công ty cũng không xung đột gì với nhau.Lâm Linh cảm thấy có hơi kỳ quái, vì sao hôm nay anh lại cố chấp muốn cô đi theo anh đến công ty như thế chứ. Thỉnh thoảng hồi trước lúc cô không đóng phim, anh cũng chưa từng yêu cầu mà.Trong đầu cô hiện nên ý nghĩ, càng nghĩ càng cảm thấy chính là như thế, vỗ tay, sáng tỏ nói: “Em biết rồi, không phải là anh…… không thể rời khỏi em, muốn ở bên em từng giây từng phút đấy chứ?” Vẻ mặt phấn khởi, dáng vẻ là kiểu em đoán đúng rồi.Giang Ngộ nhận áo khoác từ tay dì Lưu giúp cô mặc xong: “Không phải, là vừa lúc trong công ty tôi cần một người làm việc lặt vặt.”Lâm Linh: “……”Cái tên thẳng nam này có thể nói chuyện không đấy? Nói câu lời ngon tiếng ngọt mà khó thế à?Cô thấy bạn trai người khác mỗi ngày toàn dùng tiểu bảo bối rồi lại tiểu khả ái để gọi bạn gái bọn họ, vì sao bạn trai cô ngoài giận cô giận cô thì vẫn là giận cô?Tức giận!——Lúc đến bãi đỗ xe ngầm của tổng bộ Giang thị, Lâm Linh còn muốn giãy giụa thêm chút: “Em đây đường đường là một ngôi sao nữ, anh bảo để em làm việc lặt vặt cho anh thì là làm việc lặt vặt cho anh à, em không cần mặt mũi ư?”Buổi sáng Giang Ngộ còn một cuộc họp, thời gian gấp gáp, cũng mặc kệ cô ăn nói bậy bạ, kéo cửa sau, trực tiếp ôm cô từ ghế sau ra, đi thang máy chuyên dụng lên thẳng tầng cao nhất của công ty.Lâm Linh còn muốn giãy dụa thì thang máy đã ‘đinh’ một tiếng mở cửa.Tầng cao nhất của Giang thị là nơi làm việc chuyên dụng của Giang Ngộ, bình thường thì nhân viên không làm ở tầng này, ngoài trợ lý của anh……Lúc cửa thang máy mở ra, Lâm Linh tinh mắt ngó đến mấy vị mặc đồ công sở cách đó không xa, thấy mấy nhân viên ưu tú dừng việc trong tay lại, ánh mắt nhìn thẳng về bên này.Khu vực làm việc vừa mới xuất hiện nhiều tiếng thảo luận đột nhiên trở nên lặng ngắt như tờ.Lâm Linh vừa thấy cảnh này cũng không nhảy lên, nhanh chóng quay đầu chôn mặt vào lòng Giang Ngộ. Tuy rằng cô chỉ là diễn viên tuyến mười tám, nhưng nhỡ đâu trong số bọn họ có người đã xem qua cô diễn, nhận ra cô thì sao?Giang Ngộ coi như không nhìn thấy những biến hóa rõ ràng của những người trong phòng, mắt nhìn thẳng trực tiếp ôm Lâm Linh vào văn phòng, đặt cô ở trên sô pha, lại đưa cô cầm máy tính bảng, nói rõ với cô: “Em ở đây xem kịch bản, anh đi họp trước.”Sau khi nói xong thì bước liên tục ra khỏi văn phòng. Trợ lý Triệu đã sớm cầm theo văn kiện cần phải dùng trong hội nghị hôm nay chờ ở một bên, sau khi chờ tổng giám đốc ra thì vội vàng đi theo đưa văn kiện cầm trong tay cho anh.Chờ tổng giám đốc và trợ lý Triệu đến phòng họp, một đám người trong văn phòng tổng giám đốc nổ tung nồi rồi.Có người tốp năm tốp ba ngồi thảo luận với nhau, có người dùng tốc độ nhanh mở điện thoại ra, công bố tin tức lớn động trời này trong nhóm WeChat.Tin tức tổng giám đốc ôm một người phụ nữ vào phòng đã lan truyền hỏa tốc trong các đám nhân viên.Có mấy người nhìn chằm chằm chăm chú vào cửa lớn đang đóng của văn phòng tổng giám đốc, trở tay không kịp với các loại suy đoán.“Người vừa nãy tổng giám đốc ôm vào, không phải là bạn gái của ngài ấy chứ?”“Chưa nghe nói tổng giám đốc có bạn gái mà?”“Hình như chị ấy có vẻ không quá bằng lòng, chị ấy còn đang giãy giụa trách móc đúng không?”“Tổng giám đốc bá đạo cưỡng chế tình yêu, A!!! Có hơi rung động rồi!”“Đau, tôi đau. Sao người phụ nữ tổng giám đốc ôm trong ngực không phải tôi, vì sao?!!!”“Tuy rằng chỉ nhìn thoáng qua, nhưng đây là chị gái eo thon chân dài, nhất định là một người rất đẹp, thật muốn vào xem chị gái này trông như thế nào?”“Tôi cũng thế!”“……”Mà Lâm Linh ở trong văn phòng tổng giám đốc lúc này đang vô cùng buồn chán nằm trên sô pha, cầm máy tính bảng, trên giao diện là kịch bản, chỉ là cô chẳng có chút tâm trạng nào để xem.Không cần nghĩ cũng biết, nhân viên bên ngoài nhất định đang thảo luận về cô…… Mà cô cũng rất muốn nhiều chuyện với các cô ấy nữa!