Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Chương 65.2: Giới thương nghiệp não tàn này (5)
Tề Lỗi đen mặt đi về phía Mộ Dung Kiện. Mộ Dung Cần không hề nghi ngờ việc anh có thể “tiêu diệt” đứa con trai nhỏ vừa nhìn thấy gái đẹp là mất hết liêm sỉ của ông. Tuy rằng ông căm thù đến tận xương tủy hành vi thường xuyên chọn lúc ông và Tiểu Bình đang thân mật thì nhảy lên trên giường, chen vào giữa hai người, còn đẩy ông ngã xuống dưới giường của Mộ Dung Kiện. Từ lúc Mộ Dung Kiện biết đi, đa số thời gian ông đều phải quay tay để sống qua ngày, chỉ ước gì có thể nhét tên nhóc này vào trong bụng của Tiểu Bình rồi “cải tạo” lại một lần… Ách, thôi bỏ qua mấy chuyện ở trên, dù sao Tiểu Tiện cũng là con của ông, không thể trơ mắt nhìn nó bị mưu sát được.
Vì thế Mộ Dung Cần hiên ngang lẫm liệt chạy đến trước mặt Diêu Thiên Thiên, giang cánh tay mạnh mẽ ôm (cứng rắn kéo) con trai vào trong lòng, vô cùng lạnh nhạt cao ngạo, mang theo khí thế của một người đàn ông thành công gật đầu nói với Tề Lỗi: “Đưa Thiên Thiên về sớm một chút.”
Mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều lộ ra sự hào hoa phong nhã, ách… Nếu như Mộ Dung Kiện không vì chuyện không ôm được chị gái xinh đẹp mà tức giận cắn mặt ba mình một cái, Mộ Dung Cần vẫn là một tấm phông nền lớn mạnh nhất.
Diêu Thiên Thiên:…
Răng nhóc này khỏe thật đấy!
Tuy rằng rất không nỡ để em trai bị ôm đi mất, thế nhưng trời đất bao la chồng là lớn nhất, Diêu Thiên Thiên vẫn bỏ Mộ Dung Kiện lại, mỉm cười ngọt ngào với Tề Lỗi, kéo lấy cánh tay của anh định bước ra ngoài.
Tề Lỗi cúi đầu nhìn ngực Diêu Thiên Thiên đang dán sát vào cánh tay mình, dời tầm mắt sang người Mộ Dung Kiện, dữ tợn trừng mắt nhìn nó một cái, sau đó mới nói: “Em đi về thay bộ quần áo khác trước đi.”
(⊙o⊙)? Cô vừa mới chọn một chiếc váy làm từ lụa trắng mơ mộng xong đó!
Diêu Doanh Tâm giơ tay chỉ chỉ vào ngực của Diêu Thiên Thiên, cô cúi đầu nhìn, một dấu tay beo béo đen sì cực kỳ rõ ràng!
Trong lúc Diêu Thiên Thiên trở về phòng thay bộ quần áo khác, Tề Lỗi nghiến răng nghiến lợi hạ giọng nói: “Mộ, Dung, Tiện!”
Đồng chí Tiểu Tiện nghe thấy có người gọi tên mình, tạm thời chấm dứt hành động vĩ đại là ngược đãi ba ba lại, quay đầu lè lưỡi ra vẻ đắc ý với Tề Lỗi.
Tề Lỗi, Mộ Dung Cần:…
Phải tìm hiểu chỉ số IQ của Vương Nhị Nha mới được. Sao mấy đứa con do bà sinh ra đứa sau lại càng hành động khác người hơn đứa trước như vậy?
Lần này Diêu Thiên Thiên chọn một chiếc váy màu sẫm cao quý, trang nhã, thanh lịch, vừa có thể tôn lên dáng người hoàn hảo của cô, vừa có thể phòng ngừa sự cố hay xảy ra với các bộ váy màu nhạt. Cô nở nụ cười ngọt ngào với Tề Lỗi, cảm thấy vô cùng hài lòng với mắt nhìn quần áo của anh.
Hôm nay Tề Lỗi cũng không mặc vest mà chọn một bộ quần áo bình thường màu sẫm, làm nổi bật thân hình cao lớn mạnh mẽ không gì so sánh được của anh. Chính vì quần áo quá đỗi bình thường nên khiến anh có vẻ giản dị dễ gần hơn thường ngày. Anh kéo lấy cánh tay của Diêu Thiên Thiên, màu sắc trang phục của hai người tương tự nhau, giống như đang mặc đồ đôi vậy, bất kỳ ai nhìn thấy đều sẽ nói họ xứng đôi vô cùng. Mộ Dung Cần nhìn họ rồi gật đầu, theo như ông thấy, không còn đứa con rể nào đáng tin hơn, thâm tình hơn, có tiền đồ hơn Tề Lỗi. Ông thật lòng không hiểu vì sao Tiểu Bình cứ muốn chia rẽ đôi uyên ương này.
Tề Lỗi và Diêu Thiên Thiên tay nắm tay bước ra khỏi nhà. Diêu Doanh Tâm ngắm nhìn bóng lưng vô cùng hòa hợp của bọn họ, gặm miếng dưa hấu cực kỳ gây mất hình tượng, sau đó lau lau tay, cầm điện thoại lên gọi một cuộc cho Thượng Quan Lẫm.
-
Vừa ngồi lên xe, cô đã được Tề Lỗi tặng một bó hoa hồng màu xanh. So