Ngày Hàn Lâm bước vào phòng sinh là một ngày không thể quên với tất cả mọi người.
Bởi sự tư vấn và đảm bảo của bác sĩ Tần, cô ấy quyết định sẽ tự mình sinh con mà không cần can thiệp phẫu thuật.
Bé con có hơi cứng đầu, thời gian dự sinh đã qua hai ngày mà vẫn chưa có động tĩnh.
Tổng giám đốc Cố như ngồi trên đống lửa, lúc nào cũng bồn chồn lo lắng không cách nào bình tĩnh giải quyết công việc được.
Cũng may nhờ có trợ lý Thoại toàn năng đã chu toàn mọi chuyện lớn nhỏ cho anh.
Buổi họp vừa bắt đầu hơn năm phút, giám đốc bộ phận kinh doanh đang trình bày báo cáo sơ kết của quý này.
Anh ta nhìn hàng lông mày càng lúc càng cau lại của sếp, miệng mồm đã bắt đầu nói lắp.
Cũng may tiếng rung của chiếc điện thoại lúc nào sếp cũng để trước mặt đã cứu anh ta khỏi cảnh toát mồ hôi này.
Cố Đình Lập bật dậy vớ lấy điện thoại trong chớp mắt, vừa nhìn số gọi đến đã quyết định nhanh chóng:
- Tan họp!
Chưa dứt lời thì người đã đi đến cửa phòng, Thoại Sơn thu dọn rồi vọt theo như một cơn gió.
Khoa sản bệnh viện trung tâm thành phố C.
Trình Nam nhìn người đàn ông đang đi qua đi lại trước phòng sinh với vẻ chán nản không thèm che giấu.
Vừa nhận được thông tin thì anh đã kéo theo cô vợ tân hôn của mình đến để cổ vũ tinh thần, tiện thể lây chút may mắn của vợ chồng thằng bạn.
Bây giờ nhìn dáng vẻ như ngồi trên đống than hồng cứ đi qua đi lại làm người khác chóng mặt của Cố Đình Lập một hồi, đến cả Trình Nam cũng bắt đầu lóng ngóng không yên.
Trần Tư Mỹ ở bên cạnh rất bình tĩnh nắm lấy tay chồng siết nhẹ:
- Không sao đâu.
Mọi người đừng lo lắng! Trình độ của anh Hai rất chuyên nghiệp, anh ấy đã đảm bảo không sao là nhất định sẽ không có chuyện gì.
Trình Nam đối với ông anh họ ngang hông khác này của vợ mình cũng tin tưởng mười phần.
Khổ nỗi bạn chí cốt của anh thì cứ nhấp nhổm thế này khiến anh cũng bắt đầu lo lắng theo.
Trình Nam chịu đựng hết nổi, bắt đầu nổi đóa với Cố Đình Lập.
- Này, cậu có thể ngồi xuống không? Nếu như cậu không thể ngồi yên, tại sao không vào phòng sinh với cô ấy?
Bình thường cậu ta không phải bưng cái mặt lãnh đạm "không gì có thể ảnh hưởng đến tôi" đi khắp nơi đó sao.
Bây giờ bối rối loăng quăng như thế này chẳng khác nào trò cười cho người ta.
May mà hôm nay cô gái mồm mép Sở Nhiên kia đang đi công tác xa, nếu không cậu ấy đã bị cô ta dùng lời chế giễu bắn cho thành cái sàng rồi.
- Cậu tưởng tôi không muốn hả? Tôi đã năn nỉ hết lời nhưng mà cô ấy sống chết cũng không chịu, nói cái gì mà không muốn tôi chứng kiến cảnh khó xem của cô ấy.
Nam à, cậu nói đúng, phụ nữ thật sự là phức tạp.
Không có mặt thì cô ấy tủi thân, đòi có mặt thì cô ấy ngại ngùng.
Tôi thật sự là bó tay rồi.
Một mẩu của thành phần "phụ nữ phức tạp" bên cạnh Trình Nam vẫn ngồi im với vẻ điềm tĩnh không hé một lời.
Thế nhưng dưới vẻ bình tĩnh thanh thản ấy, Trần Tư Mỹ đã âm thầm ghi sổ lại giúp cho Hàn Lâm, tiện thể cho