Đáng tiếc không thể!Cô nằm trên sô pha suy nghĩ nửa giờ cũng không thể hiểu được, sao Giang Ngộ lại đột phát ý tưởng đưa cô đến công ty?……Hội nghị mở suốt một buổi sáng, Giang Ngộ nâng tay lên nhìn thời gian, nhíu mày.Hội nghị sắp kết thúc, giám đốc Vương ở chi nhánh nước ngoài đang báo cáo tiến độ hạng mục. Vị giám đốc này có phần dông dài, rõ ràng một câu là có thể nói rõ việc nhưng anh ta lại bóc ra thành ba câu mới có thể nói rõ.Lúc anh ta báo cáo được một nửa, Giang Ngộ đè sự không kiên nhẫn xuống, hỏi một câu: “Cuối cùng tỷ suất lợi nhuận là bao nhiêu?”Giám đốc Vương hơi dừng dừng, vui rạo rực vội vàng báo lên số liệu tiền lời. Hạng mục này cuối cùng cũng có tỷ suất lợi nhuận tốt nhất, vượt qua lợi nhuận mà anh ta dự đoán lúc trước, có thể nói giám đốc Vương vui vô cùng, chuẩn bị vài ngày, muốn tranh thủ ở trên hội nghị để tổng giám đốc nhìn thấy thành tích làm việc của anh ta.“Không tệ.” Giang ngộ cúi đầu nhìn tờ hạng mục trong tay, thấp giọng khen ngợi anh ta một câu rồi sau đó tuyên bố tan họp.Giữa lời nói không có biểu hiện sự vội vàng rõ ràng, nhưng phần lớn quản lý cấp cao ở đây vẫn nhận thấy tổng giám đốc không giống với trước kia, lại nghĩ tới tin tức có lúc trước hội nghị ở trong nhóm kia, tổng giám đốc dẫn theo một cô gái xinh đẹp lên tầng cao nhất.Vị tổng giám đốc Giang trẻ tuổi quản lý Giang thị lâu như vậy mà từ trước cho đến giờ, đây vẫn là lần đầu tiên xuất hiện loại tình huống này. Người đi bên cạnh mỗi lần cũng chỉ có trợ lý Triệu, còn về phần những cô gái xung quanh anh ngoài kia á? Chưa bao giờ gặp qua ấy. Có lời đồn thái quá truyền rằng xu hướng giới tính của tổng giám đốc Giang không rõ, hiển nhiên lời đồn đãi này chưa đánh đã tan.Vì sao tổng giám đốc lại vội vã tan họp, các vị quản lý cấp cao mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, từng người từng người hiểu rõ trong lòng mà không nói ra.……Trợ lý Triệu đi đằng sau Giang Ngộ, dọc theo đường đi nghe anh nói rõ về việc khai phá hạng mục Thành Nam.“Vâng tổng giám đốc, chút nữa tôi sẽ đi bàn lại với người phụ trách.”Trợ lý Triệu ghi chép lại những nội dung chính xong, lại tự chủ trương hỏi: “Tổng giám đốc, cô Lâm Linh ở trong văn phòng có thể sẽ rất buồn chán, có cần tôi đi chuẩn bị một ít bánh ngọt đưa vào không.”Khi nói chuyện, hai người đã tới cửa văn phòng của Giang Ngộ, Giang Ngộ dừng bước chân, gạt bỏ đề nghị của trợ lý Triệu: “Gần đây thì không cần.”Anh không đoán sai thì hai ngày nay cô lại đang muốn ồn ào đòi giảm béo, đương nhiên không thể để cô ăn đồ ngọt.Trợ lý Triệu gãi gãi đầu, chẳng lẽ là anh ấy nhớ lầm? Anh ấy nhớ rõ tổng giám đốc thường xuyên bảo anh ấy đặt bánh ngọt để anh mang về nhà mà?……Trong văn phòng yên tĩnh, Giang Ngộ đi vào văn phòng nhưng không thấy bóng dáng Lâm Linh, trên sô pha có cái máy tính bảng anh đưa cho cô, nhíu nhíu mày, bước chân vào phòng nghỉ.Vào phòng nghỉ thì quả nhiên thấy cô đang nằm trên giường ngoan ngoãn ngủ. Trong lúc ngủ còn trở mình một cái, lộ ra dấu vết đỏ bừng ở sườn mặt do đè lên tóc, nhìn dáng ngủ thì có vẻ đã được một khoảng thời gian ngắn.Giang Ngộ giơ tay nhìn thời gian, đã 12 giờ, nên ăn cơm trưa, ăn cơm trưa rồi ngủ tiếp cũng được.Vì thế anh ngồi vào mép giường, đầu tiên là nhéo nhéo mặt cô, sau khi bị cô vung tay lung tung đẩy ra thì lại vươn tay vào trong chăn, nhéo nhéo eo cô∶ “Mau dậy đi, đừng ngủ nữa.”Lâm Linh bị anh bóp làm cho ngưa ngứa, bất đắc dĩ từ trong giấc ngủ mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy là anh, đẩy đẩy tay anh, nhăn mũi rồi lại trở mình, muốn tiếp tục ngủ.Tất nhiên Giang Ngộ sẽ không theo ý cô, thấy cô tỉnh, trực tiếp lấy cái áo khoác của cô từ trên giá xuống, xốc chăn lên, nhẹ nhàng dùng