Edit: Cigarred
Ôn Dư cùng cô ta nói chuyện một hồi về bạn bè giả dối không có thật, đó là người khác trong mắt bọn họ, trong mắt Ôn Dư, bọn họ là những kẻ mặt người dạ thú.
Trò chuyện một ngày, một lần ăn cơm, gan ngỗng, bào ngư hải sâm, ăn đến thoải mái nhưng cũng chỉ là ham muốn ăn uống.
Hiện giờ cô cũng sẽ không xa xỉ như vậy, hai trăm vạn thấy thì nhiều, nhưng ăn mặc, ở, đi lại, có cái nào không tốn tiền chứ? Còn có mỹ phẩm chăm sóc, các loại đồ dùng hàng ngày, ra vào các nơi, cô tạo một vẻ ngoài hào nhoáng như vậy là đủ rồi.
Ít nhất tiểu hot girl thấy cô, cảm thấy cô có siêu xe, sang trọng, một thân hàng hiệu, nói chuyện lịch sự.
Tất cả những điều này thế là đủ, nếu không phải giao tiếp sâu hơn, thì đây là những danh tiếp được sử dụng để phân biệt trong xã hội, tất nhiên, Ôn Dư không có ý định tiếp tục như vậy, cô phải làm cho mình thực tế hơn.
"Ôn tiểu thư, cô ngắm cảnh đi, tôi đi gọi điện thoại." Tiểu hot girl tự giác tìm cớ đi trả tiền, dáng vẻ như không có gì xảy ra.
Hôm nay cô ta mời Ôn Dư đến đây, chút tiền này đối với cô ta mà nói cũng chẳng là gì.
Ôn Dư không hỏi cô ta, chút việc nhỏ này cô cũng tự hiểu.
"Mang cho cô món quà nhỏ." Cô không nâng mắt lên, lấy ra một chai nhỏ từ túi xách, một mùi hương độc đáo thoang thoảng.
Tiểu hot girl do dự nhận lấy, ngửi ngửi: "Đây là...!nước hoa?"
Ôn Dư tặng cô ta nước hoa để làm gì?
"Có ích đấy." Cô nhẹ nhàng nói một câu.
"Có..." Đáng tiếc nhiều nghi vấn trong lòng tiểu hot girl không được giải đáp, Ôn Dư đã cầm chìa khóa xe rời đi, nhìn bóng lưng cô rời đi, tiểu hot girl bỗng nhiên hiểu được đây là ý gì.
Ngửi chai nước hoa, ngửi cũng không thể nói là thơm nhưng mũi cô ta cũng không ngửi ra được cái gì, đại khái là mùi hỗn hợp hương hoa cùng trái cây, có một chút vị mát lạnh.
Ôn Dư bảo cô ta dùng nước hoa này.
Chẳng lẽ Trần nhị thiếu cũng thích cái này? Làm sao Ôn Dư biết được? Xem ra là nước hoa điều chế riêng, sợ cũng chỉ có một loại này, có thể nắm bắt tâm tư Trần nhị thiếu hay không, cô ta ít nhiều cũng phải cố gắng.
Đây là chút đáp lễ nho nhỏ của Ôn Dư cho cô ta.
Trong lòng tiểu hot girl dễ chịu hơn nhiều, một chuyến này cũng không phải phí công.
Ôn Dư có giá trị hơn sự tưởng tượng của cô ta, có năng lực hơn.
Cô ta cũng không thể đắc tội, sau này giao lưu càng phải để ý, cẩn thận hơn.
...
Ôn Dư thuê một chiếc xe Rolls Royce màu đen, một ngày thuê 3000 tệ, trong lòng đau đến chảy máu, nhưng cũng có tác dụng.
Trước khi cô vào cửa, vô tình để cho tiểu hot girl nhìn thấy chìa khóa xe của mình, đối với người khác có lẽ phải nhìn đi nhìn lại nhưng giao tiếp với tiểu hot girl thì thực tế hơn, cô ta chỉ nhìn xem bạn có tiền hay không.
Phương pháp của cô, thoạt nhìn giống những người bạn cùng Trần Phượng Thần ăn chơi, hơn nữa dáng vẻ mắt cao hơn đầu quả thực là tiêu chuẩn y như sách giáo khoa.
Nếu đưa vào phim truyền hình thì cô chắc chắn một nữ phụ phản diện đáng ghét.
Và cô cũng đúng thật là một nữ phụ.
Đi về phía chỗ đậu xe, theo con đường vẫn còn một số chiếc xe sang trọng thường ngày không dễ thấy, xếp hàng ở đó, tập hợp lại với nhau giống như một cuộc diễu hành lớn.
Tuy nhiên, những người khác thì thực sự giàu có, còn Ôn Dư là một kẻ lừa đảo.
Ngoài ra còn một số nam thanh niên đi bộ đến gara dưới lòng đất, ở độ tuổi khoảng hai mươi, nói chuyện cười đùa, họ đã đến phía sau lưng Ôn Dư, bước chân nhanh hơn, đi đến phía trước.
Lúc lướt qua Ôn Dư nhìn nhiều hơn vài lần, quả thật rất bắt mắt, Ôn Dư đúng là xinh đẹp, vóc dáng cũng không thấp, dáng người kiểu đầy đặn, đối với mấy tên chơi bời thành thói như này không phải là miếng bánh thơm ngon hay soa?
Nhìn thoáng qua một lần, lại nhìn thêm lần nữa, cũng không hề e dè gì.
Nhìn về cẳng chân trắng nõn của cô, vòng eo thon nhỏ, mái tóc dài mềm mượt, linh hồn của mấy thanh niên này như bị câu mất một nửa.
Ôn Dư nhìn về phía bọn họ, mặt lạnh tanh, vẫn là dáng vẻ lạnh lùng nhàn nhạt đó, cô cũng không