“MC có ghê tởm hay không vậy, người khác đã nói chỉ là quan hệ bạn bè, hết lần này đến lần khác muốn hỏi loại đề tài mập mờ này.”
“Đúng vậy, em gái tốt bụng của người ta, chịu đựng vài lần bạo lực internet còn chưa tính, tham gia tiết mục cũng phải bị trào phúng một trận, đau lòng.”
“Không thể không nói, Hạ Sở Sở rất có khí chất, trả lời cũng đặc biệt khéo léo, vừa nhìn chính là người từ nhỏ đã được giáo dục tốt.”
“Lại nói, những fan CP lúc trước mắng chửi người ta tiện nhân tiểu tam, lời nguyền rủa người ta chết cả nhà cũng nói ra, chủ tử mấy người tự mình bác bỏ tin đồn, mấy người có xin lỗi Hạ Sở Sở hay không.”
“Kỳ này tôi xem, cảm thấy cô ấy đặc biệt xinh đẹp, tôi còn cố ý điều tra trường học của Hạ Sở Sở, nghe nói là một trong sáu học viện âm nhạc lớn trên thế giới, siêu cấp lợi hại.”
Trên thực tế dư luận của công chúng đặc biệt dễ bị dắt mũi, giọng điệu MC nói hiền lành cũng coi như hiền lành, nói trào phúng cũng có thể bị đọc ra ý vị trào phúng, lại thêm thuỷ quân hơi thổi gió, cắt những bình luận nhục mạ đó thành mấy bức ảnh, liền có thể dễ như trở bàn tay mà xây dựng cô ta thành hình tượng người bị hại bạo lực mạng.
Cho dù có vài câu bình luận cảm thấy cô ta trả lời như vậy có chút không ổn, cũng nhanh chóng bị đè xuống.
Lưu Sở Hoạ chậc chậc lưỡi, nhìn dáng vẻ, Hạ Sở Sở bên kia hẳn là có phòng làm việc chuyên nghiệp.
Bọn họ lại dắt mũi thêm một chút, nói không chừng đến lúc đó ngược lại là fan hâm mộ của mình bị tạt một thân nước bẩn, trở thành fan cuồng hại người ta, ai biết những lời nguyền rủa kia rốt cuộc là ai đăng chứ?
Không thể không nói, trở thành đối thủ với người như vậy, thật ra là một chuyện vô cùng khiến người ta phiền chán.
Có lẽ qua vài lần thăm dò, cô ta sẽ tự mình hiểu lấy, sẽ không tiếp tục ôm ảo tưởng cùng Tề Nhiên ở bên nhau một lần nữa.
Nguyên nhân chính là vì như vậy, cô ta có thể tận hết sức lực một lần lại một lần cọ nhiệt, mượn danh nghĩa bạn gái mối tình đầu cùng thanh mai trúc mã, không để bụng tiếng tốt hay tiếng xấu.
Cũng không biết, cô ta có cực kỳ chắc chắn Tề Nhiên sẽ không bởi vậy mà tức giận hay không?
Hạ Sở Sở muốn cọ nhiệt, cũng phải có người phối hợp mới được.
Lưu Sở Hoạ nhìn xem, lộ ra nụ cười chế giễu.
Cô gọi một cuộc điện thoại cho Lạc Ức, an ủi nói: “Tôi xem video kia rồi, không sao cả, cô trước tiên không cần phải để ý đến cô ta.”
“Nhưng mà…”
Lạc Ức muốn nói chuyện, cô cười cắt ngang, “Tôi biết cô tốt với tôi, sau này loại chuyện này không cần cố ý nói với tôi, thật vất vả mới rảnh rỗi, tôi còn muốn thừa dịp thời gian này học đàn cổ thật tốt, nhìn xem có thể ra nước ngoài nghỉ ngơi hay không, không có thời gian chú ý cô ta mỗi ngày nói cái gì.”
“Tôi thật sự tức giận, hết lần này tới lần khác đại đa số đàn ông đều không nhìn ra bộ mặt thật của cô ta.
Dù sao, tôi cũng không phải là cô, cũng không tốt tính như cô.” Lạc Ức vẫn thở phì phì, ngược lại giống như cô ấy mới là người trong cuộc.
Lưu Sở Hoạ ôn nhu khuyên giải cô, “Vậy tìm bọn Tiểu Trần thoả thích phỉ nhổ một trận, mắng chửi xong rồi thì vứt việc này ra sau đầu, chỉ cần đừng tìm tôi là được.
Công việc còn bận bịu chưa xong, không cần tìm bực bội cho mình.”
Cô hiểu rõ Lạc Ức, biết người này có chút tuỳ tiện, mỗi lần gặp chút chuyện gì đó, nhất định phải tìm một người hung hăng mắng