Lâm Linh suy nghĩ về sự sắp xếp của tổ phim: “Ước chừng khoảng một tháng nữa.”Sau đó, wechat lại không còn động tĩnh nữa. Một phút trôi qua, Giang Ngộ mới gửi đến một chuỗi dấu ba chấm.“……”Lâm Linh đã biết còn cố tình hỏi: “Sao vậy?”Giang Ngộ: “Không sao cả. Bạn gái hết lòng vì sự nghiệp, tôi cũng rất vui mừng.”Lâm Linh tin mới lạ. Anh lại còn cứng miệng, rõ ràng là nhớ cô rồi.Lúc này, Lâm Linh vô cùng tự tin: “Nếu như anh nhớ em, vậy thì em sẽ hào phóng một chút. Không phải anh nói bức ảnh em gửi rất đẹp sao? Anh hãy dùng bức ảnh này làm ảnh đại diện, hình nền trò chuyện, đăng vòng bạn bè,…của wechat. Được rồi, anh không có vòng bạn bè thì thôi bỏ qua vậy. Như thế thì mỗi lần anh làm việc xong, chỉ cần mở wechat lên thì có thể nhìn thấy em rồi. Nhìn ảnh nhớ người, thế nào?Nhìn ảnh nhớ người…“Không thể nào cả.” Giang Ngộ phản bác một cách mạch lạc, rõ ràng: “So với đổi ảnh đại diện, tôi chọn gọi video call hiệu suất cao nhất.”Bàn tay đang đánh chữ của Lâm Linh khựng lại một chút. Anh nói rất có lý, dĩ nhiên sao cô có thể phản bác được?Lâm Linh tức giận thở hồng hộc, lại muốn gửi meme mắng nhiếc anh. Lưỡng lự giữa hai meme “Em khuyên anh nên biết điều một chút.jg” và “Em vô cùng yêu thích anh, làm chó săn của em đi.jg”, suy nghĩ xem cái meme nào có lực uy hiếp mạnh hơn. Do dự mãi, khiến cơ hội trốn mất rồi.Giang Ngộ: “Được rồi, tôi còn có tài liệu cần phải ký.”Sau đó, không có sau đó nữa……Lâm Linh nhìn chăm chú nửa ngày trời, thấy hình đại diện của anh, là hình đại diện trắng toát như lúc đầu, không có bất kỳ ý nghĩ nào muốn đổi thành ảnh của cô cả.Anh lại dám từ chối cô? Được, được lắm. Anh chọc giận cô thành công rồi!Lâm Linh tức giận, gửi luân phiên hai bức ảnh meme đó qua, gửi liền một lúc cả trăm tấm. Sau khi gửi được vài phút, bên phía Giang Ngộ vẫn chưa có động tĩnh.Lâm Linh nản lòng đặt điện thoại lên giường, lại tức giận đấm lên gối nằm hai cái cho đỡ tức. Tức chết bảo bảo rồi! Lại gửi cho anh một tin nhắn: “Chàng đã đánh mất bổn công chúa rồi. Từ hôm nay trở đi, bổn công chúa và chàng không cùng chiến tuyến, không đội trời chung!”Khoảng một phút trôi qua, Lâm Linh lại nghe thấy wechat kêu một tiếng, cầm điện thoại lên xem thử.Giang Ngộ gửi cho cô một tin nhắn: “Em lại đang suy nghĩ nên nói gì à?”………Văn phòng làm việc của tổng giám đốc đèn đuốc sáng trưng.Trợ lý Triệu bị trừ một tháng tiền thưởng, đang đứng trong phòng làm việc. Trong vài phút ngắn ngủi đợi lấy tài liệu mà tổng giám đốc ký tên, lỗ tai nghe thấy điện thoại của tổng giám đốc chỉ trong từng ấy thời gian mà kêu không dưới trăm lần. Tiếng chuông thông báo quen thuộc của wechat reo lên hết lần này đến lần khác. Trợ lý Triệu đứng cách xa vài bước nghe đến phiền luôn. Tổng giám đốc lại giống như không nghe thấy, không hoảng không loạn, lạnh lùng bình tĩnh xem tài liệu, thậm chí còn có thể chỉ ra mấy điều khoản không hợp lý của tài liệu, dặn dò hắn sửa chữa. Trợ lý Triệu vừa trả lời vừa phân tâm không biết có nên nhắc nhở tổng giám đốc một chút không. Âm thanh thông báo của wechat có thể tắt được đóNhưng lời nhắc nhở của Đặng ca vẫn còn văng vẳng bên tai, lại cộng thêm việc do hắn nhiều chuyện mà chịu không ít trừng phạt, trong lòng trợ lý Triệu lắc lắc đầu, cảnh cáo bản thân. Đừng nhiều chuyện. Đừng nhiều chuyện. Còn nhiều chuyện nữa thì tiền lương của hắn sẽ xảy ra chuyện mất!Trợ lý Triệu cầm lấy tài liệu đã được ký xong, vẫn muốn nhìn trộm một cái, liền bị tổng giám đốc ném cho một ánh mắt lạnh nhạt, vội vàng mang theo cái đuôi ỉu xìu đi ra khỏi văn phòng.Giang Ngộ buông cây bút ký tên trong tay, tháo kính mắt xuống, tùy ý đặt lên bàn làm việc, cầm lấy chiếc điện thoại chỉ trong mấy phút ngắn ngủi mà reo lên cả trăm lần kia, mở wechat, phát hiện cô lại gửi cho anh một tin nhắn không đội trời chung với anh. Trong đầu bất chợt hiện lên dáng vẻ tức giận thở hồng hộc của cô, cười khẽ một tiếng, gửi tin nhắn trả lời: “Em lại đang suy nghĩ nên nói gì à?”Không đến một phút sau, Giang Ngộ nhận được tin nhắn trả lời của cô: “Hu hu hu, anh trai, em nhớ anh rồi.” Phía sau còn kèm theo biểu tượng mèo bắn tim đáng yêu. Nhìn có vẻ rất chân thành và dễ thương.