10 phút sau, Chu Ngôn ngồi trở lại giường trong trạng thái eo nhức lưng đau.
“Chết tiệt, mình đúng là thằng ngu mà.” Hắn tự mắng bản thân, vì đầu lưỡi khá đau nên giọng điệu có hơi trệu trạo.
Trong 10 phút từ nãy đến giờ, cơ hồ Chu Ngôn đã cố gắng hết sức nhưng vẫn không thể nào dùng đầu lưỡi liếm đến cùi chỏ được.
Thật ra ... Chu Ngôn có một ít ý nghĩ hoang đường trong đầu. Trên thực tế, hắn đúng là vừa được tái sinh đấy! Sau đó, theo thông lệ trong các bộ tiểu thuyết mạng ở kiếp trước, bất cứ một người tái sinh nào cũng đều có một vài loại cơ duyên như siêu năng lực, hay hệ thống nào đó, nói chung là phải có "ngón tay vàng" nha.
Nói không chừng, nếu vừa rồi hắn thành công liếm trúng khuỷu tay của chính mình, hành động ấy sẽ đột nhiên kích hoạt huyết kế giới hạn, từ đó thức tỉnh một kỹ năng bá văn đạo nào đó thì sao?
Kết quả là... Hắn phải mất tận 10 phút để kiểm chứng ý nghĩ của mình ngu ngốc đến mức nào. Đồng thời, Chu Ngôn cũng thầm nguyền rủa kẻ được gọi là [Giả Qua] hàng chục lần.
Sau cú sốc này, cả thân thể và tinh thần của Chu Ngôn đều bị tổn hại rất nhiều, thậm chí tư tưởng cam chịu đã dần dần xuất hiện mờ mịt.
“Chết thì chết! Đâu có phải là lần đầu tiên mình chết! Có gì mà phải sợ!"
Trong lúc cằn nhằn, hắn lại cầm quyển sách lên, vừa lật vừa thở hổn hển.
Trên thực tế, Chu Ngôn vẫn không biết tại sao mình vẫn cần đọc cuốn sách này đến hiện tại, bởi vì đây rõ ràng là một trò đùa dai chết tiệt của một bọn nào đó đang biến mình thành thằng hề cơ mà.
Rất có thể, kẻ ấy là tên cai ngục. Giờ đây, ắt hẳn tên cán bộ đó đang ngồi trước màn hình camera, cắn hạt hướng dương, cười khúc khích nhìn mình.
Đột nhiên ...
Chu Ngôn nhìn thấy một câu đặc biệt trong hàng loạt những lời vô nghĩa.
[Đời buồn nếu không tạo nghiệp: Là một thám tử lừng danh, tuy vẫn còn đang trong quá trình luyện tập, nhưng đúng thật điều duy nhất mà cậu ấy có thể làm khi bị bỏ tù là kêu luật sư đấy.]
Chu Ngôn sửng sốt; hắn nhìn chằm chằm câu này, sau đó cẩn thận đọc lại lần thứ hai.
Nếu là thế... Nội dung này quá giống với trải nghiệm của mình rồi. Mặc dù mình không phải là thám tử, nhưng đúng là bản thân đang chịu cảnh tù tội, vừa rồi còn đòi gặp luật sư nữa!
Vậy thì... Chẳng phải câu này đang trần thuật lại hoàn cảnh éo le của mình đấy sao?
Chu Ngôn cảm giác như vừa nắm bắt được gì đó, nhưng lại quá mơ hồ, bèn lập tức đọc tiếp.
Quả nhiên, hắn nhanh chóng tìm được một câu có nghĩa khác.
[Nhóc Đôn béo Oa Oa: Đừng lo lắng, anh không thể chết]
“Tôi không thể chết à?”
Chu Ngôn vặn vẹo thắt lưng, cảm giác hơi khó chịu. Hắn biết rõ - suy nghĩ vừa lóe lên trong đầu hắn rất hoang đường. Thế nhưng mà, dù đối chiếu với ngữ cảnh hay ngôi thứ xưng hô, thì hắn có thể khẳng định đến 90 phần trăm rằng, cái từ [anh] trong câu vừa rồi là đang ám chỉ bản thân hắn!
“Mẹ kiếp… Giỡn gì mà giỡn nhây đến mức độ này?”
Hắn lẩm bẩm, nhưng tốc độ đọc càng ngày càng nhanh. Bởi vì Chu Ngôn chợt liên tưởng đến một sự kiện khá phi lý. Đúng vậy, nhưng dù có phi lý đến nhường nào đi chăng nữa, hắn bỗng nhen nhóm một niềm hy vọng rằng, biết đâu quyển sách này sẽ có thể giúp đỡ được hắn?
Chưa đầy một phút ...
Chu Ngôn nhấn phanh cực gấp trước tốc độ đọc như vũ bão của mình.
[Tiêu môn Kiêu Sinh: Lớp bụi ở khe hở bên dưới cánh cửa dày hơn trong nhà kho vài milimet.]
Chu Ngôn cảm giác như cơ bắp cả người mình chợt đông cứng lại
“Có bụi ở khe hở bên dưới cánh cửa à? Lại còn dày hơn trong nhà kho vài milimet ư?"
Hiện tại, cho dù miễn cưỡng không tin, nhưng Chu Ngôn vẫn phải thừa nhận rằng - những dòng chữ này đang nói chuyện với chính mình.
Cho dù là câu "...gọi luật sư, ...chờ xử bắn", hay lời an ủi của người được gọi là [Nhóc Đôn béo Oa Oa], tất cả đều hoàn toàn phù hợp với hoàn cảnh của bản thân Chu Ngôn.
Mặc dù có quá nhiều nội dung vô nghĩa trong quyển sách, nhưng rất có thể đó là do hắn chưa hiểu hết ẩn ý trong các câu ấy mà thôi.
Tuy nhiên, chỉ vẻn vẹn vài câu thế này đã có thể trợ giúp rất nhiều cho hắn.
Đặc biệt là người tên [Tiêu môn Kiêu Sinh] này.
Gã nói có bụi dưới khe hở giữa cửa và sàn nhà ư? Lại còn dày hơn trong kho hàng vài milimet?
Rõ ràng, [nhà kho] được đề cập trong dòng chữ này chính là nhà kho mà hắn đã bị nhốt cách đây vài tháng.
Và bụi bặm bên dưới cánh cửa ra vào nhà kho còn dày hơn trong kho!
Một