Ý cười trên môi Giang Ngộ càng sâu hơn. Cô thực sự rất dễ nói chuyện.Mở hình đại diện, làm mới trang chủ. Chọn ra một bức ảnh sớm đã lưu trong máy, đổi mới ảnh đại diện.Quả nhiên, sau khi thay ảnh đại diện không bao lâu, wechat của cô lại gửi đến một tin nhắn: “Aaaaa, anh trai thật tốt. Em thích anh nhất. Hôn hôn.” Hoàn toàn quên mất trước đó không lâu, cô mới vừa hiên ngang lẫm liệt gửi một tin nhắn muốn “tuyệt giao” với anh.Ừm…Bạn gái vẫn rất dễ dỗ.Wechat cá nhân này của Giang Ngộ dùng nhiều nhất là để liên lạc trò chuyện. Vòng bạn bè vạn năm không đăng. Ảnh đại diện vạn năm không đổi.Loại tác phong lão cán bộ vạn năm không đổi này, chỉ cần một cơn gió thổi, một cọng cỏ lay cũng dễ tạo nên tiếng động.Người đầu tiên phát hiện là Châu Mạc: “Tôi nói này, cậu thật quá đáng. Ai mà không biết cậu có một người bạn gái bảo bối chứ. Dẫn đến công ty khoe khoang còn chưa đủ, lại còn cố ý đổi luôn cả ảnh đại diện. Mẹ nó. Cậu có từng nghĩ đến cảm nhận của nhóm cẩu độc thân tụi tôi có khó chịu hay không không?”Giang Ngộ lạnh nhạt trả lời: “Không có. Còn nữa, gần đây em không muốn nhìn thấy anh. Anh có thể cút rồi.”Châu Mạt: “…….” Không phải đã nói đánh thêm vài trận nữa thì sẽ bỏ qua cho tôi sao?Trần Mạt Bắc cũng gửi đến một tin nhắn: “Người anh em quá đáng ghê. Không được thể hiện tình cảm như vậy đâu.”Đám bạn làm ăn còn lại cũng lần lượt gửi tin nhắn hỏi thăm.“Quao, Ngộ ca, đây là chị dâu à? Quá xinh đẹp rồi!”“Tổng giám đốc Giang thật có phúc. Phu nhân thật xinh đẹp. Chuyện tốt gần kề rồi nhỉ?”“Chúc mừng, chúc mừng.”“……”Trong wechat có một đống người gửi tin nhắn chúc phúc. Anh đột nhiên hiểu ra tâm tình của những người mỗi ngày thể hiện tình cảm trong cái group đó là như thế nào rồi.Khóe miệng Giang Ngộ cong lên.Ừm…Cũng không tệ. Cuối cùng là tin nhắn mẹ anh vừa gửi trước đó không lâu: “Con trai, cũng đến lúc có thể mang bạn gái về nhà rồi. Mẹ muốn con dâu, muốn ôm cháu rồi.”Ngón tay Giang Ngộ khựng lại một chút, gửi tin nhắn trả lời cho mẹ Giang: “Nhanh thôi.”Ngày thứ hai, Lâm Linh vui mừng phấn khởi đưa cho Ngô Phỉ xem ảnh đại diện mới của Giang Ngộ.Nhờ phúc của tên miệng rộng Châu Mạt kia, Ngô Phỉ sớm đã biết việc bạn trai cô mới đổi ảnh đại diện rồi. Hôm qua, tên Châu Mạt này còn tố cáo với cô suốt cả buổi tối. Cái loại hành vi ngược cẩu vô nhân đạo này đã tạo thành một đả kích rất lớn đối với cậu ta.“Bây giờ muốn anh đổi ảnh đại diện, anh liền đổi ảnh đại diện ngay. Lợi hại, lợi hại!”Lâm Linh được Ngô Phỉ khen đến mức không tìm thấy hướng bắc luôn, bắt đầu khoác lác: “Đâu có, đâu có. Chút chuyện nhỏ thôi. Giang Ngộ rất nghe lời tớ đó!”Chuyên gia tình cảm tài năng thời nay: “Người chị em, có thể dạy tớ không. Tớ tính đi đến tổ phim của các cậu. Vì để tóm được một tiểu ca ca, trước tiên tớ phải học một khóa cái đã!”Lâm Linh suy nghĩ thật cẩn thận quá trình thuyết phục Giang Ngộ đổi ảnh đại diện tối hôm qua, có thể tổng kết được một chút: “Trước tiên như thế này, sau đó lại như thế này…Dù sao cứ dỗ dành anh là được rồi.”Ngô Phỉ nghe sơ lược quá trình thì ngây người luôn rồi. Sao cô lại cảm thấy sự việc có hơi sai sai nhỉ?Sau một lúc, cô nói ra nghi vấn của bản thân, hi vọng Lâm Linh có thể đưa ra câu trả lời cho mình: “Tớ nói này người chị em. Cậu không phát hiện có điểm mù sao? Thông qua miêu tả của cậu, tớ cảm thấy, không phải cậu ăn sạch sẽ